Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 364: TRÁCH TÔI QUÁ NGÂY THƠ




CHƯƠNG 364: TRÁCH TÔI QUÁ NGÂY THƠ

Tôi nói ra điều thắc mắc trong lòng, Vệ Tử Hư nhìn mắt tôi nói: “Lúc đó cô mang thai, thêm vào trong cơ thể cô còn có thần khí, vì vậy mùi hương trở nên không giống, thêm vào mấy trăm năm lâu dài, đã sớm không nhớ rõ hình dáng của cô, cho nên khi cô xuất hiện ở Nam Sơn, tôi vẫn chưa nhận ra cô. Chẳng qua là cảm thấy có chút quen thuộc, cho nên mới lưu lại dấu ấn trên cơ thể cô. Cùng cô giao dịch làm đồ giả chẳng qua là vì điều tra thân thế thực sự thôi.”

Được rồi, tâm tư này đích thực đủ sắc sảo, đổi lại là tôi tuyệt đối không có đầu óc suy nghĩ những thứ này.

Vệ Tử Hư như là nhìn thấy tâm tư của tôi cười cười tiếp tục nói: “Khi tôi biết cô chính là tiểu đồ đệ nghịch ngợm, liền đem cô tới Nam Sơn, muốn xem xem Diệm Thiên Ngạo đối với cô có thật lòng hay không, vì vậy muốn một mạng của cậu ta, còn nhớ khi đó tôi nói với cô không? Chính là hy vọng cô không xem chuyện này quá cực đoan, kết quả vẫn là…”

Má nó. Chỉ vì kiểm tra độ thật lòng liền có thể tùy tiện muốn một mạng người, con đường này, tôi thực sự chơi không được, quá khoa trương.

Tôi ở trong cuộc lại không biết chút nào, cũng không nghĩ đến anh ta yên lòng, bây giờ nghĩa lại. Tính toán khi đó tên chết tiệt đã làm rõ mọi chuyện với Vệ Tử Hư rồi, vì vậy sau đó lúc Vệ Tử Hư tới tìm tôi, anh ta mới có thể sốt sắng như vậy, giống như chỉ lo tôi bị anh mang đi.

Tôi chiếu cố tán gẫu với Vệ Tử Hư, cũng không để ý tới Trương Hào một bên, anh ta đột nhiên để điện thoại xuống nói: “Đến giờ rồi.”

Tôi mờ mịt nhìn về phía anh ta hỏi: “Nói gì vậy? Cái gì đến rồi, cơm chín chưa?”

Vệ Tử Hư đứng lên, kéo tôi ra sau, anh ta nhìn chằm chằm Trương Hào nói: “Hắn ta là Tạ Linh Côn.”

OMG. Nhất thời đầu óc tôi tê dại, tóc gáy dựng lên. Vừa rồi tôi vẫn ngồi bên người Trương Hào, chưa từng nghi ngờ anh ta là người ngoài, sao lại đột nhiên biến thành Tạ Linh Côn?

Lúc này, Tạ Linh Côn ném điện thoại đứng dậy, lạnh lùng nói với Vệ Tử Hư: “Bây giờ anh không thể thắng tôi, không muốn chết liền đứng sang một bên.”

Vệ Tử Hư không lùi bước, anh ta che chở tôi nói: “Tạ Linh Côn, qua nhiều năm như vậy bị giam ở tầng đáy địa ngục, pháp lực của ngươi đã tiêu hao không ít. Bây giờ xuất hiện, muốn mượn thân thể thuần âm của Mạc Thất khôi phục nguyên khí, ta khuyên ngươi vẫn bỏ ý định này đi. Lần này là ngươi chủ động, vậy thì chớ có trách ta không nói tình nghĩa.”

Nhìn chằm chằm gương mặt Trương Hào, tôi không có cách nào xem anh ta thành Tạ Linh Côn, nhưng bây giờ tôi có ý nghĩ anh ta là Tạ Linh Côn, vậy Trương Hào ở đâu?”

Tạ Linh Côn lộ ra một nụ cười tà ác, hắn ta lạnh giọng nói: “Lúc ngươi và ta kết nghĩa làm anh em không phải đã nói có khó cùng chịu sao? Phúc khí thì thôi đi, bây giờ tôi muốn mượn dùng đồ đệ của anh, sao anh lại hẹp hòi như vậy? Thiệt thòi cho tôi còn xem anh là anh em, anh từ chối như vậy thật khiến người ta thất vọng.”

Lời này cũng thiệt thòi hắn ta nói ra thành lời được, tôi nghe đều cảm thấy buồn nôn.

Lấy thế cục trước mắt mà nói, đối với tôi rất bất lợi, vết thương cũ của Vệ Tử Hư chưa lành, nhất định không phải đối thủ của Tạ Linh Côn, huống hồ bây giờ hắn ta còn chiếm cơ thể Trương Hào, nếu muốn đánh thật, bị thương vẫn là người mình, làm sao bây giờ?

Lúc này Chung Nhược Hi từ trên lầu đi xuống, tôi thấy cô ta thật sự là say rồi, cô gái này lại tới lúc này. “Chung Nhược Hi, về phòng cô đi, đừng xuống lầu.”

Chung Nhược Hi nghe được tiếng kêu của tôi dừng bước lại, cô ta mờ mịt nhìn chằm chằm tôi, đại khái là thấy dáng vẻ lo lắng của tôi biết xảy ra chuyện, lập tức xoay người chạy lên lầu.

Tạ Linh Côn để để ý đến Chung Nhược Hi chạy trốn, mà từng bước một áp sát tôi và Vệ Tử Hư. “Tôi muốn là cô, không liên quan đến người phụ nữ kia, nhưng nếu cô không chịu theo tôi, tất cả mọi người ở đây sẽ vì cô mà chết.”

Nói xong, Tạ Linh Côn lập tức vọt tới trước mặt tôi, dưới tình thế cấp bách tôi nhào tới bên người Vệ Tử Hư, đưa anh ta dùng sức đẩy ra, sống sờ sờ thay anh ta cản một chưởng, ngực buồn bực khó chịu, cảm giác được mình bay lên trời, sau đó đập vào một vách tường, rơi xuống đất.

Đầu bị chấn động đến chóng mặt, hoàn toàn chưa phản ứng chuyện gì xảy ra, tôi đã bị Tạ Linh Côn nâng lên, trong nháy mắt tôi liền xuất hiện ở Mê Tung Uyển.

Tôi bị ném lên giường, ngực bởi vì tiếp nhận một chưởng của Tạ Linh Côn đến giờ còn đau gần chết, loại cảm giác nghẹt thở này tuyệt đối không khó chịu bằng khi còn sống. Toàn thân mềm nhũng nằm ở đây không dám lộn xộn một hồi, nghĩ thầm xương ngực của tôi có lẽ đứt đoạn mất, bằng không sao lại khó chịu hơn bị hút âm khí vậy chứ?

Nguyên thần Tạ Linh Côn thoát khỏi cơ thể Trương Hào, tôi nhìn Trương Hào như đứa ngốc dựa vào cửa, giống như tượng sáp, cũng không biết bây giờ anh ta ra sao, có chết hay không.

“Cô nghe đây. Chỉ cần bản quân muốn, tuyệt đối không có gì không được.”

Anh là lão đại giới tinh tướng, tôi không có lời nào để nói, có điều nhìn bộ dạng kia của Trương Hào, tôi còn không nhịn được suy yếu hỏi: “Anh bắt Trương Hào thế nào?”

Tạ Linh Côn cười lạnh nói: “Bản quân vẫn rất thích tấm thân thể này, muốn giữ lại cho mình dùng, vậy nên đã nuốt hồn phách của cậu ta.”

Cái gì? Nuốt hồn phách, vậy không phải đã chết rồi sao?”

Thế nào tôi cũng không nghĩ đến người này sẽ ác tới mức này, vì mục đích của mình có thể không để ý mạng người. Trong lòng vô cùng phẫn nộ nhưng bất đắc dĩ toàn thân không có sức, căn bản cũng không thể làm gì ác ma này được.

Tạ Linh Côn đi tới bên giường, anh ta nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, đột nhiên đưa tay mở vạt áo của tôi, tôi theo bản năng hỏi: “Anh muốn làm gì?”

“Đây là áo Diệm Thiện Ngạo? Bản quân nhìn chướng mắt. Ở đây, cô không cần mặc quần áo gì cả.” Nói xong, Tạ Linh Côn kéo một cái quần áo trên người tôi, ném một bên, lập tức vươn mình đặt trên người tôi: “Nếu cô đồng ý song tu cùng tôi, liền làm cho ra dáng.”

Tôi nuốt ngụm nước bọt, song tu không phải miệng đối miệng hút âm khí sao? Vì sao lại biến thành bộ dạng này?

Tạ Linh Côn tương đối hài lòng nhìn khủng hoảng trong đáy mắt tôi, hắn ta có ý tốt giải thích: “Mới đầu chỉ là để cô chậm rãi quen thuộc với tôi, có điều bây giờ có nhiều người muốn giết tôi như vậy, vì vậy thời kì thích ứng của cô cũng nên bỏ qua, trực tiếp tiến vào chủ đề đi. Lần này trốn ra khỏi địa ngục, không chỉ riêng vì mạng sống, quan trọng hơn là quét sạch hết tất thảy những gì uy hiếp gây chướng ngại cho tôi.”

Bây giờ rốt cuộc tôi biết vì sao tên chết tiệt lại lo lắng như vậy, lần lượt hỏi tôi và Tạ Linh Côn lúc song tu đến trình độ nào, hóa ra thực sự song tu là muốn trách tôi quá ngây thơ, thật sự cho rằng song tu chính là mặt đối mặt tĩnh tọa, hút âm khí gì đó.

Tôi dùng sức đẩy Tạ Linh Côn ra hô: “Đi ra, tôi không muốn song tu với anh.”

Tạ Linh Côn đặt trên người tôi, khiến tôi vô cùng khó chịu, cảm giác mình sắp bị anh ta đè chết, ngực phải chịu một chưởng của anh ta, đã sắp hồn bay phách tán rồi, nếu như lại bị anh ta dằn vặt, vậy há còn sống được sao?

Tạ Linh Côn không để ý tôi kêu to, dùng sức trói chặt hai tay tôi trên đỉnh đầu, hai mắt tràn ngập tơ máu cắn cổ tôi, tôi kêu đau, hắn ta thuận thế kéo yếm của tôi xuống, tôi liều mình kháng cự.

Tuy nói tôi là người hiện đại, đối với chuyện hôn môi như vậy vẫn tương đối nhìn thoáng được, nhưng ngoài ra tôi còn là một cô gái tương đối bảo thủ, tôi đã gả cho Diệm Thiên Ngạo, chính là vợ của anh, không muốn bị chia sẻ với bất kì người đàn ông nào ngoài anh.

Nhưng tôi không đấu lại Tạ Linh Côn, rưng rưng nhìn về phía Trương Hào ở cửa, nhất thời cảm thấy cực kì thê lương, lần này thật sự có thể tránh được kiếp này sao?

Tạ Linh Côn dựng nửa người lên trào phúng nói: “Từ trước cô vẫn là tương đối yêu thích tôi, sao lại hiện ra vẻ mặt như vậy, thật sự là quên hết rồi sao? Không sao cả, bản quân sẽ thay cô cẩn thận nhớ lại.”

Tôi mờ mịt nhìn chằm chằm Tạ Linh Côn, đột nhiên mi tâm đau nhói, trong đầu hiện ra rất nhiều hình ảnh đã từng thấy, giống như nước lũ tràn lan, một mạch chạy vào trong đầu tôi, chiếm cứ toàn bộ cảm giác.

Hóa ra tôi đúng là đồ đệ của Vệ Tử Hư, mấy trăm năm qua, tôi tổng cộng chuyển thế ba lần, khi đó tôi tên Phần Thất, cùng tên khác họ, thực sự là khôi hài.

Tôi quen biết Tạ Linh Côn ở vườn lê, lúc đó dường như tôi chỉ có chừng mười tuổi, còn là một đứa nhỏ, hắn ta hái được quả lê tiên cho tôi, lúc đó tôi nhất thời cao hứng liền nói mình thích hắn ta, còn nói hắn ta là người tốt nhất mà tôi biết, tôi nhớ hắn ta gọi là Xích Linh Tinh Quân, Tạ Linh Côn chỉ là tên tục ở phàm trần của hắn ta.

Mười tuổi, cái tuổi đó biết gì chứ. Thật sự là làm bậy muốn chết.

Mặc dù tôi vô cùng tò mò về kiếp trước, cũng không định nhanh như vậy tìm về kí ức khi đó, nhưng bây giờ, mượn tay Tạ Linh Côn, tất cả mọi chuyện đều xuất hiện, bao gồm khi đó tôi có bao nhiêu yêu thích ghi lòng tạc dạ Diệm Thiên Ngao.

Ở Nam Sơn cói trận mưa đỏ, nhớ là tôi và Vệ Tử Hư đi gặp Quỷ Vương Dạ Quân, cũng chính là lần này, tôi vừa gặp đã yêu anh. Có điều lúc đó, Diệm Thiên Ngạo liền nhìn thẳng đều nhìn qua tôi, chuyện anh và Vệ Tử Hư tán gẫu tất cả đều xoay quanh Chung Nhược Hi.

Tôi vẫn chìm đắm trong đoạn kí ức này, bị kí ức khi đó mê muội thân trí, hoàn tòa không cảm giác được mình lúc này.

Nếu không có Tạ Linh Côn cắn đau bờ môi tôi, chỉ sợ tôi còn chưa tỉnh lại.

Có kí ức kiếp trước tự nhiên có nhiều hiểu rõ Tạ Linh Côn hơn, thật ra hắn ta cũng không phải hạng cùng hung cực ác như vậy, tính cách giống tên chết tiệt là tên thích mềm không thích cứng, hơn nữa ở mấy trăm năm trước, quan hệ giữa tôi và hắn ta đúng là rất tốt, khi đó hắn ta tương đối yêu thương tôi, khi đó quan hệ ba người đích thực tốt đến thái quá.

Tôi cắn khóe môi vô cùng đáng thương nhìn Tạ Linh Côn kêu: “Đau.”

Bởi vì thấy được một mặt bản tính lương thiện của hắn ta, tôi hy vọng tôi có thể dựa vào quá khứ từng chút từng chút đưa hắn ta trở về bản tính.

Quả nhiên Tạ Linh Côn ngừng tay, hắn ta sững sờ nhìn chằm chằm tôi nói: “Nhóc con, cô…”

“Đừng như vậy. Van anh, tôi biết anh là người tốt, sẽ không tổn thương tôi đúng không?”

Tôi thấy rõ ràng trong đáu mắt Tạ Linh Côn dãy dụa, có điều hắn ta vẫn cố ý nói: “Đương nhiên. Tôi sẽ đối xử với cô thật tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK