Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 188:




Tôi hướng về phía anh cười khan hai tiếng lắc đầu một cái nói: "Không có, gì mà thật hay không thật! Ngược lại là anh vì sao bốn năm qua chưa bao giờ tìm tôi, bây giờ lại chạy tới cùng tôi quấy nhiễu, có ý gì? Con gái nhà họ Mạc không qua khỏi mười lăm tuổi, nhưng đêm đó tôi vẫn sống, tôi cho là tôi thật sự có thể tránh được kiếp này, nhưng anh hết lần này tới lần khác xuất hiện lần nữa sau bốn năm, đây là tại sao?"

Tôi không nghĩ ra, anh có thể để mặc cho tôi bốn năm không quản không hỏi, vì sao bây giờ lại tới dây dưa với tôi! Trong lòng tôi bất an không thôi, cảm giác như anh đưa tôi đi trên con đường không thể quay lại, mà tôi bây giờ đang ở trên con đường càng đi càng xa.

Ban đầu, tôi từng nghi ngờ, từng sợ, từng mâu thuẫn, nhưng tôi vẫn nhắm mắt cho qua, tôi không oán anh, cũng không trách anh, nhưng có quá nhiều câu hỏi tại sao cứ ở trong lòng tôi, tôi không dám hỏi, sợ sau khi có được kết quả, tôi sẽ không có dũng khí tiếp tục tiến về phía trước.

Mơ hồ như vậy, lại khăng khăng tin tưởng, đó là thích sao?

Tôi tự mình lắc đầu một cái, tôi cảm thấy không phải, anh là quỷ, tôi làm sao có thể thích một con quỷ chứ? Tôi phải thừa nhận mình thích anh chẳng phải là tự tát vào mặt mình sao?

Cảm giác được anh đưa tay ra muốn sờ tôi, nhưng anh lại rụt trở về, đợi một lát, tên chết tiệt mới lên tiếng: "Vẫn là câu nói kia, có một số việc em không nên biết thì tốt hơn! Bốn năm qua, ta cũng không phải là không có tìm em, chẳng qua là em không biết thôi!"

Phải! Lại là những lời này, tôi đã nghe mòn lỗ tai rồi! Cái gì cũng là tôi không cần biết, tôi không cần biết, tốt nhất không nên hỏi, làm cái gì cũng là nghĩ cho tôi, nhưng trong thực tế cái gì cũng giấu tôi! Cho dù biết bốn năm qua anh có tới thăm tôi, có một chút cao hứng, nhưng cũng không giấu nổi sự thật này.

Tôi đẩy anh ra, nhưng tên chết tiệt bắt được tay tôi nói: "Sao không chơi nữa?"

Ơ? Tôi chơi cái gì?

Nhìn mặt anh gian xảo, nhất thời nghĩ đến trước đó cùng anh nói chuyện cứ lôi kéo đai lưng anh, anh sẽ không nghĩ cái này là một loại ám thị chứ!

Nghĩ tới đây, mặt tôi đầy tia đen. "Này! Không phải mới vừa làm qua à, sao anh lại muốn nữa? Tôi nói anh biết, loại chuyện này làm nhiều, nam nhân dễ dàng hư thận, chân mềm đi, tí nữa anh làm sao có thể đi ra ngoài đánh yêu quái a!"

Tên chết tiệt cười ha ha lên, anh kéo tay tôi tới bên eo nói: "Sợ gì? Trước khi Thanh Minh qua vẫn còn chút thời gian, không vội! Hơn nữa, với em, muốn làm em sao lại chê ít được!"

Nói lời thô tục, cũng có thể nói nghiêm túc như vậy, người này rốt cuộc có biết hay hai chữ xấu hổ viết sao không!

Tôi đỏ mặt, dựa vào tay trái đẩy anh, nhưng anh lại xấu xa ở trên cổ tay tôi thổi thổi, làm cho tôi không ngừng run rẩy, trong lòng ngứa ngáy."Quỷ háo sắc, đừng lộn xộn, Hắc vô thường còn ở bên ngoài đó? Suy nghĩ cho phận độc thân đi!"

Bàn tay của tên chết tiệt vén váy tôi lên chui vào đáy quần nói: "Không đếm xỉa tới hắn là xong! Nương tử yên tâm, cho dù em có kêu lớn hơn nữa, hắn cũng sẽ làm bộ như không nghe được! Phu quân quả thực không hiểu em rốt cuộc đang sợ gì, lúc trước là Trương Hào, bây giờ lại là Hắc vô thường, trước sau em đều lấy lý do như vậy để từ chối, làm với ta là thiệt thòi cho em, hay là em còn người khác để nhớ tới?"

Chỉ một chút như vậy, tôi liền trở thành kẻ cắm sừng anh! Người này không bị bệnh chứ, sao lại cứ tới tối lại nghĩ bản thân bị cắm sừng chứ, cái này chơi rất vui sao?

Ai da, tôi chỉ là bởi vì mới vừa bị dày vò xong, người còn chưa khôi phục như cũ, mới không muốn làm! Anh cho là ai cũng giống anh, tinh lực dư thừa, căn bản cũng không biết mệt a! Trong lòng chột dạ, nhưng cũng không cãi lại anh, không thể làm gì khác hơn là nhẹ nhàng nói: "Không có, chính là nghĩ cho anh phải đi đánh yêu quái, không muốn anh quá mệt mỏi, chờ anh trở lại lại tiếp tục được không?"

Tên chết tiết không nghe lọt tai, anh hừ một tiếng nói: "Không muốn cùng ta làm cứ việc nói thẳng, tìm nhiều lý do như vậy làm gì? Nếu ta không về được thì sao?"

Tôi há miệng, nhất thời không biết nói gì mới đúng.

Không về được? Nào có khoa trương như vậy a, anh là Quỷ vương, vô cùng lợi hại, Vương của vạn quỷ, chẳng lẽ lại thua trong tay hai con quỷ!

Có điều, tôi nghĩ như vậy, ở trong lòng tôi anh chính là một người làm việc cẩn trọng, là người rất biết mình phải làm gì, đối với lần này, tôi đối với anh là trăm phần trăm tín nhiệm, nhưng bây giờ anh vừa nói như vậy, tôi không khỏi bắt đầu nghĩ tới các loại suy đoán, nếu như, anh thật sự không về được.

Nhìn chằm chằm con ngươi của anh, tôi nghĩ nghĩ ôm mặt anh nghiêm túc nói: "Không, anh sẽ không! Tôi tin tưởng anh, anh nhất định sẽ trở lại!"

Tên chết tiệt nhìn tôi không nói một câu, trong con ngươi lóe lên nhiều cảm xúc, sau đó tôi liền ý thức được mình tương đối ngu ngốc, anh không phải là chờ câu này của tôi sao? Đáng ghét, người của mình còn đùa bỡn loại mánh khóe nhỏ này! Cái anh muốn không phải là tôi chủ động hiến thân sao, được rồi được rồi, tôi liền thỏa mãn cái người sắp xuất binh này, cho ngươi sự khích lệ lớn, để cho anh có lòng tin đi đánh quái!

Yên lặng cong chân dài ôm lấy eo anh, đem anh áp vào mình, sau đó nhắm mắt nắm lấy ga trải giường, chờ anh dùng lực công kích, dù sao thì vừa mới bắt đầu sẽ có chút không thoải mái, nhưng lâu sau, vẫn là tương đối vui sướng, nhịn một chút là được!

Nhưng đợi một hồi, anh chẳng qua là giữ tư thế bị tôi đè xuống, không có động tĩnh khác, vì thế, tôi mở một con mắt ra liếc trộm anh, phát hiện sắc mặt anh cực kỳ khó coi.

Thế nào rồi, tôi cũng chủ động mời còn không được nha!

Tên chết tiệt mặt đầy u ám nói: "Không tình nguyện như vậy thì không cần làm, ta cũng không muốn ngược đãi em!"

Bất đắc dĩ mà! Thật là con người tồi tệ. "Tôi nào có không muốn làm! Có điều nếu anh có thể ôn nhu hơn chút, nhẹ hơn chút, tôi vẫn có thể chịu được! Còn có thể làm tiếp!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK