Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 202:







Thời gian có thể làm cho người ta quên đi quá khứ, cũng có thể liên tục tích lũy những hiệu quả không thể tưởng tượng được, sau khi nếm được ngon ngọt, con người sẽ bắt đầu trở nên tham lam, dần dần quên đi bản thân mình trong con sóng thời gian. Cũng giống như tôi lúc này vậy, theo thời gian trôi qua, tôi bắt đầu quen anh đối xử tốt với tôi, từ chống đối trở nên thân mật, thậm chí là muốn chiếm giữ một mình! Tôi đã nghĩ rất nhiều, cũng rất sợ không biết cuối cùng loại quan hệ này sẽ tiếp tục được bao lâu.

Không dám nghĩ, cũng không muốn nghĩ!

Trời sắp sáng rồi!

Trước khi trở về Nhân giới tôi còn đi thăm hỏi cô hai! Nhìn qua cô ấy vẫn tốt, cũng không có gì đáng ngại, anh em Thanh Minh được cứu chữa kịp thời, bây giờ thương thế cũng hoàn toàn khỏi rồi!

Tôi nghe nói từ bọn họ, Âu Dương Kỳ và Sở Hiên để lại hơi thở của mình ở ngoài thành, sau khi dụ Quỷ Vương Dạ Quân và Trần Dương tới đó, đã lén tới chỗ ở của tôi, sau khi bị phát hiện, hai bên bắt đầu đánh nhau, anh em Thanh Minh không đấu lại bị thương nặng, bọn họ thừa cơ bắt tôi và cô hai, muốn lấy để uy hiếp Quỷ Vương Dạ Quân.

Chỉ nghe quá trình thôi cũng đã thấy thật nguy hiểm rồi, hơn nữa tôi bị đối phương đánh hôn mê rồi mới mang đi, cho nên mới không hề hay biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì, hai người kia kết hợp với nhau, ngay cả phán quan ngũ hành cũng khó mà đấu lại, có thể thấy năng lực của đối phương mạnh bao nhiêu.

Tôi nói kết cục của huyết thi cho Ninh Nghi, hy vọng cô ấy có thể thả lỏng một chút, dù sao chuyện này cũng không phải sai lầm của cô ấy, không cần vì vậy mà trói buộc hai người.

Ninh Nghi không nghe vào lời của tôi, cô rất cố chấp, trong thời gian ngắn cũng không thể khuyên được, đành phải từ từ làm mềm đi sự cứng rắn trong lòng cô ấy, hy vọng cô sẽ có kết quả tốt với Dương Mặc.

Vào lúc rạng sáng, tôi trở về Nhân giới!

Tuy cuộc sống đã trở lại bình thường, nhưng vẫn không thể thiếu cảnh giác được. Huyết thi đã bị Quỷ Vương Dạ Quân xử lý tại chỗ, linh hồn cũng bị anh đốt cháy gần như không còn, đau đớn chịu đựng nghìn năm, cuối cùng vẫn không thể tìm được kẻ thù để báo thù rửa hận. Chuyện cũng đã nghìn năm rồi, kẻ thù sớm đã đầu thai mấy lần, muốn tìm thấy bên trong biển người mờ mịt nói dễ hơn làm. Cái chết của anh ta không thể trách người khác, chỉ trách anh ta làm nhiều chuyện ác, hại nhiều người vô tội.

Sở Hiên xảo quyệt vẫn còn đang trốn ở Nhân giới, nghĩ đến anh ta ba lần bảy lượt muốn mổ bụng tôi, tôi lập tức không ngừng sợ hãi, không muốn thử cái cảm giác đó thêm lần nào nữa!

Đã gặp phải hai lần, lần này may được Vương phi cứu. Mặc dù tôi biết ơn cô ta, nhưng mà thái độ mắt cao hơn đầu của cô ta, tôi thật sự khó mà xun xoe theo được. Vì tôi mà Ngu Cơ đã bị phạt nặng đầu thai không được làm người, sau chuyện này, không biết vị Vương phi này còn nhìn tôi thế nào, dù sao tôi cũng không mong chờ cô ta sẽ có sắc mặt tốt với tôi.

Dù sao mấy người phụ nữ thời đó đều có cùng một tính tình, ai cũng không muốn hầu hạ chung một người với người ngoài, sau này có thể trốn thì trốn, ít qua lại là được, cả đám ai cũng không phải đèn cạn dầu.

Vì trường học đào ra một cái quan tài, cấp trên cảm thấy xui xẻo, công trình xây dựng sân thể dục tây nam cứ như vậy bị đình công, công nhân lại đào đất lấp lại cái hố kia, sân thể dục trở lại như cũ.

Trong lúc vô tình đọc được một tin tức có liên quan đến huyết thi kia! Lúc ấy anh ta và quan tài máu đều bị đưa đi nghiên cứu, sau đó nhân viên có liên quan phát hiện thi thể trong quan tài máu không cánh mà bay, trên mặt đất có dấu chân máu. Tin tức kể lại chuyện này rất tà ma, sau đó tôi cũng không tìm thấy mấy nội dung liên quan ở trên mạng nữa.

Chuyện này đã được giải quyết, huyết thi thật sự tự chạy trốn, nhưng mà bây giờ anh ta đã tan thành tro bụi rồi, sẽ không làm hại đến người khác nữa.

Vương Quang Huy trở về từ tỉnh khác đã lập tức gọi điện thoại cho tôi hỏi chuyện này, tôi cũng không giấu diếm gì, kể hết mọi chuyện mình biết cho ông ta nghe. Vụ án liên hoàn đó cứ như thế kết thúc, huyết thi đã chết, cảnh sát cũng không thể tìm được hung thủ, cho nên bảo ông ta xử lý ổn thỏa xong rồi kết thúc công việc thôi.

Liên quan đến vụ án giết người, Vương Quang Huy còn muốn biết nhiều chi tiết hơn, nhưng mà tôi không muốn nhiều lời, trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi chỉ muốn cuộc sống sau này chỉ hoàn thành việc học cho tốt, tìm một công việc bình thường mà sống thôi.

Mới vừa cúp điện thoại đã nhận được cuộc gọi của mẹ, bà ấy nói là muốn đến đây thăm tôi! Thế này không giống tác phong của mẹ chút nào, bà ấy hoàn toàn không phải loại người tan tầm xong sẽ đến thăm tôi, hơn nữa bây giờ cũng không phải ngày nghỉ lễ, bà ấy cũng không thể xin phép, cho nên lúc bà ấy nói muốn đến, tôi rất bất ngờ.

Nhưng khi nghĩ kĩ lại thì thấy không có vấn đề gì cả, tôi sống một mình ở bên ngoài, chắc chắn bà ấy sẽ lo lắng, cho nên muốn tới thăm tôi thôi!

Bảy giờ tối, tôi đón mẹ ở trạm xe lửa, bà ấy cầm theo túi lớn túi nhỏ rất nhiều đồ ăn đến đây, mặc dù đồ ăn này cũng chẳng có tác dụng gì với tôi, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ bà ấy mệt mỏi đi ra, đáy lòng tôi đều tràn đầy ấm áp.

Lần đầu tiên mẹ đến thành phố lớn, tôi muốn dẫn mẹ đi quán ăn gì đó cho ngon, nhưng bà ấy cứ kiên quyết không đồng ý, nói ăn ở nhà sạch sẽ vệ sinh hơn, quan trọng là còn rẻ nữa. Mẹ là người như vậy, tôi cũng không ép bà ấy, chỉ cần bà ấy vui vẻ là được rồi.

Nhìn bà ấy bận rộn trong phòng bếp, chờ đồ ăn bưng lên bàn, tôi lùa cơm cho có, ăn chưa được mấy miếng đã đặt đũa xuống, bà ấy chỉ nhìn tôi một cái cũng không cằn nhằn gì, tự mình ăn, như thế làm tôi có chút không quen.

Ăn cơm xong, cả hai ngồi ở trong phòng khách, mẹ thấy tôi ở một mình trong căn nhà lớn thế này, vẫn không nhịn được cằn nhằn vài câu, nói là ký túc xá nhiều người, ở mới náo nhiệt, tốn tiền thuê phòng ở bên ngoài làm gì, vừa phí tiền còn mất công nữa.

Mẹ ở lại chỗ của tôi mấy ngày, tôi cũng có ít không gian riêng, nhưng mà cũng cảm thấy thoải mái hơn không ít! Lúc tôi đi học, bà ấy sẽ quét dọn nhà cửa sạch sẽ, sau đó nấu cơm đợi tôi về, quần áo và mấy thứ khác đều giặt sạch giúp tôi, lúc tôi về cũng không cần làm gì cả, sống rất thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK