Sau khi ăn cơm tối từ sớm, Dương Gian nhìn thấy bộ dạng đứng ngồi không yên của Vương Hải Yến thì cũng không chậm trễ nữa tuy rằng hắn biết việc của Vương San San không cần vội, nhưng cũng phải thông cảm cho tấm lòng những người làm cha mẹ. Suy cho cùng thì hắn cũng lớn lên trong một gia đình đơn thân nên rất hiểu cảm giác của người làm mẹ. “Cô Giang, ngươi ngồi với dì Vương một lát, Vương San San nàng theo ta lên lầu, ta giải quyết chuyện của nàng trước rồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.