“Muốn đi theo qua không?” Lâm Bắc nhếch miệng cười cười: “Có thể là cạm bẫy, rời khỏi bến cảng tương đương vào địa bàn của đối phương, đến lúc đó bị động là chúng ta, cũng như đối phương không dám tới nơi này giao dịch vậy, vì lo bên chúng ta mai phục đấy thôi. Ta khuyên ngươi hãy bỏ ý tưởng này.” Tào Dương hỏi: “Đối phương giao dịch như vậy có ý nghĩa gì? Chỉ vì đưa trả xác của Trương Chuẩn? Bọn họ biết rõ chúng ta không thể nào dễ dàng đưa trả đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.