Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 95: KHẨU VỊ NẶNG




CHƯƠNG 95: KHẨU VỊ NẶNG

“Tên chết tiệt, hù dọa ai chứ? Nơi đây sắp gặp tai nạn rồi, khách sạn còn có thể mở sao?” Miệng thì nói như vậy nhưng người tôi cũng đã dựa vào tên chết tiệt kia, thứ mà mọi người gọi là cây cổ thụ chắn gió chắn bão. Dựa gần anh một chút, đúng, chính là như vậy!

Quỷ Vương Dạ Quân nhún nhún vai, lật chiếc giường lên để lộ khung giường bên dưới ra. Ở nơi đó cũng lốm đốm vết máu. “Chuyện cõi dương các em như nào ta không rõ nhưng ta biết qua nửa đêm những người có cơ thể thuần âm như em, đa số đều khó tránh khỏi cái chết!”

Mẹ nó, cái người nói năng nhẹ nhàng kia có phải là chồng tôi không vậy!

Lấy điện thoại ra xem, nháy mắt thời gian đã trôi qua nhanh như vậy, chỉ còn mười phút nữa là đến nửa đêm. Đến khi ấy quỷ môn mở ra, âm khí lớn dần, như vậy chẳng phải là...

Ban đầu khi phát hiện trên giường có máu, tôi cũng chỉ cho rằng là kinh nguyệt của con gái chứ cũng không nghĩ gì nhiều. Nhưng tên chết tiệt kia nói như vậy thì tính chất sự việc lại khác rồi. Có lẽ vết máu đó có từ sau khi án mạng xảy ra.

Nghĩ đến đây, tôi dùng tốc độ nhanh nhất thu dọn hành lý sau đó túm lấy tên chết tiệt kia nói: “Chạy mau!”

Trái ngược với sự hoảng loạn của tôi, Quỷ vương Dạ Quân rất ung dung, nhàn rỗi. Giờ phút này tôi thật sự muốn tháo ngay lớp mặt nạ kia của hắn xuống: “Nương tử à, vi phu là Quỷ vương của Quỷ giới mà phu nhân vẫn còn phải chạy sao?”

Ặc, hình như đúng là vậy.

Quỷ vương Dạ Quân đeo xong mặt nạ không nhanh không chậm nói: “Nơi này cô hồn dã quỷ oán niệm sâu nặng, chúng dựa vào lí do này để ở lại Dương giới làm loạn khắp nơi. Chúng cho rằng như vậy có thể thoát khỏi sự truy lùng của Địa phủ. Đúng là ý nghĩ viển vông! Vốn dĩ không có cái gọi là thiên đại oan khuất nhưng đều bởi sự làm bậy không thể sống đó nên loại quỷ này đã bị dùng làm Huyền Hồn đan để không phải chạy đến địa phủ một lần nữa.”

Mẹ ơi! Nói nhẹ nhàng dễ nghe như vậy cơ mà! Đương nhiên anh không phải chịu những việc này nên mới thấy rằng không sao cả! Nghĩ đến quỷ phong lưu trong bụng mình, tôi liền cảm thấy thật buồn nôn. Không nhìn được bản thể chỉ thấy hình dáng của viên trân châu thôi thì cảm thấy thật vui vẻ. Nhưng nếu như biết được bản thể của nó rồi thì còn có thể nuốt xuống được sao?!

Ban nãy là vì anh cứu tôi nên mới không so đo với anh, bây giờ thì khác rồi, anh lại còn định làm chuyện xấu. Muốn đem tất cả quỷ nơi này luyện thành Huyền Hồn đan thì thôi đi, vậy mà lại còn định làm trước mặt tôi. Không, không được! Nhất định phải từ chối.

“Tên chết tiệt, đứa bé nhất định phải ăn thứ này sao? Chúng ta có thể đổi cách nuôi dưỡng khác được không?”

Quỷ vương Dạ Quân chấn động một chút rồi nói: “Vất vả cho nương tử rồi!”

Được rồi! Một câu “Vất vả cho nương tử rồi” là có thể cho qua chuyện này sao?! Một chút thương lượng cũng không có! Như vậy là bắt buộc phải ăn mới được, thôi được rồi, vì cốt nhục trong bụng, tôi nhịn! Dù sao ăn hay không ăn thì người chịu đau khổ vẫn là tôi, anh cũng không cảm nhận được. Đợi đến lúc đứa bé ra đời nếu như nó mà bị quái thai thì tôi sẽ tìm anh tính sổ.

Tên chết tiệt đã quyết tâm rồi nên hai người bọn tôi đành ngồi lên giường chờ đợi.

Tôi không bình tĩnh tự nhiên như bình thường được giống Quỷ vương Dạ Quân nên đành đeo tai nghe vào nghe nhạc để xua đi nỗi sợ hãi trong lòng.

Đột nhiên, tên chết tiệt hét lớn một tiếng rồi không động đậy gì nữa khiến cô tưởng rằng quỷ đã xuất hiện, bị dọa sợ tới mức ngẩng đầu. Chỉ nhìn thấy anh vươn tay lên tháo tai nghe của tôi xuống kì lạ hỏi: “Sao lại phát ra tiếng được?”

Đêm nay, tên chết tiệt này có ý định bám lấy tôi không buông có phải không, năm lần bảy lượt tới dọa tôi. “Đây là tai nghe, có thể nghe được nhiều bài hát, nơi đó của các người không có phải không! Chỗ chúng tôi đây là thứ rất phổ biến.”

“Cái này chơi không vui, thật khó nghe, không sợ tai bị hư sao?”

Cô lấy lại tai nghe, muốn sờ đầu anh quá đi. Mỗi lần phát hiện ra thứ đồ gì mới mẻ là anh lại để lộ ra dáng vẻ rất đáng yêu. “Là do anh không thích nghe thôi, vậy lần sau tôi dẫn anh đi nghe hí kịch nhé.”

Quỷ vương Dạ Quân hất cằm khinh thường nói: “Bây giờ cái ca xướng đó không gọi là kịch, nhiều lắm cũng chỉ là một khúc, ngay cả một phần mười bản lĩnh cũng không có.”

Ai ya, tôi thật sự không nghĩ đến tên này còn biết hát, chỉ nghe anh em Vô Thường nói anh thích nghe kịch chứ chưa từng nghe anh biết hát. Vì vậy hứng thú của tôi liền nổi lên, muốn anh hát cho tôi nghe. Đột nhiên tên chết tiệt kia đi qua vai tôi, đấm xuống tường nhà phía sau tôi.

Ánh sáng một đỏ lóe lên quỷ liền rơi xuống đất.

Té xỉu, không biết nói trước một tiếng sao, dọa chết bà đây rồi.

Nhìn về phía con quỷ thì thấy nó đang hung ác trừng mắt lên nhìn tôi, tôi bị nó nhìn đến sợ hãi trong lòng.

Đám quỷ này được một tầng hồng quang mờ mờ bao quanh không giống với ánh sáng trên người tên chết tiệt kia. Màu sắc ánh sáng trên người hắn ta có rất nhiều đoạn mút thấp, phải nói là không thể so sánh cùng đẳng cấp.

Ông Ba từng nói quỷ cũng chia ra rất nhiều loại, trong đó loài ác quỷ do trước khi chết oán niệm sâu nặng nên chết đi có ánh sáng màu máu, trở thành Lệ quỷ, màu sắc càng đậm càng nguy hiểm đáng sợ.

Lệ quỷ áo đỏ, cô luôn cho rằng đó là nữ quỷ, ai ngờ lại là nam! Quần áo trên người hắn ta rách nát, giống như mặc lên người tấm vải bỏ đi, nhìn không ra hình dạng. Cô nghĩ khi hắn ta chết chắc là rất thảm mà chắc chắn là do anh giết. Chỉ là màu đỏ trên người hắn ta rất mờ nên chắc cũng không quá hung ác. Lệ quỷ áo đỏ thật sự, giết người không cần lý do.

Quỷ vương Dạ Quân lại không có lương tâm như tôi, trong nháy mắt đã biến nó thành Huyền Hồn đan rồi đưa cho tôi: “Cầm lấy!”

Khẩu vị nặng nha! Tận mắt nhìn thấy quá trình luyện thành Huyền Hồn đan tôi còn có thể nuốt xuống được sao?! Tôi nghĩ khẩu vị mình cũng chưa nặng đến vậy đâu.

Nhận lấy Huyền Hồn đan, tôi đã muốn nhanh chóng cầm lấy hành lý chạy ra khỏi phòng, lại lần nữa đi tìm nhà mới. Nhìn qua khách sạn đã bị khóa lại nề nếp, giá tiền tuy chỉ bằng ba bốn lần một khách sạn nhỏ nhưng chí ít ở đây tôi thấy yên tâm.

Vào phòng mới thấy, đúng là tiền nào của nấy! Cho dù là môi trường hay là thiết bị đều tốt hơn khách sạn nhỏ kia cả trăm lần. Đặc biệt là chiếc giường kia, tôi nằm lên cũng không quá lớn hơn nữa lại còn rất mềm mại, nằm lên giường như đang nằm trên mây vậy.

Để hành lý xuống, tôi trực tiếp nằm lên giường làm tổ, lăn lộn nửa ngày cũng đã qua nửa đêm. Nếu như còn không ngủ thì ngày mai tôi sẽ phải mang cặp mắt gấu trúc đi báo danh trường mới mất.

Tiêu tiền rồi thì phải hưởng thụ hết mức có thể, bật điều hòa rồi lại bật tất cả đèn trong phòng lên, lúc này tôi mới thoải mái nhắm mắt lại.

“Tốt hơn lúc nãy một chút nhưng mà vẫn hơn nhỏ!”

Tôi đang tính đi tìm Chu Công đánh cờ thì giọng tên chết tiệt lại vang lên, anh không cần ngủ sao? Nghĩ đến nơi anh ở giống như đại điện của Hoàng cung rồi lại so sánh thì đúng là nơi đây còn chưa lớn bằng ao Nguyệt Hoa của anh nữa.

Nhắm mắt lại, tôi nói bằng giọng điệu ghét bỏ: “Lúc ngủ trên giường tôi sao anh không chê nhỏ đi! Vừa đến đã nhiều chuyện như vậy.”

Tầm mắt tên chết tiệt kia vẫn luôn đặt trên người tôi, bĩu môi kéo chăn đắp qua đầu, cô nói: “Tôi ngủ đây, anh vào ngọc bội trắng đi, thích làm gì thì làm, ngày mai tôi còn phải đến trường báo danh nữa.”

“Không muốn!” Tên chết tiệt bốc đồng kéo tôi dậy, anh nghiêm trang nhìn chằm chằm tôi nói: “Em dùng vi phu xong liền vứt bỏ đúng không? Giữa chúng ta còn không ít nợ chưa tính đâu đấy. Trước đó còn liếc mắt đưa tình với Mộng Yểm vui vẻ lắm mà, vứt vi phu ta sang một bên, coi chúng ta mù rồi chắc!”

Liếc mắt đưa tình, mắt đi mày lại, mấy từ này đều học được từ chỗ kia đó hả?

Tôi quen với Mộng Yểm từ khi nào chứ, quá lắm chỉ mới nói chuyện mấy câu thôi mà! Chính anh đánh nhau hăng hái với Trần Tú Tài, không chịu làm việc chính, nếu không phải tôi đi tìm Mộng Yểm, chuyện của Ân Minh sao có thể giải quyết dễ dàng như vậy được chứ?

Nhìn lại mà xem cuối cùng là ai ném ai ở một bên, chính anh vì một người phụ nữ mà đánh nhau, ném tôi ở một bên không quan tâm! Bây giờ còn dám tìm tôi để tính sổ, còn có thiên lý hay không chứ?

Tôi giãy khỏi tay anh, xoay người nằm sát một bên tức giận nói: "Hôm nay tôi cảm ơn sự giúp đỡ của anh, cho nên tôi sẽ không tính toán chuyện anh cố tình gây sự, còn nữa, tôi không có liếc mắt đưa tình với ai cả, xin anh đừng vu khống cho tôi. Cuối cùng, tôi thật sự muốn ngủ, có chuyện gì ngày mai nói sau. Thân, lui ra đi!"

Bóng người trước mắt lóe lên, thân thể bị đè xuống, gương mắt quyến rũ lòng người của tên chết tiệt kia phóng to trước mắt tôi.

Được rồi!

Tôi biết anh muốn tiếp tục làm xong chuyện phải làm, quá lắm chỉ là một vài chỉ vụn vặt, anh lại muốn rồi!

Dù sao ở trong tay anh, phản kháng cũng không có tác dụng gì, tôi cần gì phải đấu với người mình đấu không lại chứ.

Trong chốc lát, tên chết tiệt kia đã lột tôi sạch sẽ, khí lạnh thổi tới trên người khiến cả người đều là lạnh buốt, hơn nữa tên chết tiệt này còn là cái điều hòa di động trời sinh, không nhịn được mà lạnh đến run rẩy.

Hơi thở ấm nóng phun lên trên da thịt của tôi, tôi vô ý thức lùi người về sau, nụ hôn của anh giống như hạt mưa bao trùm lấy từng góc cơ thể tôi, nhẹ nhàng mở hai chân của tôi ra, vùi đầu vào nơi u mật.

Ưm!

Khi đầu lưỡi dịu dàng của anh lướt qua vùng đất mềm mại của tôi,tôi trừng lớn đôi mắt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn lên trần nhà.

Một người lạnh lùng kiêu ngạo như anh, thế nhưng lại hạ mình vì tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK