CHƯƠNG 452: THẾ HÔN
Tôi sẽ không trực tiếp giết chết cô ta, hiện tại đã rất rõ ràng, Tử Diên là bị người kia đánh lén.
Thiên Hựu đứng tại chỗ, hai tay nắm chặt nói: “Đây không phải Tử Diên mà ta biết, không nên như vậy.”
Tử Diên không còn giả bộ dịu dàng như chim nhỏ nép vào người lúc trước, vẻ mặt phức tạp nhìn Thiên Hựu, từ trên mặt cô nhìn không ra hỉ nộ ái ố, chỉ là hai hàng nước mắt trong suốt từ trong hốc mắt mê người của cô mà nhỏ giọt xuống: “Không phải em? Ở trong mắt chàng em là dạng người gì?”
Thân hình Thiên Hựu lung lay, người đã tới trước mặt Tử Diên, một tay nó bóp chặt cổ cô, đau lòng nói: “Tử Diên mà ta biết là người không có lòng dạ như vậy, cô ấy biết ta muốn cái gì chán ghét cái gì, cô ấy có tri thức hiểu lễ nghĩa, sẽ không buộc ta lâm vào hoàn cảnh khó xử, cô ấy sẽ không hùng hổ doạ người giống như cô! Nói thật đi, người đứng phía sau cô là ai? Nói thật, ta có thể tha cho cô một mạng.”
Tử Diên từ bỏ, cô không hề nguỵ trang, lộ ra nét mặt bi thương, cười khổ nói: “Tôi rõ ràng che giấu rất tốt, các người làm thế nào phát hiện ra tôi? Không có lý do gì sẽ bị phát hiện!”
“Hỏi điều này cũng vô dụng! Mau nói, ai là người đứng sau lưng cô?” Thằng bé theo sát mà hỏi, lòng nó vẫn luôn có đối tượng hoài nghi, nó hoài nghi Thiên Đế, nhưng lại có rất nhiều chỗ ghép nối không thông, ngoại trừ Tử Diên là được Thiên Đế phái tới đây, những thứ khác vẫn cần kiểm chứng.
Cả người Tử Diên run rẩy bắt lấy tay Thiên Hựu nói: “Thiên Hựu, chàng, chẳng lẽ chàng chỉ muốn biết người mặc đồ đen là ai sao? Chàng, chàng không có lời nào khác muốn nói với em sao?”
Thiên Hựu trực tiếp cắt ngang lời nói của cô: “Đừng nói nhảm nữa, rốt cuộc người mặc đồ đen là ai? Ai sai cô làm như vậy? Nếu cô không nói, ta lập tức giết cô.”
Ánh mắt Tử Diên ảm đạm nhìn Thiên Hựu, tôi ở bên cạnh thấy rõ ràng, khoé miệng cô nhếch lên cười nói: “Giết tôi đi, tôi sẽ không nói.”
Thiên Hựu trước sau cũng không ra tay, ta nhìn ra nó giãy giụa, nó mâu thuẫn nó rối rắm, nó khó thể xuống tay!
Mặc kệ nói thế nào, Tử Diên chung quy là người gần gũi nhất với nó, quan hệ với nó tốt như vậy, mà hiện tại tầng quan hệ này đột nhiên thay đổi, nếu như nó không chút lưu tình xử quyết Tử Diên, ngược lại làm tôi cảm thấy nó là người vô tình.
“Thanh Minh, dẫn cô ta xuống, dùng mọi phương pháp cạy miệng cô ta, hỏi ra tất cả.”
Thiên Hựu nhịn xuống lửa giận trong lòng buông tay ra, Thanh Minh tuân lệnh từ bên ngoài tiến vào, dẫn Tử Diên đi xuống.
Một thân váy cưới chói mắt của Tử Diên, lại khiến người nhìn vô cùng trào phúng.
Trước mắt nên làm thế nào? Thần tiên quỷ quái khắp nơi đều tới, mọi người đều chờ tiệc cưới long trọng này, nhưng hiện tại lại thiếu cô dâu!
Tôi nhìn Thiên Hựu thấp giọng nói: “Mẹ ra mặt giải thích, hôn lễ này không làm cũng được!”
Việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, nói ra khó tránh khỏi sẽ hứng lấy lời phê bình cùng cười nhạo của mọi người, đặc biệt là mặt hàng giống như Lý Thiên Vương, càng sẽ bắt lấy thời cơ trào phúng không thôi đối với chúng ta, loại điểu khí này đừng nói là Thiên Hựu, tôi cũng không chịu nổi.
Thiên Hựu xua xua tay nói: “Tuỳ tiện tìm một người thay thế, cưới ai cũng đều giống nhau! Con không muốn bị người khác chế giễu.”
Trong lòng tôi cả kinh, vội vàng phủ định nói: “Việc này sao có thể? Đây là hôn nhân đại sự sao có thể đùa giỡn? Mẹ có thể bị mất mặt, cũng không thể để con bị huỷ hoại cả đời như vậy.”
Thiên Hựu ha hả cười rộ lên, cực kỳ cởi mở nói: “Cos gì khác nhau sao? Mệnh của con vốn dĩ là mệnh sát tinh, không phải cưới ai cũng đều giống nhau sao? Mẹ muốn con có nhân sinh hoàn mỹ, đây là điều không thể! Đừng nói nữa, cứ làm theo lời con đi!”
Thời gian ngắn như vậy, bảo tôi chạy đi đâu tìm người thích hợp thế thân Tử Diên!
Trời sinh sát tinh thì sao? Tại sao không thể có nhân sinh hoàn mỹ của mình? Tiểu tử này sao có thể nghĩ như vậy? Nhìn xem trước mắt, mệnh cách của nó vẫn chưa mang đến cho nó ảnh hưởng bao lớn, chỉ cần trong lòng mình không suy sụp không chịu ảnh hưởng, không phải không thể phá vỡ vận mệnh này!
Ta vốn dĩ định tiếp tục khuyên nhủ thằng nhóc, nhưng Thiên Hựu đã đi về phía cửa: “Người, còn có mẹ đến chọn, con tin mẹ.”
Thật bất đắc dĩ!
Dễ dàng nói ra một câu như vậy, mẹ có thể chọn, nhưng chọn ra nó lại không thích thì phải làm thế nào cho phải?
Ôi, thật là trời giáng họa hề, việc cấp bách vẫn là trước lừa dối qua đi rồi nói sau! Tạm thời tìm một người thế thân, ứng phó với người bên ngoài, sau đó sẽ tính tiếp.
Cẩn thận tính toán, từ trên xuống dưới Quỷ giới này thật đúng là không có người thích hợp!
Thời gian quá cấp bách, tôi không thể đi nơi khác tìm kiếm, người có thể thay thế Tử Diên, còn phải là người tôi tín nhiệm, Ninh Nghi khẳng định không được, cô ấy thích Dương Mặc, lại còn chưa kết hôn, cô Hai và Thư Nhiên lại càng không thể!
Còn ai mới có thể thích hợp làm chuyện này?
Tôi nôn nóng giống như kiến bò trên chảo nóng, tuy rằng là lừa dối, nhưng cũng phải làm đủ dáng vẻ mới được! Nghĩ tới nghĩ lui, tôi nghĩ tới anh em Vô Thường, hai tên quỷ sai một đen một trắng này, không ai từng nhìn thấy khuôn mặt dưới thuốc màu của bọn họ.
Tuy rằng tôi cảm thấy ý nghĩ của tôi rất lớn gan, nhưng người có thể tín nhiệm lợi dụng, cũng chỉ có bọn họ, trước tiên ứng phó cửa ải khó khăn trước mặt, chờ ngày sau điều tra rõ chuyện của Tử Diên, lại nghĩ cách giải quyết lỗ hổng này!
Nghĩ đến đây, tôi tìm hai anh em Vô Thường tới, sau khi nói xong ý tưởng lớn mật này của tôi quả nhiên không ngoài dự liệu đã doạ sợ hai người bọn họ!
Tôi đây cũng là bất đắc dĩ, bên cạnh thật sự không có ai có thể chọn, chỉ có thể nhờ bọn họ ứng phó. “Cái kia, ách, tôi biết đề nghị này rất vớ vẩn, bảo hai người đàn ông các ngươi đi theo Thiên Hựu bái đường thành thân, những ngoại trừ hai người thì không có bất kỳ người nào thích hợp, tôi cũng là hết cách, chỉ đêm nay, ứng phó đám khách khứa đó xong, tôi sẽ”
“Thất nương nương, người đừng nói như vậy!” Hắc vô thường ho khan, anh ta lén liếc nhìn mắt Bạch vô thường vâng vâng dạ dạ nói: “Thật ra, lão bạch là em gái tôi, ngày thường vì làm việc mới giả dạng thành nam tử.”
“Cái gì? Nữ?” Tin tức này làm tôi cả kinh thất thố nhảy dựng lên, bắt lấy tay Bạch Vô Thường nhìn hồi lâu. “Thật sự là con gái?”
Bạch Vô Thường thẹn thùng gật gật đầu, tôi lập tức nhẹ nhàng thở ra, sựđảo ngược này khiến tôi vô cùng chấn động, tôi quen biết bọn họ lâu như vậy, vậy mà ngay cả tôi cũng gạt, quá không có nghĩa khí.
“Cái này, trời ạ, con gái là tốt, tốt hơn nam nhân!” Tôi xấu hổ nở nụ cười. “Thời gian cấp bách, vừa rồi tôi cũng nói đến tầm quan trọng của chuyện này, nếu hai người có thể giúp tôi là tốt nhất, nếu như khó xử, tôi cũng sẽ không trách các ngươi, dù sao đây là chuyện lớn đời người, đặc biệt đối với con gái mà nói, chuyện này không phải vui đùa, lúc trước tôi không biết lão bạch là con gái, cho nên mới đề nghị như vậy, hiện tại, hai người nhất định phải cẩn thận suy xét rõ ràng.”
Lúc này ta thật sự mờ mịt, tâm trạng cực kỳ phức tạp, đặc biệt là Hắc Bạch Vô Thường đồng thời quỳ rạp xuống trước mặt ta, trong lòng càng không thể bình tĩnh. “Đứng lên đi, làm gì vậy? Tôi không sao, cho dù các người không đồng ý, tôi cũng sẽ không trách các người, tôi có thể hiểu được, là tôi quá phận.”
Bạch vô thường nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Dạ Quân là vì cứu chúng thần mới có thể chết dưới cự chung, vì thế, trong lòng hai anh em chúng thần vẫn luôn áy náy, không biết phải làm thế nào để báo đáp ân tình của Dạ Quân, hiện tại ngài khó khăn như vậy, chút chuyện nhỏ này, cứ giao cho thuộc hạ tới làm đi!”
Hắc vô thường ở một bên gật đầu nói: “Dạ Quân là người tốt, mạng của chúng thần là ngài ấy cứu, sau này mạng của chúng thần chính là của nương nương, cho nên, vẫn mong nương nương thành toàn cho chúng thần.”
Cục đá trong lòng bởi vì lời bọn họ nói mà rơi xuống đất, nhưng tôi lại không có một tia vui sướng! Bọn họ có thể niệm ân như vậy thật sự rất cảm động, nhưng Dạ Quân của bọn họ vẫn chưa chết, nếu như sau này biết được chân tướng, có trách tôi hay không.
Tôi nâng bọn họ đứng dậy nói: “Cảm ơn mấy người! Chúng ta cứ làm như vậy, không có thời gian, em gái Vô Thường, tôi giúp cô trang điểm!”