Ánh mắt của Lục Chí Văn lấp lóe: “Dương Gian, ngươi nói đúng, người như vậy quả thực đáng chết, cái gọi là xử lý ba mươi sự kiện linh dị để giữ mạng mà hắn nói trước đó, hơn phân nửa là muốn tự biên tự diễn, ngươi bỏ qua hắn, linh dị mà hắn để lại sẽ trở thành công lao của hắn, giết hắn đi, linh dị do hắn để lại sẽ gây ra sự kiện linh dị, bên nào cũng có tính toán.” “Họ Dương kia, cho ta con đường sống, về sau mọi người bình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.