Nhìn thấy gương mặt khô gầy của bệnh nhân trước mặt, Dương Gian nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy Châu Chánh. Cũng là cái hình dáng này. Nhưng mà sự đau đớn mà Châu Chánh phải chịu đựng so với hắn lâu hơn rất nhiều, loại đau khổ đó đã ăn sâu vào bên trong xương máu, càng nhiều hơn chính là một loại chết lặng do bị tra tấn quá lâu. "So với những người khác thì, ngươi cũng xem như là một người may mắn.” Dương Gian nhìn xem người bệnh kia nói. Mặc dù...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.