Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 240:




Không làm bạn còn có thể làm gì chứ? Người xa lạ à, không thể nào đâu! Đã quen biết làm sao làm người lạ được?

Không đối địch với cô ta, tôi lại không hiểu! Anh để tôi bị Vương phi giết chết? A, có lý. Vương phi biết tính toán thâm sâu như vậy,với cá tính như tôi thì nhất định sẽ bị cô ta gài bẫy cho. Ở đây, ngoại trừ Quỷ Vương Dạ Quân, chính là thiên hạ của Vương phi, cô ta giỏi về ngụy trang, chơi tâm lý chiến, xảy ra chuyện cũng sẽ không có ai nói cô ta không phải. Cho nên đối địch với cô ta, tôi cơ bản chính là kết quả bị giết trong giây lát.

Nghĩ tới đây, tôi cũng lười tính toán tới chuyện trước kia, lau nước mắt hỏi: "Vậy ở đây tôi còn có thể đắc tội ai?"

Người này che chở Vương phi như vậy, sẽ không phải là sợ cô ta chứ! Tôi lặng lẽ quan sát Quỷ Vương Dạ Quân, nhìn dáng vẻ kia của anh cũng không giống như kẻ ăn bám, sợ phụ nữ!

Quỷ Vương Dạ Quân nhướng hàng lông mày rậm hỏi: "Ngoại trừ cô ta, em còn muốn đắc tội với ai?"

Tôi không chút nghĩ ngợi chỉ tay vào ngực anh nói: "Anh! Bây giờ người tôi muốn đắc tội nhất chính là anh!"

Quỷ Vương Dạ Quân không hề cười, anh nắm lấy ngón tay của tôi ở trong lòng bàn tay, bất đắc dĩ nói: "Em đừng làm loạn nữa, ta đang nghiêm túc đấy. Sau này bất kỳ thời điểm nào em cũng không nên đi đắc tội Vương phi."

Còn là Vương phi, chuyện này còn xong chưa à!

"Chuyện này xem như là kết thúc rồi! Anh có thể đưa tôi trở về được chưa? Tôi không muốn ở nơi u ám khủng khiếp này."

Quỷ Vương Dạ Quân nhìn lướt qua xung quanh, khóe miệng nhếch lên hỏi: "Khủng khiếp sao? Rất tốt mà!"

Không đợi anh nói xong, bên ngoài truyền đến tiếng quỷ gào hét thê lương, tôi nhướng mày nhìn anh. Nếu anh còn dám nói nơi này không khủng khiếp, vậy tôi sẽ hoàn toàn không phản đối.

Nơi này là Quỷ giới, là nơi người chết sinh hoạt, không có ánh sáng mặt trời, không có bốn mùa, không có màu sắc, bên ngoài còn là sương mù mờ mịt, vừa nhìn đã biết được chất lượng không khí không tốt rồi! Tôi cũng không muốn ở lại chỗ này, bị áp lực đến mức thần kinh thất thường.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng chuyện này, tôi cũng lại không nổi nóng nữa, hít mũi một cái và chỉ vào bên ngoài nói: "Không phải anh muốn để cho tôi ở đây chứ? Tôi là người sống đấy!"

Thật ra bình tĩnh nghĩ lại, tên chết tiệt cũng không phải là người không có đầu óc mà giao tôi cho Vương phi xử lý, trong lòng nhất định đã có tính toán của mình, cho dù không nể mặt tôi cũng nể mặt đứa trẻ, anh sẽ không để cho tôi lại chết như vậy. Người phụ nữ kia chắc hẳn cũng hiểu rõ đạo lý này, cho nên ở trên đại điện, anh mới phải làm ra vẻ thản nhiên như vậy.

Chỉ có điều tôi làm sao không thể đắc tội Vương phi được chứ? Tôi thật sự muốn biết lý do, nhưng cũng không muốn ép anh nói cho tôi biết. Đối với người này, tôi đã quen anh không giải thích, chiêu tra hỏi tới cùng hoàn toàn không có tác dụng với anh, cho nên tôi cũng lười hỏi lại.

"Bây giờ, anh đưa tôi về đi!"

"Không cần!" Quỷ Vương Dạ Quân trả lời rất dứt khoát, vẻ mặt anh khó chịu trừng mắt nhìn tôi nói: "Người xưa có câu lấy chồng theo chồng, nếu em cưới ta, cho dù là xuống biển lửa, em cũng phải ở lại đây cho ta. Ta sẽ không để cho em trở lại tìm Trần Dương, em đừng mơ lại đi tìm hắn nương tựa nữa!"

"Anh đùa kiểu gì vậy? Tôi là người sống, ở đây tôi không chống đỡ nổi một đêm đâu. Anh cố ý đúng không?" Tôi sắp bị anh già mồm át lẽ phải làm cho tức chết rồi. Nói tới nói lui, còn không phải là không muốn tôi đi tìm Trần Dương sao!

Quỷ Vương Dạ Quân hừ một tiếng. "Người sống thì sao? Bản tôn liền có cách làm cho em ở lại nơi này mà không bị âm khí ăn mòn! Em chỉ cần mỗi ngày đi tắm ở hồ Hoa Thanh là được rồi. Bây giờ phu quân lại dẫn em qua đó."

Tôi chơi xấu ngồi ở trên giường không động đậy. Anh lại muốn can thiệp vào sự tự do của tôi à, tôi không muốn!

Quỷ Vương Dạ Quân thấy gọi tôi không đi, anh dứt khoát đi tới nhấc sau áo của tôi lên, mang theo tôi ra ngoài. "Không muốn tìm cái chết thì từ bây giờ, ta đi đâu, em lại tới đó! Tức chết ta rồi. Sao em cứ thích giày vò như vậy, lại không thể sống an phận được sao?"

Tôi lại giống như một con gà con bị anh xách lên và chạy. Tôi không cam lòng lắc hai tay, hai chân kêu lên: "Thả tôi xuống, khốn kiếp! Anh nói rõ ràng cho tôi, tôi không an phận, thích giày vò thế nào hả? Anh đừng mong lại giở trò vô lại với tôi! Anh chê tôi nhiều chuyện thì cứ việc nói thẳng đi. Anh căn bản chỉ vì con của anh. Nếu không anh mới lười để ý tới tôi, đúng không!"

Quỷ Vương Dạ Quân cúi đầu liếc nhìn tôi nói: "Chuyện này không liên quan gì đến con! Em đừng có chuyện gì cũng nhắc tới con trai. Em đừng quên, em đã chết từ bốn năm trước rồi. Nếu không phải em mang thai thì sau đêm đó em đã phải tới đây rồi, hiểu chưa? Hừ, bản tôn thấy với tính tình này của em, ở đây không bị em làm ầm ĩ tới lật trời mới là lạ đấy! Ta làm sao dám mặc kệ em được!"

Hừ!

Tôi cắn môi không muốn nói chuyện, bị tên chết tiệt đưa tới trước ao Hoa Thanh. Anh lột quần áo của tôi và ném tôi vào trong hồ.

Ở trong nước đạp lung tung một lúc, tôi nghĩ thầm, không cần biết thế nào tôi cũng phải học bơi, cũng không cần mỗi lần đều dựa vào tên khốn kiếp kia. Nhưng suy nghĩ là tốt, tình hình thực tế lại rất tệ. Ở trong nước, tôi lại giống như một kẻ thiểu năng, tay chân cũng không biết để thế nào, không đạp chân vài cái là chìm xuống đáy nước.

Ông trời ơi, tôi sắp chết chìm rồi sao?

Bên cạnh truyền đến tiếng nước, chỉ trong giây lát, trong lúc đang mơ hồ tôi nắm được cọng rơm cứu mạng, một hơi nằm ở trên người tên chết tiệt, theo cơ thể của anh trồi lên mặt nước, cố hít thở từng hơi không khí trong lành.

"Em không biết bơi thì không cần học người khác lặn xuống nước, sẽ mạng mất đấy."

Quỷ Vương Dạ Quân nói xong liền xoa lên thắt lưng của tôi, cúi người hôn lên trán và gương mặt của tôi. Nụ hôn của anh giống như hạt mưa, rơi nhẹ lên từng tấc trên da thịt tôi, thật lâu mới lưu luyến nói: "Nhóc con, ngày đó là do trong lòng ta sốt ruột, không điều tra rõ ràng đã trách tội em, lại càng không nên vì vậy mà bỏ em lại. Nhưng… nhưng em cũng không nên đi tìm Trần Dương chứ!"

Ban đầu, Quỷ Vương Dạ Quân cao ngạo nhận sai với tôi, tôi nghe còn rất vừa ý. Nào ngờ, anh chuyển đề tài tới chuyện tôi đi tìm Trần Tú Tài, sự áy náy này đã có thể thay đổi rồi, tôi cũng không đắc ý nổi nữa.

Cái gì vậy! Anh có thể vì Vương phi mà đổ oan cho tôi, sao tôi lại không thể đi tìm Trần Tú Tài? Là anh không quan tâm tới tôi trước, vì không để phải đến mức chết đói, tôi mới phải đi tìm hắn cứu mạng! Bây giờ làm như lại là lỗi của tôi vậy.

"Xin anh, anh nói chuyện có chút đạo lý được không! Tôi không đi tìm hắn, ai cho tôi Huyền Hồn đan. Dựa vào anh à, thôi quên đi! Nói đi là đi ngay, anh làm sao quan tâm tới sự sống chết của tôi chứ! Vì không để mình chết đói, cũng không cho con trai anh chết đói, ngoài hắn ra, tôi còn có thể tìm ai hả?"

Tôi đẩy anh ra, mượn sức lùi về phía sau, thả lỏng cơ thể ở trong nước, cảm giác được chút sức nổi nên thử hoạt động hai tay, hai chân làm cho mình có thể theo sóng nước di chuyển. Tên chết tiệt lại sán lại gần, nắm lấy cánh tay của tôi và kéo đến trong ngực anh, ngang ngược hôn môi tôi.

Ở trong nước mới tìm được chút thành tựu, đã bị tên chết tiệt dọa cho không còn cách nào, mất đi sự cân bằng, tôi liền vội vàng nắm lấy anh, không dám làm lại lần nữa.

"Em đừng lộn xộn, ngoan ngoãn chờ đi!" Quỷ Vương Dạ Quân ôm sát tôi, mí mắt rũ xuống nói: "Em đúng là cô gái cố chấp lại khó giải quyết, ta không phải để lại ngọc bội màu trắng rồi sao? Vì sao không tìm ta? Đói nói cho ta biết, cái này cũng không biết sao mà phải đi tìm Trần Dương? Em muốn làm ta tức chết à? Đúng là quá giỏi làm ta chết!"

Tôi nghiêng đầu sang chỗ khác, không muốn nghe những lời anh nói, nhưng không đến một giây đã bị anh kéo qua. "Em còn tức giận với ta à! Ôi, ta vốn không hoàn toàn tin lời Vương phi nói, cũng biết tính cách của em, nhưng không ngờ tính tình em sẽ cố chấp như vậy. Biết rõ ta đang nổi giận thì làm nũng với ta không phải tốt sao? Vì sao cứ phải chống đối lại ta chứ? Em rốt cuộc có phải là phụ nữ không vậy!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK