Tôi tự nhận mình là một người rất ngay thẳng, nhất là khi nhìn thấy loại chuyện này, nếu như không ra tay thì tôi sẽ nghĩ tới nó thật lâu. Cho nên tôi đi theo bọn họ, tránh ở một bên nhìn nhìn xung quanh, phát hiện có một giáo viên đi ra từ bồn hoa phía bên phải bãi rác, còn có vài tên nam sinh đi theo bên cạnh cô ấy, vì thế tôi chưa kịp suy nghĩ đã bước tới: "Cô ơi, khi nãy em có nhìn thấy một cô gái bị mấy bạn học nữ kéo tới bãi rác, có thể gặp chuyện không may hay không ạ!"
Cô giáo này nhìn rất trẻ, tính ra cũng chỉ hơn ba mươi, tôi nhớ rõ cô ấy họ Phương, tên chỉ có một chữ ‘Khấu’. Cô ấy vừa nghe tôi nói xong thì lập tức chạy tới chỗ bãi rác, không lâu lắm, có mấy nữ sinh đi ra từ phía sau bãi rác, vẻ mặt không phục.
Ai, đến trường học vốn là vì học tập mà, nếu thật sự có bản lĩnh thì đi bắt nạt mấy người ngoài xã hội ấy, tôi ghét nhất loại người ăn mềm sợ cứng thế này, thích bắt nạt người yếu đuối hiền lành.
"Đi theo cô gái kia!" Giọng nói Quỷ Vương Dạ Quân đột nhiên vang lên.
Hả? Cô gái nào?
Tôi ngẩng đầu nhìn về phía trước, có hai người đi ra từ sau bãi rác, một người trong đó là cô gái bị bắt nạt khi nãy: "Đi theo cô ta làm gì? Cô ta là tội phạm chạy trốn mà địa phủ muốn bắt à?"
"Bớt lải nhải, đi theo là được rồi!" Quỷ Vương Dạ Quân không kiên nhẫn quát lên.
Kêu tôi làm việc mà còn hung dữ như vậy nữa! Đừng nói sắc quỷ này coi trọng cô gái nhỏ nhà người ta, muốn tôi làm mối cho hai người nha? Thế thì có chút quá đáng rồi!
Nói đến bề ngoài, tôi cảm thấy cô gái này lớn lên rất bình thường, nhưng mà dáng người lại không tệ, vóc dáng cao cao, hơn nữa làn da còn rất trắng. Bây giờ ở trên thành phố không phải có phổ biến một câu nói một trắng che bốn xấu, một béo tới ba năm hay sao. Cô gái kia chính là loại ở vế trước, không xinh đẹp nhưng rất có khí chất.
Đi theo cô gái rời khỏi trường học, tôi vừa chơi điện thoại vừa để ý đường đi trước mặt, thấy cô ta dừng lại trước trạm xe công cộng, tôi có chút do dự. Dù sao, tôi cũng chưa quen thuộc với thành phố này lắm, lỡ như ngồi xe xong lạc mất thì phải làm sao đây?
Đợi khoảng mười phút, có một chiếc xe số 18 đến, tôi thấy cô gái kia có ý muốn lên xe, vì thế tôi cũng chen qua, trước khi cô ta lên xe còn quay đầu lại nhìn tôi, có lẽ biết tôi là bạn học cũng lớp với cô ta, cho nên cũng không nói gì, nhưng cũng không chào hỏi tôi.
Tôi nghĩ bình thường người bị người khác bắt nạt, không phải thành thật hướng nội, thì chính là cái loại làm ra vẻ, có lẽ cô ta là loại phía trước.
Thời gian tan học và tan tầm đều giống nhau, người ở trên xe rất nhiều, lúc tôi lấy túi tiền ra mới phát hiện không có tiền lẻ, tất cả đều là tiền giá trị lớn hai trăm nghìn, khó khăn lắm mới tìm được tờ một trăm nghìn, lúc chuẩn bị bỏ vào trong, trên đầu chợt vang lên tiếng một cô gái quét thẻ cho tôi: "Tôi quẹt giúp cô, cô đừng lãng phí tiền, tiền giá trị lớn rất khó tìm đó."
"Cảm ơn!" Bình thường tôi rất ít tiêu xài, chỉ bỏ tiền ra mua vật dụng hằng ngày thôi, cho nên cũng không nghĩ tới tiền lẻ, bây giờ thật đúng là xấu hổ mà.
Đi qua năm sáu trạm, cô gái kia chen tới giữa cửa chuẩn bị xuống xe, tôi cũng chen qua đó, sợ một lát nữa người chồng lên người, ép tôi ở giữa không chen ra được thì phiền rồi.
Đi theo cô gái xuống xe, tôi cũng không biết cô ta có phát hiện ra tôi không, nhưng trong lòng tôi đã căng thẳng muốn chết rồi, cảm giác mình giống như một tên cuồng theo dõi vậy, chạy khắp thành phố theo cô gái nhà người ta, rất biến thái đó!
Cô gái đột nhiên rẽ sang một ngõ nhỏ ở bên trái, tôi đứng đợi ở đầu ngõ một lát rồi mới đi vào theo, lúc này cô ta đã mở một cái cửa sắt đi vào trong sân rồi.
Cô gái chỉ là tan học rồi về nhà thôi, tôi cảm thấy không cần phải đi theo nữa, cho nên tôi định dẹp đường về phủ, ai ngờ tên chết tiệt đột nhiên thốt lên một câu, anh lại còn muốn tôi trèo tường, không phải giỡn chứ, tôi đi theo người ta về đến nhà đã không đúng rồi, cô ta còn tốt bụng trả tiền xe cho tôi nữa, bây giờ muốn tôi trèo tường lẻn vào, nếu bị nhìn thấy thì ngại ngùng đến mức nào chứ!
"Tôi không đi, anh muốn đi thì đi một mình là được rồi! Tôi cũng không phải kẻ trộm biết bay, làm gì có bản lĩnh nhảy lên nhảy xuống chứ, tự anh đi đi!"
Quỷ Vương Dạ Quân không lên tiếng, nhưng tôi phát hiện hai chân của mình rời khỏi mặt đất, sau đó ‘ vèo ’ một tiếng thì đã leo qua tường, rơi xuống mặt đất rồi.
Trời ơi, tôi.....
Tôi đã đứng ở trong sân rồi, chỗ này thật sự rất nát, điều kiện cũng không tốt, tất cả mọi thứ nhìn qua đều rất cũ rất cũ, tôi chưa từng nghĩ tới cô gái kia sẽ ở trong một nơi thế này.
Một góc sân được trồng hoa cỏ, bên cạnh có một cái vòi nước rỉ sét, phía trên còn nối một ống cao su, trong ống có nước đang nhỏ giọt.
Quỷ Vương Dạ Quân điều khiển cơ thể của tôi đi tới căn nhà có hai tầng lầu trước mặt.
Cửa đang khép hờ, có lẽ là nghe thấy tiếng động ở bên ngoài nên cô gái đi ra, sau khi nhìn thấy tôi, cô ấy vẻ mặt ngạc nhiên nói: "Là cô!"
Lúc tôi đang suy nghĩ nên xử lý tình huống này thế nào, tên chết tiệt lại bắt tôi ép hỏi cô ta chỗ của trứng rồng!
Trứng rồng? Đó không phải thứ lần trước quỷ nước trộm đi rồi lại làm rơi sao? Sao có thể ở trong tay cô gái này được? Quỷ Vương Dạ Quân đã tìm quả trứng này mười năm rồi, hèn gì lại gấp như vậy.
Tôi căng da đầu tiến lên từng bước, tóm lấy áo cô gái quát: "Trứng rồng ở đâu?"
Cô gái mở to mắt, sau đó hiện lên vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Tôi không biết cô đang nói gì, trứng rồng là cái gì?"
Không cần Quỷ Vương Dạ Quân nói, tôi cũng nhìn ra cô gái này có vấn đề, biểu cảm vừa rồi của cô ta rõ ràng là biết tôi đang nói cái gì.
"Tôi hỏi lại một lần nữa, trứng rồng ở đâu?"