Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 518: GẶP LẠI BẠN BÈ




CHƯƠNG 518: GẶP LẠI BẠN BÈ

Bản thân tôi không ghét cũng không oán hận Chung Nhược Hi, dù sao cô ấy đúng là một cô gái thiện lương, cô ấy cũng thật đáng thương, cuộc sống không may mắn. Tôi nhớ ngày đó mặc dù Trần Dương ngoài mặt bình tĩnh, thật ra thì trong lòng rất thống khổ. Anh ấy bởi vì mệnh mình Thiên Sát Cô Tinh mà xa lánh cô ta, kết quả thật vất vả đưa cô ta trở lại cuộc sống, còn không có gần gũi bao lâu, cô ta lại chết.

Sắc đẹp không có lỗi, lỗi ở chỗ người cô yêu là Thiên Sát Cô Tinh Trần Dương, nếu như lời của Diệm Thiên Ngạo, có lẽ cũng sẽ không có một kết quả như vậy, cô ta không thể cùng Trần Dương bên nhau cả đời, hai người không thể cùng tồn tại. Bây giờ tất cả họ đã chết, có lẽ đây là kết quả tốt nhất. Họ sẽ không bao giờ buồn nữa...

Thiên Hựu gọi tôi trở lại, Diệm Thiên Ngạo cũng không biết, sau đó tôi mới biết thì ra là Thiên Hựu thầm thao tác, muốn đem tên tôi trở về Minh giới. Không trách được tôi trở lại làm cho Diệm Thiên Ngạo rất kinh ngạc, sợ hết hồn, theo tôi đoán rượu trái cây máu này cũng là chuẩn bị chờ sau khi tôi trở lại để cho tôi uống. Nhưng mà Diệm Thiên Ngạo nói anh cũng không có tính toán để cho tôi uống rượu kia, chỉ bất quá anh chưa kịp nói thì tự tôi đã uống xong. Chút quả máu kia đều là Thiên Hựu cho anh, thằng bé trăm phương ngàn kế như vậy, tôi bắt đầu lo lắng ngược lại Diệm Thiên Ngạo sẽ bị nó dạy hư.

Ngay cả người phụ nữ biểu diễn, đều là ý tưởng của Thiên Hựu đưa cho Diệm Thiên Ngạo, yêu cầu anh ta tìm một người phụ nữ để khiêu khích tôi khiến tôi ghen, để tôi ổn định.

Nhưng mà khi tôi đi tìm Thiên Hựu tính sổ thì nó lại đẩy trách nhiệm cho người khác, nói quả máu là người kia cho, biện pháp cũng là người kia dạy, nhưng mà không nói cho tôi người kia là ai vậy, đánh chết nó cũng sẽ không nói.

Diệm Thiên Ngạo không để cho tôi có cơ hội rời khỏi Minh giới, cũng phái Hắc Vô Thường và Thất Dạ cùng nhau nhìn Bạch Linh, thỉnh thoảng sẽ có một người trở lại báo cáo tình huống, người kia tiếp tục giữ vững.

Diệm Thiên Ngạo không có gì liền mang theo tôi ở thư phòng đọc sách, dưới sự khủng bố của anh ấy, tôi cũng đọc rất nhiều sách. Cách lần trước Hắc Vô Thường bọn họ trở lại hồi báo không có bao lâu, Hắc Vô Thường đột nhiên trở lại, tôi nhanh chóng cùng Diệm Thiên Ngạo đi tới Minh điện, xem một chút còn có tình huống gì đặc biệt hay không, mới biết chẳng qua là Hắc Vô Thường mang về một người tôi quen biết, Bạch Đình Đình.

Bạch Đình Đình vừa thấy được tôi, liền vội vàng hỏi: "Tôi không có nhìn lầm chứ, Mạc Thất thật sự là cô sao?"

Tôi bị lời của cô ta làm cho dở khóc dở cười: "Không phải là tôi còn có ai? Nhưng mà... Tại sao cô chết? Hơn nữa bị Hắc Vô Thường mang tới nơi này?"

Cô ta khổ sở nói: "Tôi ở bên lề đường nhận điện thoại của mẹ tôi, không có để ý tới đèn xanh đèn đỏ, sau đó liền... Đi tới Âm Tào Địa Phủ sao? Ngược lại tại sao cô cũng ở nơi đây?"

Tôi mỉm cười đau khổ nói: "Một đôi lời rất khó nói rõ ràng..." Sau đó để cho Hắc Vô Thường giữ Bạch Đình Đình lại để tôi tới xử lý, hắn đi làm chuyện mình nên làm là tốt rồi. Sau khi Hắc Vô Thường nghe tôi đi, Bạch Đình Đình lặng lẽ nói: "Hắn thật sự là Hắc Vô Thường sao?"

Tôi lên tiếng: "Phải, Nhưng mà tôi rất hiếu kỳ các người không có ở cùng một chỗ, tại sao cô cùng hắn tới được?"

Cô ấy không thể hiểu những gì tôi nói: "Tôi cũng không rõ lắm... , sau khi cô đi không được mấy ngày bà con của tôi liền giới thiệu tôi đi làm một chỗ, hôm nay xảy ra chuyện này, tôi mới đột nhiên gặp phải Hắc Vô Thường."

Vậy đã nói rõ chỗ cô ta làm việc chính là thành phố chỗ Bạch Linh ở, tôi vốn hiểu lý do của vấn đề. Lại để cho Thiên Hựu giúp tôi tra được Bạch Đình Đình căn bản là tuổi thọ chưa hết, thuộc về chết oan, liền lúc thi thể cô ta chưa hoạt hoá để cho cô ta hoàn dương đi.

Theo như quy củ sau khi cô ta hoàn dương sẽ nhớ hết thảy chuyện mới vừa phát sinh nơi này, cho nên tôi cũng không có nói với cô ta quá nhiều chuyện có quan hệ với thân phận của tôi.

Tôi giao chuyện này cho Thiên Hựu đi xử lý, nhưng mà tôi còn có một chút không nghĩ ra, bởi vì người mới vừa chết Quỷ Hồn không có bất kỳ ý thức nào, cũng trực tiếp bị mang đi từ Quỷ Môn quan Phán quan tới Thẩm Phán, Nhưng mà ý thức của Bạch Đình Đình lại vô cùng rõ ràng. Hơn nữa Hắc Vô Thường cũng nói, hắn phát hiện Bạch Đình Đình sau khi chết hồn phách rời khỏi thân thể ý thức rõ ràng quá kỳ quái, mới quyết định tự mình mang cô tới Minh giới, hơn nữa dọc theo đường đi Bạch Đình Đình bởi vì sợ vẫn đọc tên của người trong nhà, để cho Hắc Vô Thường đột nhiên từ trong miệng cô ta nghe được tên của tôi, hắn lo lắng là người tôi quen biết, mới mang cô ta tới Minh điện tìm tôi.

Thật trùng hợp là tôi thật biết Bạch Đình Đình, hơn nữa làm cho tôi cũng thật bất ngờ, đã nhiều năm qua như vậy Bạch Đình Đình cũng không có quên tôi.

Tôi vốn nghĩ cho Bạch Đình Đình hoàn dương là tốt, nhưng đến lúc hoàn dương lại xảy ra tình huống khác, Thiên Hựu đột nhiên phát hiện thân thể Bạch Đình Đình đã bị hủy!

Sau này tôi cho người đi thăm dò mới biết, hóa ra là người trong nhà của Bạch Đình Đình sau khi cô ta chết liền đem cô cho hoạt hoá. Cứ như vậy, một người sống sờ sờ vốn có thể hoàn dương bị giữ lại ở Minh giới...

Sau khi Bạch Đình Đình biết được chuyện này, rất khổ sở, bởi vì cô ta ở phàm trần đã sớm cùng người khác đính hôn, hơn nữa tính toán đầu năm xây dựng hạnh phúc, có ai nghĩ được xảy ra chuyện như vậy... Cô ta khổ sở cũng ở giữa tình lý, dù sao có người nào đang sống tốt lại muốn chết? Huống chi cô ta còn trẻ như vậy, cưới cũng chưa, còn chưa có hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp, liền chết oan như vậy.

Bạch Đình Đình bởi vì vừa mới chết, hơn nữa còn là chết oan, theo lý thuyết chắc sẽ không có cơ hội cho chuyển thế, sợ rằng nếu muốn chuyển thế cũng nhất định đợi đến sau khi tuổi thọ của cô ta kết thúc. Cho nên liền bắt đầu từ bây giờ nhất định phải ở Minh giới chờ mấy chục năm. Lại bởi vì người trong nhà cô ta cũng không có đốt cho cô phòng ốc linh tinh gì đó, chỗ ở của cô ta chỉ có thể để tôi an bài cho cô ta, lúc này cô ta mới hoàn toàn rõ thân phận của tôi, hơn nữa thất kinh.

Vừa mới bắt đầu cô ta còn đắm chìm ở trong khổ sở, sau đó không tới mấy ngày thì khỏe rất nhiều, có lẽ cô ta suy nghĩ rõ ràng. So với vài năm trước, cô ấy đã trưởng thành hơn rất nhiều, vì vậy chúng ta có thể thấy rằng cô ấy đã làm rất tốt trong những năm gần đây.

Đến ngày Tết Nguyên Tiêu, Diệm Thiên Ngạo mang theo tôi cùng đi ra ngoài dạo phố, dĩ nhiên không riêng gì hai chúng tôi, đồng hành có Thiên Hựu và Bạch Vô Thường, Thanh Minh và Tiểu Cô Cô, Thanh Minh và Phiền Hiểu, Minh Trà và Phùng Ninh, còn có Bạch Đình Đình. Ỷ vào đông người như thế, xuất hiện ở trên đường. Nhìn những chùm pháo hoa tuyệt đẹp liên tục nở rộ trên bầu trời, điều duy nhất tôi cảm thấy hối tiếc là không có Lệ Húc.

Làm cho tôi mất mác cúi đầu, đột nhiên bả vai bị một cái tay nắm, ngẩng đầu phát hiện là Diệm Thiên Ngạo, tôi biết anh đây là đang an ủi tôi, đột nhiên trong lòng tôi thư thái rất nhiều. Nhưng vào lúc này, đột nhiên tôi phát hiện một bóng đen xuất hiện nơi xa trên nóc nhà. Nhưng khi tôi đuổi theo, lại không có gì cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK