Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 270:




Tôi thầm nhướng mày, đi nhanh về phía trước, cố ý giả vờ như không nghe thấy anh ta nói gì.

Da mặt của Triệu Thu Hoạch cũng dày, anh ta cũng đi lên nói: “Chậc chậc, sao tôi thấy em xinh đẹp vậy nhỉ? Người nhà em đã tìm đối tượng kết hôn cho em chưa? Này, em gái, nói một câu với anh đi chứ, không trò chuyện sẽ rất nhàm chán!”

Ông ba quay đầu nói với Triệu Thu Hoạch: “Triệu Thu Hoạch, thằng nhóc cậu đang giả vờ hợp lực với ông đây sao, bảo bối ngoan nhà chúng tôi đã có chồng rồi, nếu thằng nhóc cậu dám đến gần con bé, cậu có tin nửa đêm tôi tìm mấy nữ quỷ đến xử lý cậu không?”

Ở bên ngoài, ông ba sẽ không dùng giọng điệu tùy ý như vậy, hơn nữa ông không bao giờ nói thô tục, trừ lúc gấp gáp hay tức giận.

Lần này, trong câu nói này hàm chứa sự thô tục, còn dùng quỷ uy hiếp, điều này thể hiện nói rõ, tâm trạng bây giờ của ông ba rất tệ, có lẽ đang tức giận.

Triệu Thu Hoạch nghe ông ba nói như vậy thì sờ mũi, đứng cách xa tôi: “Ông làm gì vậy ông ba! Tôi chỉ đùa một chút với em ấy thôi. Nhưng mà em gái lấy chồng khi nào vậy, sao tôi không thấy tổ chức đám cưới?”

Ông ba nói: “Bảo bối nhà tôi lấy chồng còn phải thông báo cho cậu sao! Tiệc rượu được tổ chức rồi, tôi nói cho cậu biết, bảo bối ngoan nhà chúng tôi sẽ không ở cả đời với người trong núi này, mẹ kiếp nếu cậu dám có ý định với con bé, ông đây sẽ cho cậu đẹp mặt.”

Triệu Thu Hoạch đúng là không biết nhìn sắc mặt người khác, anh ta vừa mở miệng nghe đã không lọt tai rồi: “Ông ba, ông đúng là một ông già nhàm chán, không phải tôi đang tán gẫu với hai người sao, ông làm gì hung dữ vậy! Em gái à, tại sao chồng em không về cùng em? Năm mới không phải nên về thăm người nhà sao?”

Gặp phải người như thế, ông ba cũng không hết cách. Ông không vui nói: “Cậu quản người đàn ông của người khác làm gì, cháu rể nhà tôi làm việc lớn, rất bận rộn, khi nào về được sẽ về, cậu quản làm gì. Cậu nên im miệng nhìn đường đi, cẩn thận té vỡ đầu đấy.”

Thành thật mà nói, nghe hai người nói qua nói lại, lúc đầu tôi thật sự có kích động muốn đánh người. Thật hối hận khi tìm anh ta đến giúp, không hiểu sao loại người vô lại không biết xấu hổ này có thể sống đến bây giờ, đi ra ngoài với cái miệng này, sớm muộn gì cũng bị người ta chém.

Thật là, nếu không phải tên chết tiệt không thể xuất đầu lộ diện, để tôi xem anh có còn lá gan ở đó nói nói vớ vẩn nữa không.

Đi được một đoạn, ông ba ngừng bước chân, tôi cũng cảnh giác theo ông, vểnh tai lên nghe động tĩnh xung quanh.

Một đàn chim nhỏ bay qua, một tiếng hét chói tai vang lên!

Tiếng hét thảm thiết này truyền ra từ sâu trong núi, ông ba quyết định bước nhanh hơn.

Nghe tiếng hét vẫn chưa dám khẳng định khoảng cách, nhưng có thể khẳng định là tiếng này không phát ra từ sau núi, có lẽ được truyền tới từ một nơi sâu hơn ở sau núi.

Tôi đuổi sát theo ông ba, không để ý dưới chân nên bị vấp phải một cành cây, cả người ngã dúi về phía trước.

Triệu Thu Hoạch bước lên kéo tôi lại, thuận tiện sờ lướt qua mông tôi.

Cũng không biết anh ta cố tình hay lỡ tay, tôi quay đầu trợn mắt nhìn anh ta, anh ta chết cũng không biết xấu hổ nói: “Ơ, em gái, em nhìn tôi làm gì, không phải tôi sợ em bị té nên tới đỡ em sao? Đi thôi đi thôi, đi nhanh lên, ông ba sắp biến mất rồi!”

Tên Triệu Thu Hoạch này thật xấu xa, tôi phải đề phòng anh ta, nếu anh ta dám động tay động chân với tôi, tôi chắc chắn sẽ không tha cho hắn, sẽ khiến anh ta không muốn chết cũng phải chết.

Có điều nói đi cũng phải nói lại: “Tên chết tiệt đang làm gì thế? Chẳng lẽ anh ấy không nhìn thấy cảnh tượng Triệu Thu Hoạch sàm sỡ tôi sao? Có lẽ là như vậy, nếu không thì với tính cách của anh sớm đã bay ra ngoài, không đánh gãy mấy khúc xương của Triệu Thu Hoạch mới là lạ đó.

Lần này coi như anh ta gặp may, nếu dám trêu chọc tôi lần nữa, tôi sẽ mời anh ta đi xuống Âm phủ uống cà phê.

Vào sâu trong núi, mưa càng lúc càng nặng hạt, giày và quần của tôi đều bị ướt, dính vào da thịt rất khó chịu. May mà bọn họ vẫn cứ đi, gió núi thổi qua cũng không cảm thấy lạnh, mà ngược lại thấy hơi nóng, bèn cởi áo khoác ra cho mát.

Phía sau núi có một cái đèo, dãy núi phía đối diện trùng trùng điệp điệp, không thấy điểm cuối.

Ngày thường sau núi vẫn có người đi vào hái thuốc hái nấm, nhưng tuyệt đối không có ai lên đèo, địa hình bên đó rất hiểm trở, đường núi cũng rất khó đi, cũng có không ít động đá, nếu ngã xuống ngay cả xương cốt cũng không còn, rất hiểm trở.

Dọc đường đi phát hiện có không ít món đồ nằm rải rác, balô nhìn vẫn còn mới, đồ ở bên trong cũng mới mua, trên bao bì có in ngày sản xuất, vừa nhìn đã biết mới đây thôi.

Trên những balô nằm rải rác có dính bùn đất, nhưng vẫn chưa mở ra, nhà Triệu Thu Hoạch rất nghèo, có nhiều thứ chưa từng nhìn thấy, anh ta tiện tay nhặt một chiếc balô lên rồi lục xem, phát hiện trong đó có món bánh quy như bánh bao, lập tức xé ra bỏ vào miệng.

Người này thích chiếm tiện nghi vặt của người khác, nhưng cũng không nhìn xem, là đồ của ai mới được động vào chứ, ngộ nhỡ chiếc balô vẫn còn người cần nó, như vậy sẽ không tốt.

Ông ba trợn mắt nhìn Triệu Thu Hoạch, ông đã nói nhiều đến mức chẳng thèm nói nữa! Ông nhìn món đồ trên mặt đất, tiện tay nhặt lên một cuốn sổ da trâu, lật ra xem.

“Ông ba, ông nhặt thứ đó làm gì, cũng không ăn được? Mùi vị bánh quy này không tệ, hai người có muốn thử một chút không, không ăn sẽ lãng phí.”

Ông ba tức giận trừng mắt nhìn anh ta: “Cậu thì hiểu cái đếch gì!”

Tôi cũng rất muốn biết cuốn sổ này viết điều gì, đi tới gần ông ba, cùng ông đọc cuốn sổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK