Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 383: THÊM CHÚT ĐẦU ÓC




CHƯƠNG 383: THÊM CHÚT ĐẦU ÓC

Trên thân Bạch tuộc khổng lồ bắt đầu không ngừng bốc khói, còn có thêm từng cái bong bóng, toàn thân tản ra mùi khét lẹt nồng đậm, nó có vẻ như sợ hãi, ở trong nước biển không ngừng bay nhảy kêu gào: "Ngài thượng tiên tha mạng, tiểu nhân không dám nữa, bỏ qua cho tôi đi, tôi sai rồi."

Lỗ tai Tinh Hàn giống như là bị cái gì ngăn chặn, cái gì cũng không nghe vào, trợn tròn hai mắt nghiêm nghị quát: "Ngậm miệng, mày ăn bạch tuộc nhỏ của tao thì phải chết! Bố mày không phải thần, tao là ma!"

Bạch tuộc khổng lồ bị dọa đến mức ngay cả lời cũng không dám nói, tôi chỉ nghe trên người nó phát ra âm thanh xèo xèo, nhìn nó giờ phút này ngay cả sức lực kêu đau cũng bị mất, cho dù là có, cũng không dám hô lên thành tiếng.

Nguy cơ được giải trừ, trong lòng tôi cũng buông lỏng không ít, bỗng nhiên cảm ứng được khí tức của Diệm Thiên Ngạo, mới đầu tôi còn tưởng rằng là ảo giác, nhưng theo khí tức càng tăng lên, tôi ý thức được khả năng tên này thật sự tới, chắc là anh đến tìm Tinh Hàn.

Hiện tại đầy trong đầu Tinh Hàn chính là tra tấn bạch tuộc khổng lồ, mà tôi cũng không phải rất muốn gặp Diệm Thiên Ngạo, cho nên không nghĩ được trạng thái hiện tại của Tinh Hàn mà vọt tới trước mặt anh ta, kéo anh ta nói: "Nhanh chóng đi mau, có người đến."

Hiển nhiên là Tinh Hàn đã giết người đỏ cả mắt, căn bản là không nghe được lời tôi nói, toàn thân trên dưới anh ta giống như ngọn lửa bao phủ, trong mắt phủ kín sát khí.

Nhìn thấy bộ dáng này của anh ta, tôi lập tức buông lỏng tay, cùng cảm giác giống như lúc trước, quá dọa người! Tôi không nhịn được lui ra mấy bước, loại lạnh lẽo này đánh vào trong lòng thật là làm cho người khác không rét mà run.

Được rồi, mặc kệ anh ta, tôi vẫn nên chạy đi!

Nghĩ tới đây, tôi liền muốn trốn, kết quả vẫn là chậm một bước, giọng nói của Diệm Thiên Ngạo xuất hiện trên bầu trời ở cách đó không xa, cùng đi theo với anh còn có Hắc Bạch Vô Thường và người tiểu sư đệ kia của tôi.

Dương Mạch dẫn đầu đi đến trước mặt tôi, anh ta không nói lời nào chặn đường đi của tôi nói: "Sư tỷ, sao chị lại ở nơi đây, vì sao không trở về Quỷ giới?"

Tôi liếc qua miệng nói ra: "Bớt can thiệp vào chuyện của tôi!"

Dương Mạch cá tính cố chấp, chết trở thành đồ đệ của Vệ Tử Hư, tính tình kia thật đúng là cùng sư phụ mười phần giống nhau, không chỉ có cố chấp thêm thông thái rởm: "Không được! Sư phụ trước khi đi đã dặn dò, nếu chị không muốn ở Quỷ giới, liền trở về Thiên Giới."

Cái giáo huấn bằng miệng này sao tôi không được nghe nói vậy: "Dương Mạch, cậu mới nhập môn bao lâu, liền học theo sư phụ ép tôi rồi? Tôi nói cho cậu biết, chỗ nào tôi cũng sẽ không đi, tôi rất rõ ràng mình đang làm gì, tốt nhất cậu đừng quản tôi!"

Trong chốc lát Diệm Thiên Ngạo cũng tới đến trước mặt chúng tôi, từ đầu đến cuối anh cũng không hề nhìn qua tôi lần nào, đây cũng là trong dự liệu của tôi, nhưng trong đầu vẫn cảm thấy lạnh lẽo.

Đây không phải là lẽ thường sao, càng nói với mình không nên ôm hi vọng, kết quả là càng chờ mong càng hi vọngcuối cùng còn không phải đem mình tổn thương thương tích đầy mình.

Diệm Thiên Ngạo lạnh lùng nhìn chằm chằm Tinh Hàn nói: "Tinh Hàn, anh có biết tự mình trốn đi là tội chết không? Bây giờ Thiên Đế đồng ý tha cho anh một mạng, cho anh một cơ hội một lần nữa sửa đổi, chỉ cần anh chịu quy phục Thiên Đình, nhưng chuyện cũ quá khứ phạm tội nghiệt sẽ bỏ qua, anh chớ có ngu xuẩn mất khôn, đối nghịch cùng bản tôn."

Tinh Hàn khinh thường hừ hừ hai tiếng nói ra: "Thiên Đế định tính toán cái gì, tôi tuyệt đối sẽ không vì ông ta mà bán mạng, cũng sẽ không dốc sức vì Thiên Đình, anh cũng không cần tốn nhiều nước miếng."

Diệm Thiên Ngạo không nói hai lời bay về phía Tinh Hàn, sau đó đứng ở kia vững như Thái Sơn không nhúc nhích.

Tôi nhìn không thấu Tinh Hàn đang suy nghĩ gì, Diệm Thiên Ngạo nếu đánh thật, Tinh Hàn chưa chắc là đối thủ của anh, tôi đẩy Dương Mạch ra lập tức nhào tới trước mặt Tinh Hàn, bàn tay Diệm Thiên Ngạo đứng lại trước mặt của tôi, đáy mắt anh hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức thu tay lại lượn vòng thân thể lùi lại một bước, không tin nhìn tôi.

Thật sự là nghìn cân treo sợi tóc, suýt nữa một chưởng kia đã đánh vào trên người của tôi, tôi cũng không dám nghĩ tới hậu quả, nhưng nói thật, tôi cũng không sợ hãi, chỉ là Tinh Hàn không thể chết, nhục thể của tôi còn cần anh ta đi hoàn thành một bước cuối cùng, tôi không muốn dùng một bộ thân thể không hoàn chỉnh qua hết quãng đời còn lại.

Diệm Thiên Ngạo thật lâu mới hỏi: "Em đang làm cái gì? Em bảo vệ anh ta?"

Tôi không có chút sợ hãi nào nói ra: "Tôi không thể để cho anh bắt anh ta trở về."

Diệm Thiên Ngạo nhướn mày, hiển nhiên lần nữa tôi đã khiêu khích uy nghiêm anh, anh lạnh lùng nói: "Cho ta một cái lý do!"

"Không có!"

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú lẫn nhau, đã không còn là nhu tình như nước lúc trước, chỉ còn lại tranh đấu lẫn nhau. Tôi không nhìn thấy vẻ mặt anh sau mặt nạ, nhưng tôi có thể làm chỉ là lạnh lùng đón lấy, tôi đã không phải Mạc Thất mông lung không hiểu chuyện năm đó.

Diệm Thiên Ngạo cong khóe miệng nói ra: "Tránh ra! Ảnh hưởng công vụ cũng là tội chết, em không gánh nổi."

Được một câu lại ảnh hưởng công vụ, tôi đã đến tình trạng như vậy, còn có thể quan tâm cái gì!

Tôi cười lạnh: "Tội chết? Không phải cũng chỉ là rơi vào hố diệt nguyên thần, vạn kiếp bất phục thôi sao, còn hơn được bây giờ sao? Không quan trọng, người cũng tốt thần cũng được, chết chính là về với đất vàng, thì sao chứ? Tùy anh xử trí, tóm lại, tôi sẽ không để cho anh mang anh ta đi!"

Bạch vô thường ở một bên thấy tôi muốn ồn ào lên, lập tức đứng ra hoà giải nói: "Thất nương nương, ngài tội gì phải khổ như thế chứ? Vẫn nên cùng Dạ Quân cùng nhau về Quỷ giới đi!"

Đây là vấn đề giữa tôi và Diệm Thiên Ngạo, tôi không muốn liên luỵ tới người vô tội, cho nên tôi không nói chuyện, chỉ là chặn ở trước mặt Tinh Hàn yên lặng im ắng nhìn chằm chằm Diệm Thiên Ngạo.

Giằng co mấy phút, Diệm Thiên Ngạo ra tay, anh giữ lấy đầu vai của tôi, nắm tôi lên đẩy sang một bên, lạnh giọng nói ra: "Các ngươi mang cô ấy về Quỷ giới!"

Tôi chỉ cảm thấy thân thể của mình bay lên, hoàn toàn không khống chế được chính mình.

Lúc này, Dương Mạch và hai anh em Vô thường đồng thời bay đến bên cạnh tôi, một người nắm tay của tôi, tôi ra sức giãy dụa, Bạch huynh đi vào dưới người của tôi, ôm lấy eo của tôi, ba người hợp lực đối phó tôi, tôi chỉ có tâm tư cũng vô lực tránh thoát, nhìn Diệm Thiên Ngạo mở ra lỗ đen thông tới Quỷ giới, tôi gấp tới mức mắt đều đỏ, bỏ lỡ lần này, tôi không biết lần tiếp theo khi nào mới có thể nhìn thấy Tinh Hàn.

"Diệm Thiên Ngạo, tôi ghê tởm anh!"

Tiếng kêu phẫn nộ không đả động được Diệm Thiên Ngạo, tôi cứ thê thảm như vậy bị mang về Quỷ giới, trở lại trong biệt viện lúc đầu, ba tên đồng lõa kia mới thả tôi ra nhưng vẫn chằm chằm nhìn tôi, một tấc cũng không rời trông coi tôi.

Ba người bọn họ đều là nghe lệnh của Diệm Thiên Ngạo, một người là sư đệ của tôi, hai người là bạn tốt của tôi, tôi cũng không thể làm gì bọn họ, bây giờ ngay cả gian phòng đại môn tôi cũng không ra được, thật sự là hết sức buồn bực.

Nhìn thấy Dương Mạch mặt không thay đổi, tôi nhịn không được quát: "Dương Mạch, đến cùng cậu có phải sư đệ tôi hay không, cậu thật sự không nên giúp Diệm Thiên Ngạo cùng nhau đối phó tôi? Vô thường huynh là thủ hạ của tên kia, nghe anh ta là không có cách nào khác, còn cậu? Cánh tay có ngoặt ra bên ngoài như thế sao?"

Dương Mạch nghe thấy tôi quát lớn sau đó mới nhàn nhạt nói ra: "Chị là sư tỷ tôi, nhưng tôi chỉ nghe sư phụ, người nói chị hoặc là đợi ở Quỷ giới, hoặc là liền về Thiên Giới, địa phương khác đều không được, xem chị chọn thế nào."

Tôi bị cậu ta nói mà chán nản, thật nhiều câu thô tục kẹt lại trong cổ họng không nói ra được, đành phải giương mắt nhìn chết cậu ta.

Bạch vô thường cười làm lành nói: "Thất nương nương, ngài bớt giận! Hai anh em tôi đối với ngài như thế nào, ngài còn không biết, ngoài mặt phải nghe lệnh của Dạ Quân thế nào, trong đầu còn không phải là đều hướng về ngài? Tinh Hàn thật sự không phải là người hiền lành gì, ngài cùng anh ta dây dưa cùng một chỗ, rất nguy hiểm!"

Nói xong, Bạch vô thường trừng Hắc vô thường một chút, sau đó vội vàng tiếp lấy nói ra: "Đúng vậy a! hiện tại Thất nương nương thế nhưng là thời buổi rối loạn, Dạ Quân vẫn không tìm không thấy tung tích của Tạ Linh Côn, Trần Phong kia không biết từ chỗ nào đạt được cái gì biện pháp thu hoạch được vĩnh sinh, Trần Dương mang người đang ở Nhân giới đuổi bắt ác quỷ lẩn trốn ra, hiện tai thật sự không người nào có thể bảo đảm an toàn cho ngài, ngài nên suy nghĩ một chút, đừng có lại để Dạ Quân lo lắng được chứ?"

Dừng lại! Diệm Thiên Ngạo sẽ lo lắng cho tôi, đây không phải để cho tôi cười đến rụng răng sao? Hiện tại anh hẳn là hận chết tôi mới đúng chứ! Anh đã nhận định tôi chĩnh là hung thủ giết chết Chung Nhược Hi, anh sẽ lo lắng tôi, hẳn là anh đang vì mất đi Chung Nhược Hi nên khó chịu! Không biết sau khi Trần Dương nghe được tin tức này sẽ có phản ứng như thế nào, tôi đây là lại cho mình dựng đứng địch nhân a!

Nói nhiều, ba người này cũng sẽ không để tôi rời đi khỏi phòng nửa bước! Trong lòng tôi cân nhắc, bằng vào pháp lực hiện tại tôi đối phó hai anh em Vô thường cũng không có vấn đề, đối phó tiểu sư đệ này của tôi chính là ẩn số, không biết cậu ta học được từ Vệ Tử Hư nhiều ít chân truyền.

Bấm tay tính toán, tiểu tử này cũng không có ở cùng tôi sư phụ bao lâu, nhưng lần trước nhìn cậu ta có thể đấu lại Tạ Linh Côn, thực lực thế này cũng là không thể khinh thường, pháp lực của tôi mới khôi phục được năm phần, hiện tại khẳng định là đánh không lại cậu ta, chờ tôi đầy máu phục sinh, cũng không có vấn đề, cho nên đánh lại ba người lao ra là không thể nào.

Một mình tôi ngồi ở kia phụng phịu, Bạch huynh liền tiến đến trước mặt tôi nói ra: "Thất nương nương, tôi nói với ngài này, từ lần kia Dạ Quân trở về, tính tình vẫn luôn rất lớn, nhất là nghe nói ngài không chịu trở về, ngài ấy mỗi ngày đều ở vào trạng thái nổi giận, động một chút lại trêu đùa người phía dưới chúng tôi, nói thật, chúng tôi đều bị ngài ấy dọa sợ!"

Tôi hừ một tiếng, chiêu này nếu là trước kia vẫn rất có tác dụng, hiện tại, tôi đã chẳng muốn đi nghe, anh loạn phát nổi giận cùng tôi quan hệ cái lông ấy.

Bạch huynh thấy tôi thờ ơ, thế là vòng qua bên phải tôi lần nữa nói ra: "Còn nữa, Thanh Cơ chết! Dạ Quân vừa về đến liền đem cô ta xử lý, chúng tôi cũng không biết vì cái gì, Dạ Quân cũng không nói! Hiện tại toàn bộ Quỷ giới, bầu không khí bên trong minh điện đều bao phủ một cỗ âm u đầy tử khí, lòng người làm việc mỗi ngày đều run sợ trong lòng, sợ ngày nào đó đầu mình rơi xuống đất, chết không biết chỗ! Nương nương, ngài hãy thương xót chúng tôi một chút những người hầu này là Tiểu quỷ thôi, ở lại đi, cho chúng tôi một cái đường sống, nếu ngài không ở lại, nơi này thật sự vĩnh viễn không ngày nào yên tĩnh!"

Tôi trợn nhìn mắt Bạch vô thường một chút, lại chơi bài đồng tình, tôi hừ một tiếng, nghiêng đầu đi, không để ý anh ta!

Thanh Cơ bị giết, nguyên nhân trong này tôi biết, cô ta cùng ngoại nhân cấu kết gây chuyện là tôi nói cho Diệm Thiên Ngạo nghe, việc này sao anh nghe xong liền tin, tôi nói tôi không có giết Chung Nhược Hi, sao anh lại không tin vậy! Còn nói tôi thay đổi, con mắt nào anh nhìn thấy tôi thay đổi?

Từ đầu đến cuối, tôi đều không lừa anh, ngược lại là anh lần lượt gạt tôi, cái này không biết xấu hổ cặn bã, lỗi tại anh chứ không tại tôi, anh bắt tôi trở về là có ý tốt sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK