Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 472 ĐỂ VI PHU NÓI THẦM




CHƯƠNG 472 ĐỂ VI PHU NÓI THẦM

Tinh Hàn nhìn tôi nói: "Tôi không phải trẻ con, tôi biết bản thân mình đang làm gì! Cô không cần hô to gọi nhỏ với tôi! Trừ phi cô muốn trông thấy đồng bọn của cô chết! Khả năng tiên đoán thuộc về hoàng tộc tôi, cho nên chỉ khi nó ở trong trận pháp mới có thể hấp thụ sinh ra năng lực! Người áo đen muốn dùng đá tiên tri để biết trước tương lai, chẳng lẽ cô không muốn biết gương mặt thật của hắn sao?"

Tôi hiểu được, cho dù anh ta trùng sinh sống lại, hay là khôi phục trí nhớ, anh ta cũng sẽ không từ bỏ được hận thù trong lòng! Có điều hiện tại, anh ta vẫn đang lựa chọn đứng ở bên phía chúng tôi. Sau khi biết được điều ấy, tôi buông tay, thả anh ta đi!

Tinh Hàn bay tới chỗ Người áo đen cùng Trần Tú Tài, hiện tại tuy rằng anh ta không có pháp lực, nhưng vẫn còn tác dụng của tro tàn, anh ta lợi dụng tro tàn để trợ giúp Trần Tú Tài, ý tưởng này rất hay, so với Tinh Hàn mà tôi thấy trước kia đã lý trí hơn rất nhiều.

Vì không để chúng tôi nhìn ra thân phận thật của hắn, người áo đen không sử dụng pháp lực như vậy hắn ta khẳng định không phải đối thủTrần Tú Tài cùng vớiTinh Hàn, hiện tại hắn ta chỉ có ba lựa chọn, hoặc là bại lộ thân phận, hoặc là chạy trốn, hoặc là bị giết!

Nếu như lựa chọn điều thứ ba, như vậy cuối cùng, chúng tôi vẫn sẽ biết được hắn ta là ai, sau khi chết lột khăn che mặt ra là biết liền.

Có điều theo những gì tôi thấy, hắn sẽ lựa chọn cách hai, chạy trốn!

Hai đánh một, Người áo đen rõ ràng không phải đối thủ, cho nên hắn lấy ra một chiếc lông chim màu trắn, trong khi anh ta còn đang thầm thì, chiếc lông chim bỗng nhiên biến thành một tấm thảm lớn, hắn ta nhanh chóng nhảy lên, chạy trốn theo gió!

Tinh Hàn đuổi sát theo, tôi muốn ngăn cản cũng ngăn không được, Trần Tú Tài mệt mỏi ngồi bệt xuống đất hồng hộc phì phò mà thở, Người áo đen đã chạy rồi mà anh ta vẫn còn ôm khư khư viên đá trắng xanh không rời, cứ như có ai muốn cướp của anh ta vậy, bày trận địa sẵn sàng đề phòng quân địch.

Tôi đi đến trước mặt, chọc chọc vào đầu anh, anh ta quay mặt lại nhìn về phía tôi xem thường quát: "Móng tay cũng không cắt, chọc vào người đau lắm!"

Tôi khịt mũi nói: "Biết đau sao, vậy chứng minh anh không làm sao cả! Thật không đáng tin cậy, bây giờ chúng ta đến tính toán cho kỹ! Xem vụ mua bán lớn này ai mới là ông chủ? Ai mới là người trả tiền?"

Trần Tú Tài cất tiếng cười đau khổ nói: "chà chà! Chúng ta đều là người quen cũ, có chút việc này cũng nói đến tiền, tầm thường qus! Cùng lắm thì sau này, tôi mời cô một bữa ăn ngon."

Tôi thật muốn đạp cho anh ta hai phát, lại dám lừa tôi! Tôi trợn mắt nhìn anh ta hỏi: "Anh nói đủ chưa! Có bị thương đâu không? Vừa nãy nhìn anh đấu với Người áo đen thật vất vả, có phát hiện ra Hắn là ai không?"

Trần Tú Tài lắc đầu nói: "Làm sao mà biết được? Cả người hắn ta bao bọc như xác ướp, ai có thể nhận ra được! Chúng tôi đánh giáp lá cà, có thể bảo vệ được tính mạng là tốt lắm rồi, làm gì còn có thời gian rỗi để ý đến mặt hắn nữa! Có vài lần tôi muốn lột khăn che mặt của hắn, Có điều người này rất cẩn thận, không cơ hội thực hiện được!"

Được rồi! Người áo đen rất mạnh, muốn vừa đánh nhau vừa lột khăn che mặt quả thật rất khó.

Tôi chỉ vào viên đá xanh trắng nói: "Hòn đá này có thể mang đi không? Tinh Hàn vừa mới nói, hòn đá này chỉ có thể sau khi ở trong trận pháp hấp thụ năng lượng, mới đoán được tương lai! Người áo đen không để cho chúng ta động đến hòn đá này, phỏng chừng cũng muốn đạt được năng lực tiên tri! Kỳ quái, trước kia không phải anh nói trận pháp ấy không cách nào khởi động sao? Làm sao bây giờ lại khởi động được?"

Trần Tú Tài quệt miệng nói: "Người Hoàng tộc đều chết hết rồi, tự nhiên sẽ không còn ai có thể khởi động trận pháp! Về phần vừa rồi vì sao lại khởi động, có thể bởi vì hòn đá sinh ra cộng hưởng cùng với trận pháp! Hoặc là có máu của người hoàng tộc rót vào mới kích hoạt trận pháp!"

Tôi gật gật đầu nói: "Thì ra là thế, may mắn thân thể này là tinh vân, nếu không vừa nãy thật xấu hổ! Người Linh tộc quả nhiên lợi hại, xuống tay thật là tàn nhẫn, vừa rồi nếu không có tro tàn, cái mạng già của tôi này có thể đã toi ở trong này."

Hai mắt Trần Tú Tài đảo loạn nói: "Này! tôi bảo, cơ thể cô có thể chính là người hoàng tộc hay không!"

Tôi nghĩ có nên đập một phát lên đầu anh ta không:"Thúi lắm, đừng có nói lung tung, cẩn thận đau đầu lưỡi."

Trần Tú Tài ngậm miệng lại, vẻ mặt buồn bực nói: "Này, cô gái! Không biết đầu con trai không thể đánh hay sao, cũng giống như việc không được sờ vào người con gái, cô đã lấy chồng làm mẹ rồi, không phải không biết đạo lý này chứ!"

Tôi hừ một tiếng không thèm để ý nói: "Biết rồi, cứ làm sai! tôi liền đánh, làm gì được nào!"

Nhìn thấy vẻ mặt không yêu thương nổi của Trần Tú Tài, tôi chuyển chủ đề nói: "Tinh Hàn còn chưa quay về, anh nói chúng ta nên chờ hay là đi trước? nếu anh ta đánh không lại đồng bộn Hắc y nhân? Hay là anh đuổi theo giúp anh ta một chút, tôi ở đây trông chừng hòn đá này là được rồi."

Trần Tú Tài vừa nghe lập tức xua tay nói: "Không được, không được, hiện tại tôi mệt muốn chết, cô để cho tôi nghỉ một chút!"

Tôi nhíu mày, cái tên này làm sao luôn ở thời điểm mấu chốt lại như xe tuột xích, tôi đẩy mạnh anh ta nói: "Ôi chào, nghỉ gì mà nghỉ! Tinh Hàn vừa mới tỉnh lại, hiện tại giống như người thường, ngộ nhỡ Người áo đen kia lộ ra gương mặt thật, giết người diệt khẩu, không phải anh ta chỉ có con đường chết! Đến lúc đó, cho dù có nhận ra thân phận Hắc y nhân, cũng không còn cơ hội nói cho chúng ta biết! anh phải biết rằng việc giết người diệt khẩu, chính là sở trường của Hắc y nhân!"

Trần Tú Tài bị tôi nói phiền , anh ta chậm rãi đứng dậy từ từ, quay lại hoạt động gân cốt: "Được rồi, được rồi! Đừng đẩy nữa, tôi đi là được chứ gì! cô liền ngoan ngoãn đợi ở trong này, tự mình cẩn thận một chút, chú ý kỹ càng một chút, đừng có cả ngày đều ngốc như thế."

Tôi cũng chẳng còn tâm trạng nào để so đo với anh ta, bèn thúc giục anh ta mau lên!

Trần Tú Tài đuổi theo hướng Tinh Hàn, tôi ngồi xổm trên mặt đất, ôm hòn đá xanh trắng suy nghĩ!

Hòn đá xanh trắng này theo như Người áo đen nói nó là đá tiên tri, chỉ là một tảng đá thật sự năng lực lớn như vậy sao, có thể biết trước tương lai?

Tôi vuốt ve những chữ bên ngoài tảng đá, những chữ này tự nhiên sáng nên, còn tự mình chuyển động, không ngừng thay đổi hình dạng, cuối cùng sau khi ánh sáng tan hết, chữ viết cũng thành hình.

Tôi nhìn không hiểu những chữ trên tảng đá có ý nghĩa thế nào, đành phải mơ hồ mà đoán! Có mấy từ tôi nhận ra được, có lẽ là ‘ rồng ’ cùng ‘ phượng ’, còn những từ khác nhìn vào cứ như là đang đọc thien thư vậy!

Đang lúc tôi hăng say suy đoán, Diệm Thiên Ngạo từ trong ngọc bộ màu trắng xông ra, bay lơ lửng giữa không trung dọa tôi hét to:"Anh, sao anh lại ra ngoài? Không phải không thể lộ diện hay sao?"

Diệm Thiên Ngạo cúi người xuống, vươn một ngón tay để dưới cằm tôi, anh cười ha ha nói: "Sợ cái gì, nơi này lại không có người, hay em không muốn gặp ta?"

Muốn đương nhiên là muốn rồi, nhưng không nên dọa người như thế! tôi vuốt ve tay anh nói: "Anh đừng đùa người khác! em hỏi anh, trên này viết gì vậy? em xem không hiểu, anh nói cho em đi!"

Diệm Thiên Ngạo thản nhiên nhìn thoáng qua những chữ trên hòn đá xanh trắng, cười nói: "Đọc không hiểu, vậy em hỏi ta nhé! Chờ đến ngày nào đó khi em đi vào ngọc bội màu trắng tìm ta, ta sẽ nói cho em."

A, vậy ý của anh ấy là anh ấy có thể hiểu được! Nhưng vì sao hiện tại không thể nói cho tôi biết, nhất định phải chờ đến lúc tôi đi vào trong ngọc bội mới nói?

Tôi nắm chặt lấy vạt áo anh nói: "Không muốn, anh không thể bắt nạt em như vậy, nói cho em biết ngay bây giờ!"

Diệm Thiên Ngạo thuận thế cúi xuống hôn lên môi tôi, sau khi bị anh hôn trộm, tôi lại càng không buông tha cho anh: "Nếu anh không nói, em sẽ không để anh hôn nữa!"

Con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm cánh môi hồng của tôi, Diệm Thiên Ngạo khẽ cong cong môi, vươn đầu lưỡi liếm môi tôi, cười hì hì nói: "Nương tử, ý của vi phu không phải đồng ý với em, chờ đến khi em có thể tiến vào trong ngọc bội, ta liền nói cho em thôi! Có thứ gọi là thiên cơ không thể tiết lộ, chúng ta phải nói thầm."

Tôi nhổ vào! Còn nói thiên cơ, còn lâu tôi mới tin anh ta!

Kỳ kèo nửa ngày anh ấy cũng không nói, tôi cũng không còn biện pháp nào! Hiện tại anh còn không thể ở bên ngoài lâu được, lắc lư một lúc rồi lại vào trong ngọc bội màu trắng.

Lần này mạo hiểm đi ra, cũng vì muốn xem xét vết thương của tôi! Vừa rồi khi tiểu quỷ Linh tộc công kích của tôi, bởi vì có Hắc y nhân, cho nên hắn không lộ diện, bảo Tinh Hàn ra ngoài hỗ trợ!

Tôi biết anh ấy có điều khó xử, cho nên tôi cũng không trách anh thấy chết mà không cứu!

Diệm Thiên Ngạo trở lại trong ngọc bội, tôi lại tiếp tục nghiên cứu những chữ trên hòn đá xanh trắng, những chữ này không biết khi nào lại biến về bộ dáng lúc ban đầu, thật thú vị !

Ở đài Thánh Hỏa đợi khoảng hai tiếng, Trần Tú Tài mang theo Tinh Hàn trở lại, nhìn vẻ mặt xúi quẩy của bọn họ tôi biết ngay không có kịch hay để xem.

Người áo đen chạy thoát, tuy rằng không nhận ra thân phận, Có điều bọn họ hợp lực đả thương hắn! Trần Tú Tài nói, có vẻ trên người Người áo đen đã bị thương, cho nên mới không địch lại bọn họ, chỉ tiếc để cho hắn chạy thoát.

Di tích Hoàng tộc không thể ở lâu, Trần Tú Tài muốn mang theo hòn đá xanh trắng, Tinh Hàn không chịu, hai người suýt nữa thì đánh nhau.

Cuối cùng, tôi ngỏ lời rằng hòn đá xanh trắng ở lại chỗ này rất nguy hiểm, Người áo đen lúc nào cũng có thể trở về lấy đi, lúc trước hòn đá xanh trắng được đặt ở đài Thánh Hỏa nhất định có nguyên nhân của nó, hiện tại tảng đá thiếu một nửa, tôi cảm thấy nửa còn lại có lẽ ở trong tay Hắc y nhân, hắn nhất định sẽ lại trở về lấy nốt nửa này đi.

So với để lại chỗ này, còn không bằng chúng ta mang đi có lẽ sẽ an toàn hơn!

Có lẽ Tinh Hàn cảm thấy tôi nói có lý, anh gật đầu đáp ứng để chúng tôi mang theo.

Tôi bảo Tinh Hàn trở về ngọc bội, anh ta không vui! tôi hỏi anh ta tại sao, anh ta lại không nói.

Tôi nghĩ có thể bởi vì khôi phục trí nhớ , biết thân phận của Diệm Thiên Ngạo, cho nên mới không muốn quay về trong ngọc bội!

Dù sao Diệm Thiên Ngạo là Dạ Quân Quỷ vương, cũng là em ruột thượng đế! Hơn nữa lúc trước anh ta cùng với Tạ Linh Côn trêu chọc Quỷ giới, làm hại Diệm Thiên Ngạo hiện tại biến thành cái dạng này, mặt khác còn có việc anh ta khống chế tôi giết hại Tần Vô Dương, làm nhiều việc xấu, khiến cho hiện tại anh ta gặp tôi rất xấu hổ!

Chỉ là, anh ta cùng Trần Tú Tài gặp mặt một chút địch ý cũng không có!

Rời khỏi di tích Hoàng tộc, Trần Tú Tài liền cùng chúng tôi mỗi người một ngả, tôi mang theo Tinh Hàn trở lại địa phủ, thằng nhóc này tự mình tìm nơi để bế quan ,anh ta vừa mới sống lại không có pháp lực, cần tu hành để nâng cao năng lực của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK