Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 21: KẺ NHIỀU CHUYỆN ĐẾN VÌ TIỀN




CHƯƠNG 21: KẺ NHIỀU CHUYỆN ĐẾN VÌ TIỀN

“Thuộc hạ là người theo sát bên người Dạ Quân, khác hẳn với các quỷ hồn thông thường, nếu thuộc hạ không nhập vào thân xác người này, làm sao ngài có thể nghe thấy lời thuộc hạ nói chứ?” Bà nội bị nhập hồn, quay ra giải thích với mẹ tôi: “Nếu ngài đừng vội làm loạn, Thất nương nương nói không đi, vậy sẽ không đi, nếu ngài còn khóc lóc om sòm, thuộc hạ sẽ đưa ngài đi địa phủ.”

Con quỷ này cũng không giống nói đùa, tôi sợ mẹ lại làm loạn nữa, vì thế, lôi lấy mẹ, nói nhỏ: “Mẹ à, con không hề lừa mẹ, có Quỷ Vương Dạ Quân bảo vệ, con sẽ không có chuyện gì đâu, mẹ đừng làm con lo thêm nữa được không? Mau rời khỏi đây đi, thêm người nào sống thì biết người đó, con cũng không còn nhỏ nữa, có thể tự lo được.”

Tin là một chuyện, có làm hay không lại là chuyện khác, mẹ tôi không yên lòng được, lắc đầu nói: “Con bé này, con ở lại có thể làm gì chứ?”

“Mẹ à, con đã trưởng thành rồi, có thể chịu trách nhiệm cho mọi việc mình làm.” Nói rồi, tôi bất giác sờ lên bụng mình, chuyện này tôi còn chưa dám nhắc đến trước mặt mẹ. Tối hôm qua lúc nữ quỷ đến, có rất nhiều người nghe thấy lời cô ta nói, lúc này có lẽ mọi người trong thôn đều biết tôi đã mang quỷ thai, mẹ mà biết chuyện này, khẳng định sẽ là chuyện lớn ngập trời, vì thế tôi mới vội vàng để mẹ đi.

Mẹ tôi lau nước mắt, nhặt đồ trên đất cất vào trong túi, ánh mắt lưu luyến không rời: “Con gái lớn rồi không thể giữ, mẹ cũng không quản nổi con nữa. Tóm lại, mẹ và ba con không chịu nổi chuyện này nữa, con muốn làm gì thì làm nấy, chết rồi thì bảo người đưa tin, cũng tiện để mẹ đến thăm viếng hằng năm.”

Nói xong liền ra khỏi phòng, bóng lưng mẹ dần biến mất trước mắt mình, tôi dùng sức cắn chặt môi, bằng không nước mắt sẽ rơi xuống, tôi sợ khóc rồi sẽ lại không nỡ. Ép mẹ đễn bước đường này, là do tôi bất hiếu, có thể cứu được người nào hay người nấy, nhỡ nào tôi không sống được nữa, ít nhất còn có thể giữ mẹ sống trên đời này.

Bịch, phía sau truyền tới tiếng động, tôi quay đầu nhìn, bà nội ngã trên mặt đất, ông ba tiến tới đỡ bà dậy, ấn vào nhân trung của bà, gọi: “Mau lại giúp một tay.”

“Bà sao vậy?”

“Bị quỷ nhập, tiêu hao nhiều thể lực. Bà nội cháu thể chất tốt, không đáng lo, ngủ một giấc là khỏi.”

Tôi đáp một tiếng, giúp ông ba đỡ bà vào phòng. Nghe ông ba nói như vậy, tôi coi như cũng yên lòng.

Ra khỏi phòng, không biết từ bao giờ, có rất nhiều người ở trong sân, nhìn bọn họ có vẻ không mấy thiện chí, người nào người nấy sắc mặt ngưng trọng, đặc biệt là nhìn tôi, ánh mắt đó cực kì quái lạ.

Người đi tới đầu tiên là dì Thanh Nga, biểu tình của bà ta nghiêm trọng, lướt qua tôi, đến trước mặt ông ba, nói: “Ông ba ở đây à? Vậy thì tốt. Nghe nói con bé Thất nhà ông mang trong mình thứ không sạch sẽ, chuyện này ông có biết không?”

Dì Thanh Nga ngoài 40 tuổi, dáng người đầy đặn, chân to eo thô, mái tóc dài buộc cao, suốt ngày trang điểm như thiếu nữ, nhưng khuôn mặt lại hoa tàn ít bướm, thường ngày đanh đá chua ngoa, ai mà đắc tội với bà ta, vậy ngày tháng khốn khó rồi, không chỉnh chết người ta không thôi.

Nhìn bộ dáng khí thế hừng hực của bà ta, tôi liền biết chuyện nữ quỷ kia đã truyền khắp thôn rồi, đám người này có lẽ cũng bị xúi giục tới đây.

Tôi tránh khỏi tầm mắt bà ta, muốn quay về phòng, ai ngờ dì Thanh Nga đã sớm có ý định nói tới tôi: “Cháu gái, sao lại vào phòng luôn rồi? Chuyện này còn chưa trả lời rõ ràng cho chúng ta, đi như vậy không hay lắm nhỉ? Thằng Nhị Cẩu và ông tư Triệu đều vì đi theo nhà họ Mạc các người vào núi tìm xác nên mới chết. Sao vậy, cháu gái không có gì muốn nói với chúng ta sao?”

Tôi không muốn rước lấy nhục, nhưng tôi tin trên thế giới này không có bức tường nào không lọt gió. Chưa nói tổ tiên nhà họ Mạc trước đây làm gì, cho dù người trong thôn nghi ngờ, cũng sẽ không bàn tán công khai. Giờ trong thôn xảy ra chuyện chết người, đạo sĩ và hòa thượng trong núi cũng chạy mất tăm mất tích rồi, sợ là sớm đã chuồn khỏi thôn, nếu như vậy mà còn nhịn nữa, sợ là lại càng kì lạ.

Mặt ông ba trầm xuống, lời này của dì Thanh Nga đúng là không dễ nghe, chỉ là bà ta đã mở lời, còn mang theo người trong thôn đến, hiển nhiên là sẽ không dễ dàng bỏ qua, ông khoanh tay, ho vài tiếng, trợn mắt nhìn qua tất cả mọi người, nhất thời có vài người nhát gan lùi lại vài bước, ông ba cũng là người có danh vọng ở cái thôn này.

“Hứ, tôi còn chưa chạy đâu, các người vội gì chứ? Dựa vào lời của mấy con quỷ, các người liền đến nhà họ Mạc chúng tôi làm ầm ĩ? Được rồi, sau này trong thôn xảy ra chuyện tà ma gì, liền làm phiền dì Thanh Nga và các vị bà con ở đây tìm tiểu quỷ đến giúp đỡ vậy.

Ông ba kéo ghế ngồi trong phòng khách, vắt chân, bộ dáng chỉ lo thân mình, nhìn tẩu thuốc, mắt liếc xéo dì Thanh Nga cầm đầu nhóm người.

“Ông ba, nghe ông nói kìa, chúng tôi cũng chỉ muốn đến hỏi rõ ràng thôi. Con bé Thất cũng là đứa trẻ lớn lên dưới mí mắt chúng tôi, nó mà xảy ra chuyện, chúng tôi cũng không yên lòng, có phải không?” Dì Thanh Nga thấy tràng cảnh có chút lúng túng, lập tức dịu giọng, nhưng ngôn từ lại không có chút ý nhượng bộ.

Ông ba hừ lạnh một tiếng, dùng tẩu thuốc chỉ về phía dì Thanh Nga, hỏi: “Cô cũng là người làm mẹ, con mắt nào nhìn thấy Ngoan Bảo nhà chúng tôi mang thai rồi? Bụng nó giống đang mang thai sao? Tối qua Nhị Cẩu bị quỷ nhập, nói năng lung tung, tôi còn không tìm các người lý luận, tổn hại danh dự Ngoan Bảo nhà chúng tôi, vậy mà các người lại hợp lại bới móc, các người đây là có ý gì?”

Dì Thanh Nga bị ông ba trợn mắt nhìn, bà ta bĩu môi lùi lại nửa bước, nửa tin nửa ngờ nói: “Ông ba, chuyện hôm nay cũng không phải chúng tôi không nói lý. Chút chuyện này của nhà họ Mạc các ông, chúng tôi ít nhiều cũng biết, mấy bé gái nhà các ông cũng không sống nổi qua tuổi 15, nghe nói là đều hiếu kính cho người âm nơi địa phủ, bọn chúng không chết cũng hóa điên, cuối cùng đều không có kết cục tốt, sao có bé Thất lại sống đến giờ được?”

Ông ba vừa muốn mở miệng, dì Thanh Nga lại nhấc tay ngăn lại: “Ông ba, chuyện nhà họ Mạc các ông, chúng tôi không muốn quản, cũng không muốn biết, nhưng trong thôn cứ liên tiếp xảy ra chuyện chết người, chúng tôi cũng không thể không hỏi cho rõ ràng, nếu nhà họ Mạc các ông đắc tội ác quỷ nào đó, liên lụy đến toàn thôn, vậy chuyện này không ổn rồi, chúng tôi muốn mang đứa nhỏ này đi hiến tế, chắn đi tai họa cho thôn ta.”

Mỗi câu của dì Thanh Nga đều gõ lên trái tim tôi, tôi căng thẳng không dám quay đầu, hoàn toàn dựa vào ông ba ứng phó, tôi sợ tôi vừa mở miệng sẽ liền rơi vào bẫy.

Ông ba chết cũng không thừa nhận, ông đứng dậy, đi tới trước mặt dì Thanh Nga, nhả khói khiến bà ta ho vài tiếng.

“Ông ba, ông đang làm gì đây, muốn đối phó người phụ nữ tay trói gà không chặt như tôi trước mặt mọi người sao?” Dì Thanh Nga thét lên phẫn nộ, dân làng phía sau cũng trở nên oán giận: “Đối với nhà họ Mạc, tôi không nói nửa lời dối trá, tất cả mọi người cũng thấy đấy, xác ông cả, ông hai, bà nội cả đều đặt cạnh nhau, bà nội cả mất sớm, xương cốt đã sớm hòa với đất mẹ, sao có thể chạy tới sau núi chứ? Còn có ông hai, vừa mới mất, ông cả cũng đi theo, nếu nói nhà họ Mạc không đắc tội cô hồn dã quỷ, cũng chả ai tin. Dù sao thì hôm nay, ông phải nói rõ ràng cho dân làng chúng tôi.”

“Con gái nhà họ Mạc không sống quá 15 tuổi, vậy Ngoan Bảo nhà tôi sao vẫn sống tốt thế này? Còn về chuyện anh cả anh hai tôi, không phải tôi đang điều tra sao, mấy người gấp gì chứ? Bên ngoài trộm xác điên cuồng như vậy, động tới vận khí người sống, chuyện này thôn bên cạnh cũng xảy ra nhiều. Tôi lại không hiểu nổi Thanh Nga cô, sao lại đến nhà họ Mạc tôi, liền dính tới ác quỷ rồi? Rốt cuộc cô và nhà họ Mạc chúng tôi có thù oán gì, lại muốn sỉ nhục chúng tôi lúc này?”

Không thể không nói, gừng càng già càng cay, từ đầu tới cuối, ông ba không hề trốn tránh trách nhiện, nhưng đến chết cũng không thừa nhận, chỉ là vẻn vẹn mấy câu lại đẩy vấn đề về phía dì Thanh Nga, nhắc nhở dân làng, chưa nói có thể đánh tan nghi ngờ của bọn họ, ít nhất cũng khiến bọn họ nghi kị dì Thanh Nga, thật giả khó đoán, ông ba cũng không phải không có cách ứng phó.

“Ái dà, ông ba đây là đẩy sạch trách nhiệm sao? Ngược lại tôi cảm thấy Thanh Nga nói có lý, bằng không đang yên lành, bỗng chốc lại chết nhiều người như vậy? Nếu nói tại sao con bé Thất lại sống, chả nhẽ nó không mang họ Mạc sao?” Thím tư đứng một bên, kì quái chen một câu. Bà ta là người tôi gặp đầu tiên sau khi vào thôn, chuyên nói láo, từ miệng bà ta, không nói ra lời tốt lành gì, chuyện càng lớn, càng có dấu tích của bà ta, là chị em ăn ý với dì Thanh Nga.

Thím tư tám phét đi ra từ trong đám người, đi tới bên cạnh dì Thanh Nga, nhìn xéo tôi một cái, nói tiếp: “Bà hai là người lợi hại như thế, cũng không nuôi sống con gái mình được, sao cháu gái lại sống chứ? Chuyện này lại khiến tôi nhớ tới 4 năm trước, dường như nhà họ Mạc cũng nháo loạn một trận lớn, Hải Quỳnh còn mang con chạy trốn, lúc đó, cháu gái vừa đẹp 14 tuổi đó. Tôi nhớ ai còn thấy nữa nhỉ, lúc đó cháu gái sắp chết rồi, dáng vẻ bị cõng trên lưng, giống như quỷ vậy.”

Lời của thím tư khiến người khác giận sôi, vậy mà ám thỉ mẹ tôi gian dâm. Tôi nắm chặt nắm tay, xoay người lại, quát lên với bà ta: “Tối đó tôi nửa đêm phát sốt, mẹ tôi cõng tôi đi bệnh viện, có vấn đề gì sao? Mẹ tôi và bà nội cãi nhau là vì bà nội không hiểu y học, khiến bệnh tôi kéo dài lâu ngày. Ngược lại tôi rất tò mò, thím có phải người nhà họ Mạc không, sao lại biết rõ ràng như vậy? Nói như thím, vậy thím nói xem tôi là con nhà nào chứ?”

Thím tư bị tôi hỏi, lúng túng, nhất thời không trả lời được, chỉ đành uốn éo cặp mông đầy đặn, lắc lư bầu ngực lớn, lùi sang một bên: “Tôi cũng là mau lời, không có ác ý gì. Dù nói như nào, Nhị Cẩu và ông tư Triệu cũng vì chuyện nhà họ Mạc các người mà chết, con cháu họ còn nhỏ, ít nhiều nhà họ Mạc các người cũng phải có chút gì đó chứ? Một căn nhà không còn trụ cột, bảo mẹ góa con côi bọn họ sống thế nào chứ?”

Thì ra, là vì tiền mà đến!

Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN thêm nhiều nội dung hấp dẫn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK