Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 118:




Tôi cũng học theo Trần Tú Tài ngẩng đầu lên, bầu trời tối đen, không hề nhìn thấy bất cứ thứ gì: “Cơn gió này thổi rất thoải mái, rất bình thường, làm gì giống như trời sắp mưa chứ!”

Trần Tú Tài cười hì hì, dường như lại muốn quở trách tôi: “Ngay cả ngón tay dưới bầu trời đêm này còn chẳng nhìn ra, vậy thì nhìn trời có tác dụng gì chứ. Bé ngốc, cô dùng mũi ngửi thử xem, hơi ẩm và mùi đất trộn lẫn trong không khí, cô sẽ biết vì sao trời sắp mưa! Nghề này của chúng ta, không chỉ vẽ lá bùa quỷ, mà còn hiểu rõ về âm dương bát quái, kỳ môn độn giáp.

Được rồi, lần này tôi thua!

Con đường “nhà ngoại cảm” này thật sự rất phức tạp, mặc dù nói tổ tiên của tổ tiên của tổ tiên tôi đã bắt đầu làm nghề này, thế nhưng ngay cả bề ngoài tôi cũng chỉ biết được một nửa, đâu dám nói những lời vô ích với Trần Tú Tài chứ!

Chúng tôi vừa mới trở về nhà của chú út Vũ Huyên, bên ngoài trời đã bắt đầu mưa rất to.Lúc này, tôi không thể không phục, người này không phải chỉ có mỗi cái miệng, mà còn có chút bản lĩnh.

“Đồ đàn bà thối, bồi thường tiền đây cho tao! Từ ngày mày bước vào nhà, ông đây không sống một ngày yên ổn. Con mẹ nó mau cút xa tao xa, đồ sao chổi, khắc chết ba mẹ tao thì thôi đi, còn muốn khắc chết ông đây, chặn con đường phát tài của ông? Cút, đồ đàn bà đê tiện, nhìn thấy mày là ông đây lại tức giận.”

Tiếng mắng chửi từ trên tầng hai truyền xuống, mấy người chúng tôi vội vàng dừng bước chân, không biết ở trên đó đang xảy ra chuyện gì.Thế nhưng, những lời mắng chửi của chú út Vũ Huyên thật sự rất khó nghe, chúng tôi đi được nửa đường cũng rất lúng túng.

Vũ Huyên không có động tĩnh gì, chúng tôi cũng chỉ có thể đứng đó theo.

Chỉ trong chốc lát, thím út của Vũ Huyên đã gào khóc: “Ma quỷ, anh có bản lĩnh thì giết tôi đi! Từ lúc ba mẹ anh chết, anh không dám ở cùng phòng với tôi, có phải anh cũng sợ chết đúng không? Cầm tiền trong nhà đi ra bên ngoài nuôi gái nhà người ta, đồ lão già không biết xấu hổ, cũng không nghe người bên ngoài nói như thế nào? Không phải anh không muốn sống cùng với tôi sao? Vậy thì ly hôn đi, cái nhà này cũng có một phần của tôi, anh đừng hòng cầm tiền của tôi đi nuôi nhân tình của anh!!”

Tiếng cãi nhau trên lầu ngày càng thái quá, Vũ Huyên xoay người ngồi trên bậc cầu thang, anh ta gãi đầu nói: “Thật ngại quá, để cho mọi người chê cười rồi! Bọn họ chính là như vậy, sau khi cãi nhau, vẫn sống với nhau như bình thường. Tôi được thím út nuôi lớn, bà ấy luôn đối xử rất tốt với tôi.Thế nhưng chú út không cho bà ấy tới gần tôi, nói bà ấy là khắc tinh, khắc chết ông bà nội tôi, bây giờ còn muốn khắc chết ông ấy. Lúc trước nhà của chú út tôi rất nghèo, không có tiền cưới vợ, cuối cùng trong nhà cùng nhau gom góp được một ít tiền, cưới một cô gái trẻ hơn ông ấy mười mấy tuổi. Thím út của tôi cũng rất đáng thương, từ nhỏ bà ấy đã bị người khác nói là mệnh khắc, ai ở cùng với cô ấy đều không có kết quả tốt.Quả nhiên khi bà ấy gả cho nhà tôi chưa tới một năm, ông bà nội tôi đã mất, ba tôi sợ tôi xảy ra chuyện đã đón tôi đi.Chỉ có điều những lúc rảnh rỗi, tôi đều quay lại đây thăm bà ấy.”

Đối với thỉm út của Vũ Huyên mà nói, trong mười mấy năm qua, bà ấy sống như một góa phụ, bà ấy còn trẻ như thế đang là lúc có nhu cầu, chú út của Vũ Huyên lại đối xử với bà ấy như vậy, quả thật không hề công bằng.

Mới đầu, khi tôi biết người phụ nữ này có suy nghĩ không trong sáng với Vũ Huyên, tôi cảm thấy bà ta rất biến thái, chỉ có điều bây giờ nghe thấy bà ta gả vào nhà họ Viên như vậy, quả thật rất đáng thương.

Tiếng cãi vã ở trên lầu đã biến thành tiếng đánh nhau, Vũ Huyên bật dậy chạy lên lầu, Chương Tử Quyết và Trần Tú Tài cũng chạy theo.

Tục ngữ nói chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, tôi không cảm thấy vào lúc này, những người có mặt ở đây sẽ đối tốt với thím út Vũ Huyên, thế nhưng đàn ông đánh phụ nữ là sai, vì vậy tôi cũng không ngăn cản mấy người Trần Tú Tài.

Một tiếng hét chói tai từ trong miệng Vũ Huyên phát ra, dây thần kinh của tôi vừa kéo căng của tôi lập tức co giật.

Vũ Huyên là người đầu tiên đi tới hiện trường, anh ta đang ngồi co ro dưới đất, nhìn chằm chằm về phía phát ra tiếng hoảng sợ ở phía xa xa kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK