Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 178:




Hắc Vô Thường nhìn tôi, ấp úng nói: "Chủ yếu là Vương phi nương nương muốn đến thăm Nhân giới, nói là đã lâu không gặp ngài nên rất nhớ! Ngoài việc đó ra, Nghiên phi nương nương cũng mang thai, ngóng trông ngài sớm ngày trở lại thăm nương nương."

Khi Hắc Vô Thường nói những lời này, vẫn tương đối để ý tới cảm nhận của tôi, sắp xếp từ ngữ còn rất thỏa đáng, không thể hiện quá rõ ràng.

Tôi phải thừa nhận, người này rất tàn sát phong cảnh! Cảm giác ngọt ngào vừa dâng lên, bây giờ đều hóa thành bọt nước, chỉ để lại một đống phiền não.

Tôi hất tay của Quỷ Vương Dạ Quân ra và đi về phía trước. Loại chuyện như vậy vẫn không ngừng nhỉ.

Sau khi chạy được một đoạn, tôi quay đầu nhìn về phía Quỷ Vương Dạ Quân nói: "Đã nói anh không quay về, những người phụ nữ kia của anh sẽ gây ầm ĩ tới tận trời mất! Ông già, anh vẫn nên quay về xem thử nữa. Một người là Vương phi, chính cung nương nương, tôi đắc tội không nổi. Một người khác thì không cần hỏi nhiều, cái gì phi nương nương này đã mang thai con của anh, anh không quay về là không được đâu!"

Chưa nói tới đây là lời trong lòng của tôi, trước đây tên chết tiệt sẽ vẫn canh giữ tôi như thế, hoàn toàn là xuất phát từ miếng thịt trong bụng tôi, bây giờ lại có phi tử mang thai con của anh, sự nuông chiều của anh dành riêng cho tôi chắc hẳn cũng nên chấm dứt rồi!

Tôi đột nhiên cảm giác được ánh sáng mặt trời trên cao lập tức biến thành mây đen. Tôi không hề để ý chuyện anh có những người phụ nữ khác, vì sao trong lòng lại có cảm giác chua xót như vậy? Tại sao tôi lại muốn bảo anh trở về. Có lẽ điểm này cũng giống tôi, tôi đang tìm một đáp án ẩn sâu trong lòng sao?

Thôi quên đi! Không cần suy nghĩ nữa. Người đàn ông kia không phải là người tôi có thể dao động được.

Tôi xoay người, nghênh ngang đi về phía trước.

"Phụ nữ mà đi như vậy thì còn ra thể thống gì nữa!" Từ sau lưng tôi truyền đến giọng nói của Quỷ Vương Dạ Quân. Tôi bịt tai, càng chạy nhanh về phía trước.

Khốn kiếp, cái gì cũng muốn kiểm soát, bây giờ ngay cả dáng bà đây đi bộ cũng muốn kiểm soát nữa à, dựa vào đâu chứ!

Tôi chạy một hơi ra thật xa, cuối cùng đã tới trên một đoạn đường cái có chút hơi thở của con người. Ở đây có một trạm xe buýt.

Tôi đi ra phía trước, nhìn mấy chiếc xe bus và tìm được một chiếc xe còn chỗ ngồi, chờ ở trên đầu trạm.

Quỷ Vương Dạ Quân bình tĩnh đi tới bên cạnh tôi, anh cúi đầu hỏi tôi: "Em đi nhanh như vậy là vì tức giận sao?"

Tôi lắc đầu!

Tôi cho rằng mình không nói lời nào thì có thể tống cổ kẻ không thích nói nhiều này đi, nhưng rõ ràng tên chết tiệt không chịu buông tha, vẫn tiếp tục nói. "Em lừa ta! Trên mặt em viết bốn chữ lớn “tôi rất tức giận".”

Tôi vẫn không nói lời nào! Ban đầu thì tôi có một chút tức giận, chỉ có điều chạy suốt một đoạn đường nên tôi mệt mỏi rồi, cũng không có gì hay để tức giận nữa. Chỉ là tôi không nhịn được muốn khinh bỉ anh mà thôi. Anh có nhiều người phụ nữ như vậy, sẽ không sợ làm nhiều thận hư à!

Vẻ mặt Hắc Vô Thường buồn khổ đi theo sau, anh ta nhìn vào mắt tôi, cười gượng nói: "Thất nương nương, đều tại thuộc hạ không tốt, không nên nói ra những lời làm cho nương nương tức giận! Thuộc hạ nói thật, trong rất nhiều nương nương phi tần, người là được đại nhân Dạ Quân nuông chiều nhất. Đám thuộc hạ chúng tôi đều có thể thấy rõ ràng, thật đấy!"

Tôi thích nghe lời giải thích này, chỉ có điều vô dụng thôi!

Trước đây tên chết tiệt có bao nhiêu người phụ nữ, tôi đều không để ý, bởi vì tôi căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ ở cùng với anh cả đời. Cho dù ngày nào đó tôi chết đi, xuống tới Quỷ giới cũng không định phải ở nơi đó hầu hạ anh! Nhưng bây giờ lại khác. Trước kia là không thấy được thì xem như không có việc gì, bây giờ nhắc tới, không biết tại sao tôi lại có chút để ý.

Nói chung, tôi là một người phụ nữ chịu không nổi loại người ba vợ bốn nàng hầu, càng không muốn đấu tới đấu lui cùng một đám phụ nữ, cho nên…

Tôi không nói lời nào! Chơi im lặng tới cùng!

Chờ một lúc lâu, xe bus mới chậm rãi lên đường. Tôi bỏ bảy nghìn rồi đi tới phía sau xe, tìm một chỗ ngồi xuống.

Quỷ Vương Dạ Quân và Hắc Vô Thường cũng lên xe, bọn họ chỉ đi tới và đứng trước mặt tôi. Quỷ Vương Dạ Quân liếc nhìn chỗ trống bên cạnh tôi, do dự mấy giây nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn đứng, chắc hẳn anh ghét bỏ chỗ phía dưới không đủ để cho đôi chân dài của anh duỗi ra.

Đáng thương cho Hắc Vô Thường vẫn luôn ủ rũ cúi đầu. Đại khái anh ta cho rằng lần này mình đáng phải chịu phạt, cho nên vẻ mặt ủ rũ nhìn tôi.

Tôi cố ý quay đầu sang chỗ khác, không muốn để ý tới hai người kia. Dù sao tôi đang tức giận, khó chịu với chính mình, bởi vì bản thân tôi cũng sắp không chịu nổi mình nữa rồi, đầu quay tới quay lui thật phiền muốn chết!

Xe chậm rãi rời đi, cơ thể tôi lắc lư theo chiếc xe. Lúc này Quỷ Vương Dạ Quân đột nhiên nói: "Nếu thượng đế phạt ta năm năm không được trở về, bản tôn tất nhiên không thể tùy ý trở lại được! Hắc Vô Thường, chờ chuyện này kết thúc, ngươi nhanh chóng trở lại nói cho các nàng ấy biết, bản tôn thân mang tội bị phạt ở Nhân giới rèn luyện. Lệnh của thượng đế không thể chống lại. Ta sẽ không trở lại, các nàng ấy cũng không cần tới thăm, đây là quy định!"

Hắc Vô Thường ở bên cạnh gật đầu như giã tỏi. "Vâng, thuộc hạ trở về sẽ chuyển lời lại cho Vương phi và Nghiên phi."

Đây là cố ý nói cho tôi nghe sao? Hừ, tôi không lạ gì!

Cái gì mà thân mang tội, trong vòng năm năm không thể trở lại, cũng không cho người tới thăm hỏi, vậy thì thế nào? Đừng tưởng như vậy thì tôi sẽ xem như không có việc gì. Tôi vẫn còn nhớ chuyện sau tôi có phi tử thứ mười hai đấy. Cô chủ đây mới không dễ lừa như vậy đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK