Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 119:




Chương Tử Quyết đứng ngoài cửa, anh ta không dám bước lên nửa bước, nhìn vẻ mặt của anh ta, hình như trong phòng đã xảy ra một thảm kịch.

Chỉ có Trần Tú Tài là bước nhanh vào phòng, tôi cũng xông vào theo anh ta, ngay lập tức chúng tôi bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ ngây người.

Chân của chú út của Vũ Huyên nằm dài trên sàn nhà, hai chân đạp loạn.Có một người đầu tóc bù xù đè lên người ông ta, nó nắm đầu của chú út Vũ Huyên cố gắng nhấn vào trong chậu nước, nước ở trong chậu không ngừng tràn ra ngoài, thế nhưng mực nước không hề vơi bớt đi.

Cái quái gì thế này?

Tôi mơ màng nhìn chằm chằm thứ đó, lại nhìn về phía thím út của Vũ Huyên đang nở nụ cười, khi nhìn thấy chúng tôi, khuôn mặt không còn sức lực của bà ta cũng rất ngạc nhiên.

Trần Tú Tài lấy lá bùa quỷ ra, nhảy lên phía trước, dán lên lưng thứ đồ chơi đó, sau đó lập tức nhấc nó lên nắm qua một bên.

Lúc này, tôi mới nhìn thấy rõ hình dáng của thứ đó, toàn thân trơ trụi, làn da hiện lên một ánh sáng màu xanh, không có một chút về đặc điểm giới tính, mái tóc rất dài, che khuất đi khuôn mặt của nó, không nhìn ra được tướng mạo.

Chú của Vũ Huyên lăn mấy vòng rồi trốn trong một góc, hai tay ôm người run rẩy nhìn chúng tôi, ánh mắt trống rỗng, hoàn toàn đánh mất ý chí, đang gào thét như một người bị bệnh thần kinh.

Thứ kia đã rời khỏi con người, giống như một đống bùn nhão cuộn tròn ở đó, tôi nhìn chằm chằm nó, cảm thấy không thể tin được.

Thứ này không giống người cũng không giống quỷ, chí ít về vóc dáng thì tương đương với người trưởng thành, sao nó có thể chui lọt vào rong chậu nước rửa chân chứ?

“Bà là “dương nữ” sinh vào tháng giêng có đúng không? Tại sao bà lại dùng máu của mình để nuôi con quỷ nước này? Hai năm trước, lúc Triệu Khả Quân bơi ở trong sông, cũng là do bà ra lệnh bảo nó giết cô ấy có đúng không?”

Trời ạ, thật sự là thím út của Vũ Huyên!

Tôi chỉ là nghi ngờ bà ta, không nghĩ tới bà ta thật sự ra tay giết người! Ngoại trừ bà ta nảy sinh tình cảm khác thường với Vũ Huyên, nhìn bà ta giống như một người phụ nữ dịu dàng tốt bụng, tôi căn bản không thể nào tìm được mối liên hệ nào giữa bà ta với một kẻ giết người.

Sự thật bày ra trước mắt, thím út của Vũ Huyên cũng biết mình không thể lừa dối được nữa, bà ta lộ ra môt nụ cười thảm thương, đau khổ nói: “Chúng tôi chỉ là theo nhu cầu giữa hai bên, nó không muốn đầu thai chuyển thế, muốn ở lại nhân gian tu luyện, còn tôi chỉ muốn báo thù, vì vậy chúng tôi đã ngầm thỏa thuận, mặc kệ nó muốn thứ gì, tôi cũng sẽ thỏa mãn nó, còn nó nhất định phải giúp tôi những lúc tôi cần.”

Đột nhiên thím út của Vũ Huyên cười khanh khách, ánh mắt bà ta rời rạc nhìn chằm chằm một nơi rồi nói: “Không ai muốn làm bạn với tôi, không ai yêu tôi, bọn họ nhìn thấy đều tránh xa, nói tôi là sát tinh chuyển thế, nếu ai tới gần tôi đều phải chết! Ha ha, đây là đạo lý gì chứ? Tại sao tôi lại bị các người đối xử như vậy? Tôi rất cô đơn lạnh lẽo, nuôi một con quỷ ở trong nước này, chỉ có nó mới không sợ tôi! Những con người đáng khinh kia đều là kẻ nhát gan, chỉ dám nói sau lưng tôi! Không sao, chỉ cần bọn họ không sợ chết thì cứ việc nói, càng nói khó nghe sẽ càng chết thảm.”

Ha ha ha!

“Các người có biết những người đàn ông trong thôn đang nghĩ gì không? Bọn họ biết người đàn ông của tôi không bao giờ chạm vào tôi, ánh mắt bọn họ nhìn tôi giống như muốn nhìn xuyên qua người tôi, hận không thể lột quần áo của tôi ngay lập tức, sau đó làm tôi! Tôi cũng là con người, tôi đã làm điều gì sai sao? Tôi có thể lựa chọn lúc mình sinh ra sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Những người nói xấu tôi đều chết không hết tội.”

Nói xong, thím út của Vũ Huyên nhìn về phía đứa cháu của mình, ánh mắt dịu dàng ấm áp: “Chỉ có Huyên bảo bối của tôi là không sợ tôi, cũng không ghét bỏ tôi, chỉ có mình cậu ấy là ở bên cạnh tôi, đến thăm tôi! Cậu ấy chính là điểm chí mạng của tôi, thế nhưng cô gái kia lại xuất hiện, cô ta dựa vào điều gì mà tới gần Huyên, cô ta muốn cướp Huyên của tôi, vì vậy cô ta nhất định phải chết.”

“Thím út, những người trong thôn đều do thím giết sao?Tại sao thím có thể làm như vậy? Cháu đã nói với thím bao nhiêu lần rồi, cháu và Khả Quân không có quan hệ gì, tại sao thím lại không tin, tại sao thím phải giết cô ấy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK