Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 23: HANG ĐỘNG SAU NÚI




CHƯƠNG 23: HANG ĐỘNG SAU NÚI

Cố ý, chắc chắn là cố ý!

Tôi nắm chặt ngọc bội trắng Tường Long, nhắc nhở bản thân, đây là mối liên hệ duy nhất giữa mình và tên chết tiệt kia, không thể hủy đi, bằng không lúc tên quỷ tùy thân nói những lời kia, tôi đã ném ngọc bội lên mặt hắn, khiến hắn cút về nơi nên về rồi.

Tên chết tiệt biết tôi có việc cầu hắn, cố ý để quỳ tùy thân bên cạnh tới nói lời này, ép tôi phải gọi hắn ‘phu quân’. Phu, phu cái . . . ý, còn thật sự tưởng mình đang hát kịch sao?

Bỏ đi, mặc dù trong lòng có trăm ngàn lần không tình nguyện, nhưng có chuyện cầu anh ta, cũng chỉ đành cúi đầu thôi.

Tôi nhìn qua ông ba, trước mặt trưởng bối đúng là ngại. Ngược lại, ông ba không đỏ mặt, nói: “Nhìn xem, đây cũng không phải chuyện gì to tát. Cháu đã là người của anh ta, gọi một tiếng phu quân cũng không sao cả.”

Được rồi, tôi cười khan 2 tiếng, nhìn ngọc bội trắng Tường Long gọi: “phu quân… tiểu nữ, có chuyện cầu anh.” Giọng đè thấp như tiếng muỗi kêu, lí nha lí nhí, đừng nói người bên cạnh không nghe thấy, đến bản thân tôi cũng gần như không nghe được.

“Thất nương nương, nói to chút, ngài như vậy, thuộc hạ cũng thấy gấp thay, nhỡ nào Dạ Quân đại nhân ngủ rồi, không nghe thấy thì làm sao?”

Tôi hung dữ trừng mắt nhìn quỷ tùy thân, nghiến răng nghiên lợi gào vào ngọc bội: “Phu quân, ra đây!”

“Ơi, nương tử gấp gáp gọi ta như vậy, có chuyện gì?” Giọng nói lười nhác của tên chết tiệt vọng lại từ trong ngọc bội, mặt tôi đỏ tới tận mang tai, không dám nhìn mặt ông ba nữa.

Mặc dù nói đều là người từng trải, nhưng giọng nói đúng là quá gợi cảm rồi, trêu chọc khiến người ta nghĩ sai lệch.

Tôi ho khan vài tiếng, vì tránh cho tên này tiếp tục ăn nói linh tinh, tôi vội vàng hỏi: “Anh nói mọi chuyện đều có lí của nó, vậy tôi muốn biết rốt cuộc thôn Hạ đã làm gì, mà những ma quỷ kia muốn dồn chúng tôi vào chỗ chết? Nếu có lỗi thật, vậy có có thể bù đắp không?”

Tên chết tiệt cười nhẹ, dường như hiểu rõ ý của tôi, có ý muốn chống đối lại tôi: “Tiểu nương tử đúng là sát phong cảnh, chả nói được mấy câu dễ nghe, vừa nói liền...”

“Phu quân à, mạng người quan trọng.” Thần kinh trên trán tôi giật giật, lạnh giọng nhắc nhở anh ta. Cái tên chết tiệt này cố ý khiến tôi xấu hổ mà.

Tên chết tiệt yên lặng một chút, không nhanh không chậm nói: “Được rồi, nếu em muốn hỏi có thể bù đắp hay không, vậy cũng phải xem xem oan hồn có chịu tha thứ hay không. Còn về chân tướng sự việc, haha, bảo ông ba nhà em đến hang động sau núi tìm đi.”

Tôi buồn bực nhìn về phía ông ba. Nghe ý của tên chết tiệt, có lẽ ông biết, nhưng vì sao nói không biết gì chứ?

“Còn muốn hỏi gì sao?”

Ông ba lắc đầu: “Được, lát nữa tôi sẽ ra sau núi một chút, trước kia đã cảm thấy ở đó không đúng lắm.”

“Cháu đi cùng ông.” Tôi không hề nghĩ gì mà nói ra.

“Ai yo, Thất nương nương, hang động đó là nơi cực âm, thân thể của ngài, không tiện.” Quỷ tùy thân từ bên cạnh tới ngăn lại, sáp lại gần, mới thấy khuôn mặt là trực tiếp vẽ lên, trước tôi còn cho rằng đeo mặt nạ cơ.

“Sợ gì chứ? Không phải có cậu đi theo sao? Tôi thấy cậu khá lợi hại đó.” Đúng vậy, người đàn ông có thể vẽ mặt mình thành mặt quỷ, quả thật rất lợi hại.

Quỷ tùy thân chớp chớp mắt, đáp: “Cảm ơn Thất nương nương khen ngợi, chỉ là thứ trong động đó, tuyệt đối không phải thứ mà tiểu nhân có thể kìm hãm, nó mà vùng lên, tiểu nhân quả thật không làm gì được.”

“Như vậy sao? Vậy chỉ có thể nghe theo ý trời thôi.” Nhìn bầu trời trong xanh trên đầu, tôi nghĩ tôi cũng không coi là kẻ bạc mệnh.

Qua buổi trưa, ông ba bắt đầu chuẩn bị đồ đạc xuống động. Tôi thấy ông lấy tất cả bảo bối áp đáy hòm ra, dường như chuyến đi này cực kì nguy hiểm.

Bà nội bị nhốt trong phòng, trên cửa dán vài lá bùa vàng, ông ba không cho tôi đi vào, tôi chỉ đành kê ghế ngồi hóng mát dưới gốc cây. Thoáng nhìn thấy quỷ tùy thân ở không xa, vẫy vẫy tay với cậu ta, ý bảo cậu ta lại gần.

Quỷ tùy thân coi như nhanh trí, hơi lại gần tôi vài bước, nhẹ giọng hỏi: “Thất nương nương, có gì dặn dò?”

“Đứng lại gần đây chút, trời nóng như vậy, có các cột đá như cậu ở đây, cũng mát hơn chút.”

Xem chừng, ám ảnh trong lòng tên quỷ tùy thân này khá lớn, tôi cứ vậy coi cậu ta là cái điều hòa di động, ngoài ra còn là máy đuổi muỗi tự nhiên. Từ khi cậu ta xuất hiện, gió cũng mát hơn, côn trùng cũng ít hơn. Ngoài việc vẻ ngoài có chút đáng sợ, nhưng công dụng cũng khá nhiều.

Lúc này, ông ba đã chuẩn bị đầy đủ, đi ra khỏi phòng: “Chờ bà nội cháu tỉnh lại, chúng ta liền xuất phát. Căn nhà không thể không có ai trông coi, tình trạng bố của cháu…”

“Cháu hiểu, chỉ là, ông ba, lần này chúng ta đi, còn có thể sống sót trở về không?” Mỗi khi trong lòng tôi không chắc chắn, sẽ thân thiết gọi ông ba.

“Đừng nói những lời phạm vào kỵ húy đó.”

Tôi cũng muốn nói những lời may mắn, nhưng tên chết tiệt quái gở kia nói một nửa giấu một nửa, khiến tôi cảm thấy bất an, thứ trong hang động đó khẳng định nguy hiểm cực kì, đi lần này, thật sự lành ít dữ nhiều.

Đợi khoảng 1 tiếng, bà nội mới từ từ tỉnh lại, thân thể không có gì đáng ngại, chỉ là sắc mặt có chút nhợt nhạt.

Trong phòng bà nội, không biết ông ba nói gì, đi ra liền gọi tôi lên đường, nhìn dáng vẻ của ông, nếu không phải vì bên cạnh tôi có quỳ tùy thân đi theo, ông cũng sẽ không đồng ý mang tôi theo.

Phía sau núi, phần lớn là dốc đứng, cực kì khó đi lại. Lúc ra khỏi cửa, tôi khoác lên mình áo của bà nội, chất tơ lụa, gió thổi qua, mát mát cực kì dễ chịu, chỉ là giày trên chân lớn hơn 1 số, đi cà nhắc.

Lúc chúng tôi đi qua miếng đất phía sau núi, không ít dân làng dừng việc trong tay nhìn chằm chằm chúng tôi, không rõ chúng tôi muốn làm gì, nhưng nhìn thấy đồ đạc phía sau lưng ông ba, họ cũng đoán ra chút ít, tôi nghĩ không lâu nữa, các loại lời đồn sẽ ngập tràn trong thôn.

Ông ba liếc nhìn tôi, ngồi xuống một bên. Thực ra ông cũng không đáng ghét như lời mẹ nói, phần lớn vẫn là quan tâm tôi, bảo vệ tôi, bằng không, ông cũng không vì tôi mà cãi nhau với dân làng, còn cố ý bước chậm lại chờ tôi.

Con người đều như vậy, qua lại lẫn nhau.

Nghỉ khoảng 10 phút, chúng tôi tiếp tục lên đường, trước khi mặt trời lặn, chúng tôi đã đến trước cửa hang động.

Một con cú đen chắn ở giữa đường, xem ra nó khá giống người bảo hộ cho hang động này, vểnh đuôi, đôi mắt vàng chói nhìn chằm chằm chúng tôi.

Tôi thấy con cú này và con cú mà tôi từng thấy ở trường cực kì giống nhau, trước kia nghe dân làng nói, ông nội biết giao lưu với người chết, cũng vì quan hệ với cú đen, tôi nghĩ sao mà trùng hợp như vậy, dù sao thôn làng cách trường học cũng khá xa, con cú này không thể chạy tới đây, cú đen trên thế gian này nhiều vô kể, sẽ không trùng hợp đến vậy.

Con cú đen không sợ người, quỷ tùy thân bên cạnh tôi nhe răng với nó, trong họng phát ra tiếng xùy xùy, cú đen bỗng chốc nhảy lên, kêu lớn tiếng rồi chạy mất tăm mất tích.

Vốn chẳng đáng sợ, nhưng bỗng chốc quỷ kêu lại dọa tôi sợ, sởn hết da gà.

“Tiểu nhân đáng chết, kinh động Thất nương nương rồi, tiểu nhân chỉ muốn đuổi nó đi, không ngờ lại dọa tới ngài.”

Quỷ tùy thân nơm nớp lo sợ, thỉnh thoảng câu trước Thất nương nương, câu sau Thất nương nương, gọi tới mức tôi có chút hoang mang, chỉ là kinh sợ thông thường, lại xin lỗi đi xin lỗi lại, tôi cũng không biết nói gì, chỉ đành cười mà không đáp.

“Cú đen tà tính, lát nữa đi vào phải đi sát ông, nhỡ mà gặp thứ gì đó, Ngoan Bảo, cháu liền chạy đi, quỷ tùy thân đại nhân, con bé Thất nhà tôi trông cậy vào ngài rồi.”

“Bảo vệ Thất nương nương là nhiệm vụ hàng đầu của tôi, nếu ngài ấy xảy ra chuyện, tôi cũng không sống được lâu, ông yên tâm đi.”

Từ bên ngoài nhìn vào, không thấy hang động này quá lớn, nhưng vừa đi vào, từng trận khí lạnh phả vào mặt, còn lạnh hơn vài phần so với quỷ tùy thân bên cạnh tôi. Rốt cuộc trong hang động này giấu thứ gì mà khiến người ta vừa vào đã không rét mà run?

Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN thêm nhiều nội dung hấp dẫn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK