Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 274:




Đột nhiên Mạc Thư Nhiên đẩy cửa đi vào, cô ta thở phì phò ngồi xuống cạnh tôi nói: “Chị đang đọc gì mà nghiêm túc thế?”

“Đọc sách! Cô làm sao vậy? Vĩnh Hiên lại chọc cô không vui sao?”

Mạc Thư Nhiên bĩu môi nói: “Người chọc em tức giận chính là tên nhóc Thành Khiêm kia! Không biết em đã đắc tội gì với nó, sao nó không để ý đến em chứ? Gần đây còn thần bí chạy ra ngoài, cũng không biết đang làm gì! Chị Thất Thất, chị nói xem thằng nhóc này có phải là gấu con không, hừ, để em xem thằng nhóc này có thể nhịn tới khi nào, tức chết em rồi.”

Tôi đặt quyển sách xuống, vén mái tóc dài ra sau gáy, ngẫm nghĩ rồi nói: “Cô xem cô bao nhiêu tuổi rồi còn so đo với một đứa bé! Thành Khiêm không giống những đứa trẻ khác, thằng bé không muốn nói cho cô biết, cô cũng đừng hỏi nữa! Ngược lại tôi không cảm thấy thằng bé kỳ lạ ở chỗ nào, cô đừng để tâm đến những chuyện vụn vặt!”

Mạc Thư Nhiên chớp mắt thần bí hỏi tôi: “Chị nói thằng nhóc kia không giống những đứa trẻ khác, không giống chỗ nào chứ?”

Tôi do dự một lát rồi nói chuyện của Thành Khiêm cho Thư Nhiên nghe, cô gái nhỏ nghe xong thì kinh ngạc đến há to miệng, không dám tin hỏi: “Thằng nhóc kia có mắt âm dương trời sinh sao, chị không lừa em chứ?”

Cô ta thấy tôi nghiêm túc gật đầu mới ngạc nhiên nói: “Có lẽ mấy người chú hai cũng không biết bí mật này. Khà khà, có điều bây giờ đã bị em biết rồi, em sẽ không buông tha cho thằng nhóc đó, ngược lại em muốn hỏi thằng nhóc đó một chút, tại sao luôn nổi nóng với em.”

Nói xong, Mạc Thư Nhiên bay ra ngoài như một cơn gió, tính cách của cô gái nhỏ này đúng là nói gió chính là mưa, nghĩ cái gì thì làm cái đó, quả thật như sấm rền gió cuốn.

Tôi bắt đầu hối hận mình đã nhiều chuyện, sợ cô gái nhỏ này to miệng, lại nói của Thành Khiêm ra ngoài, cho nên tôi khép sách lại đuổi theo.

Trong sân, Mạc Thư Nhiên tìm thấy Mạc Thành Khiêm đang ngồi một mình trên đất, cô ta đi tới vỗ vào gáy cậu bé: “Đang chơi gì vậy thằng nhóc thối, cậu lớn như vậy còn học mấy đứa trẻ chơi đất sao?”

Mạc Thành Khiêm quay đầu thấy Mạc Thư Nhiên, vội đứng lên bỏ chạy, bị Thư Nhiên túm lại.

“Chạy, chạy, cứ thấy tôi là chạy, rốt cuộc cậu có ý gì? Đừng tưởng tôi không biết bí mật nhỏ của cậu, không phải chỉ là mắt âm dương thôi sao, có gì ghê gớm đâu! Cậu nói xem, sao cậu lại bỏ chạy khi nhìn thấy tôi, còn không để ý đến tôi, nếu cậu không nói, tôi sẽ đi mách bố mẹ cậu.”

Mạc Thành Khiêm cắn môi, lộ ra vẻ mặt bi thương, oan ức nói: “Tôi không muốn chơi với chị! Tôi biết chị sắp chết rồi, về sau sẽ không còn ai chơi cùng tôi nữa, cho nên bây giờ tôi không để ý đến chị, đợi sau khi chị chết rồi, tôi sẽ không khó chịu.”

Mấy câu nói ngắn ngủi đã làm tôi muốn rơi nước mắt, khỏi nói trong lòng có bao nhiêu khó chịu!

Hóa ra mấy ngày nay, Mạc Thành Khiêm không để ý Thư Nhiên không phải vì tính tùy hứng của một đứa trẻ, mà là vì biết cô ta sắp chết, muốn từ từ quen với việc không có cô ta ở cạnh, nên mới làm như vậy, cũng làm khó đứa trẻ này rồi.

Lúc bọn họ vừa tới thôn Hạ, tôi đã nhìn ra quan hệ hai người rất tốt, hai nhà lại ở gần nhau, cho nên chắc chắn ngày thường Thư Nhiên đã không ít lần chơi cùng cậu bé. Mặc dù cậu bé còn nhỏ tuổi, nhưng trời sinh có mắt âm dương, do đó có những chuyện không thể che giấu được, chỉ sợ cậu bé đã sớm biết xảy ra chuyện gì, nên mới rầu rĩ cả ngày như vậy!

Mạc Thư Nhiên đặt Mạc Thành Khiêm xuống, vành mắt đỏ lên: “Cậu bị bệnh sao, không phải tôi chết rồi sẽ không quay về nữa! Cậu lo lắng gì chứ. Hơn nữa, cho dù tôi biến thành hồn phách, không phải cậu cũng có thể nhìn thấy tôi sao, tôi vẫn có thể chơi cùng cậu! Cậu còn nhỏ đã bắt chước người lớn làm gì chứ, chị đây là phụ nữ, việc quan trọng là phải gả ra ngoài làm vợ người khác, cậu còn nhỏ vẫn chưa hiểu được, đợi sau này cậu lớn lên cưới vợ rồi sẽ hiểu!”

Lời nói của Mạc Thư Nhiên không hay, nhưng rất ấm lòng.

Nhìn cặp chị em này, đột nhiên tôi rất hâm mộ bọn họ, người có thể chơi cùng tôi từ nhỏ đến lớn, bây giờ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, những anh chị em chơi cùng tôi, người nên chết đều chết hết rồi, chỉ còn lại mấy người sống sót cũng rời khỏi thôn Hạ rồi. Từ nhỏ bà nội đã không cho phép tôi tiếp xúc với người khác, kể cả người nhà cũng không ngoại lệ, vì vậy từ nhỏ tôi chính là một người cô độc.

Mạc Thành Khiêm cũng ôm Thư Nhiên khóc lên, tôi thấy vậy thì lo lắng bước đến an ủi: “Thành Khiêm, chắc chắn Thư Nhiên sẽ trở về thăm em! Còn có, mỗi ngày một mình em đi ra ngoài, có phải là vì mang đồ ăn cho ông lão đã chết kia không?”

Mạc Thành Khiêm sửng sốt hỏi: “Chị theo dõi tôi sao, nhưng tại sao chị lại biết?”

Tôi xoa đầu cậu bé nói: “Chị không chỉ biết em đưa đồ ăn cho ông ấy, mà chị còn biết bí mật nhỏ của em! Vì vậy em đừng giận dỗi với Thư Nhiên nữa, chị bảo đảm với em, sau này chắc chắn sẽ để Thư Nhiên thường xuyên trở về thăm em, có được không?”

Mạc Thành Khiêm sợ người lạ, có lẽ hôm nay là ngày đầu tiên cậu bé nói chuyện với tôi, hơn nữa còn không khách khí như vậy.

Khuôn mặt nhỏ của Mạc Thành Khiêm lộ ra vẻ nghi ngờ, cậu bé lắc đầu đau khổ nói: “Chị nói dối! Tôi nhớ có một con quỷ đã nói với tôi, nếu người chết rồi sẽ đi xuống Quỷ giới địa phủ, không quay về nữa, các chị đều lừa tôi, chị ấy chết rồi sẽ không thể trở về được.”

Tôi không quan tâm con quỷ đó đã nói gì với Mạc Thành Khiêm, nhưng tôi có thể bảo đảm chuyện này, vì vậy vỗ ngực nói: “Em hãy tin tưởng chị! Chị chắc chắn sẽ để Thư Nhiên quay về thăm em, bởi vì chị có quen một vị quan lớn nhất ở đó, chỉ cần người đó mở miệng nói sẽ không ai dám nói không, nên em hãy tin chị 100%.”

Mạc Thành Khiêm hất tay nói: “Hừ! Người lớn các chị hay lừa trẻ con nhất, tôi sẽ không tin những lời chị nói! Vị quan lớn nhất trong Quỷ giới chính là Quỷ Vương, người phàm sao có thể quen ông ấy chứ? Chị nói dối, chị lừa tôi! Tôi quen rất nhiều quỷ, bọn họ rất tốt với tôi, luôn nói tôi biết mọi chuyện! Nếu chị nói chị nhìn thấy quỷ, tôi sẽ tin, nhưng nếu chị nói chị quen Quỷ Vương, tôi sẽ không tin!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK