Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 184:




Ngất mất! Có thể nói gì đáng tin không?

Tôi nếu có thể tự mình mặc quần áo, sẽ không mặc bra liền chạy ra ngoài sao?

Chạy về phòng, dùng sức đóng cửa lại.

Tôi cũng biết không đi bệnh viện, cánh tay này có thể thì sẽ bị phế, bây giờ đừng nói là nhúc nhích một ngón tay, chính là đụng một chút cũng sẽ đau muốn ngất đi, với bộ dáng này, tôi làm sao còn mặc quần áo ra cửa được!

Ngồi ở trên giường, tôi đưa lưng về phía cửa, cũng không biết như thế nào cho phải! Dù sao không ra được, hay là chờ lão chết tiệt làm xong rồi hãy nói, mạng của lão Hắc quan trọng hơn.

Không bao lâu, Quỷ vương Dạ Quân xuyên cửa đi vào, đi tới sau lưng tôi. Anh ngồi vào mép giường nhìn chằm chằm cánh tay phải tôi hỏi: "Tay thế nào rồi?"

Tôi lắc đầu một cái, hỏi ngược lại anh: "Lão Hắc, tốt hơn chưa? Anh ấy sẽ không chết chứ?"

Quỷ vương Dạ Quân nhíu mày lần nữa trầm giọng nói: "Ta hỏi em, tay thế nào rồi!"

Hét lớn tiếng như vậy, muốn hù chết người a!

Tôi bĩu môi một cái nói: "Tôi nghĩ chắc chắn phải đi bệnh viện khám một chút!"

Tên chết tiệt có thể trị cho Hắc vô thường, đó là bởi vì bọn họ đều là quỷ, tôi là người, đoán anh bản lĩnh có lớn hơn nữa, cũng không phải là bác sĩ, anh sẽ không chữa trị cho loài người ! Trước kia bị thương, tất cả đều là cô Hai cầm thuốc tới, cho nên tôi muốn biết lần này té gãy tay, không biết thuốc kia có tác dụng hay không, nếu có thể dùng, ngược lại cũng không cần đi bệnh viện nữa.

Quỷ vương Dạ Quân liếc tôi, đỡ tôi nằm xuống, nhìn cánh tay phải của tôi nói: "Không cần phiền toái như vậy, em nghỉ ngơi trước, đợt lát ta thay em xem thử. Bây giờ đem miếng ngọc trắng tháo xuống, để một bên."

Tôi gật đầu một cái, nghe lời lấy miếng ngọc trắng xuống để một bên, anh biến thành hồng quang chui vào trong miếng ngọc.

Trên miếng ngọc trắng rơi xuống một giọt máu đỏ tươi, là máu của tên chết tiệt sao? Tôi tò mò muốn cầm lên nhìn một chút, giọng nói của Quỷ vương Dạ Quân từ trong miếng ngọc vang ra. "Chớ đụng lung tung, đó là độc!"

Tôi ồ một tiếng, lập tức rụt tay về, không dám đụng lần nữa.

Cũng không biết trải qua bao lâu, đại khái thời gian một bữa cơm, vết máu trên miếng ngọc trắng bắt đầu dần dần phai đi, cho đến khi trên miếng ngọc trắng không còn bất kỳ tạp sắc nào, tên chết tiệt từ trong miếng ngọc thoát ra.

OMG!

Một vòng ánh sáng trắng xoẹt qua trước mặt tôi, nhìn anh cả người quần áo trắng, mang mặt nạ màu bạc đứng ở bên cạnh tôi, tôi thiếu chút nữa thì muốn nói 'Anh trai, anh đi nhầm chỗ rồi'.

Người này, thật sự là tên chết tiệt sao? Quen nhìn anh mặc áo choàng đỏ sẫm, đột nhiên thay đổi phong cách, kiểu tươi mới, tôi còn có chút không thích ứng! Có điều, tôi muốn chửi tục, cái này thật con mẹ nó quá đẹp, quá thích hợp với tên khốn này.

Đột nhiên, tôi rất muốn biết trong miếng ngọc trắng rốt cuộc là thế giới gì, làm người ta quá tò mò!

Quỷ vương Dạ Quân cầm miếng ngọc lên thay tôi đeo vào cổ, sau đó nhẹ giọng dặn đi dặn lại nói: "Mất người cũng không để mất ngọc, giữ cho cẩn thận!"

Xem ra miếng ngọc trắng này thật sự rất quan trọng, mất người cũng không sao, nhưng ngọc không thể mất! Có phải là không có miếng ngọc trắng, thì anh không có chỗ thay quần áo không? Trong miếng ngọc trắng này không phải là nhà của anh đó chứ!

Tôi theo bản năng gật đầu một cái, suy nghĩ, nếu đem nhà anh vứt đi, vậy anh chắc phải hẳn rất đáng thương a!

"Nâng tay lên, ta xem một chút!"

Mặc dù đã là tháng mười một, nhưng thời tiết còn rất nóng, cho nên tôi mặc chính là tay ngắn! Cắn răng nâng lên cánh tay phải cho anh nhìn, anh hôm nay thật giống như cũng rất ôn nhu, cùng tôi nói chuyện cũng không xưng hô như ngày thường!

Quỷ vương Dạ Quân bấu vào cổ tay tôi, trên dưới trái phải lắc lư mấy cái nói: "Không có gì đáng ngại, không tổn thương đến gân cốt, chẳng qua là sai vị trí mà thôi! Nhịn một chút, sẽ có chút đau!"

Còn không chờ tôi gật đầu, anh đã nắm cổ tay tôi và cùi chõ dùng sức đè một cái, chỉ nghe 'Rắc rắc’ hai tiếng, tiếng tôi đã vang vọng ở bốn phía, ngấn lệ ai oán trợn mắt nhìn tên chết tiệt, không thể cho tôi mấy giây chuẩn bị sao!

"Mạc Thất, mở cửa, đã xảy ra chuyện gì?" Trương Hào nghe được tiếng kêu của tôi lập tức vọt tới, có điều anh ta cũng coi như có chút nhãn lực, chỉ là ở bên ngoài vỗ cửa, cũng không trực tiếp xông vào.

Tôi đỡ cánh tay phải bị đau nói: "Không có sao! Đừng vào, thay tôi trông Lão Hắc, tôi rất ổn."

Tiếng bước chân đi xa, tôi mới thử cử động cánh tay phải, còn có chút đau, có điều đã có thể động.

"Tiểu tử kia, rất để ý em!" Quỷ vương Dạ Quân thình lình nói ra một câu dọa chết người.

Tôi không nhịn được nhếch mép một cái nói: "Bạn học cũ!"

"Hừ! Mới vừa rồi em như vậy đi ra ngoài?"

Phát hiện ánh mắt có mưu đồ bất chính của anh, tôi lập tức lấy hai tay che ngực nói: "Tay phải gãy mà, không mặc như vậy làm sao chạy được!"

Quỷ vương Dạ Quân đỡ hai tay tôi, trực tiếp kéo cổ áo tôi ra nhìn vào trong, anh nhíu mày nói: "Áo yếm hiện đại?"

A, trời ơi! Tôi đỏ mặt đẩy tay anh ra nói: "Cái gì mà áo yếm hiện đại, đó là bra, tôi một tay mặc không được a! Quần áo ngủ lớn như vậy, không thấy được bên trong!"

Tôi nghĩ trên đời này, đại khái cũng chỉ anh dám trắng trợn như vậy trực tiếp lôi cổ áo tôi, nhìn ngực tôi!

Tên chết tiệt không nói lời nào, có chút dọa người, anh không biết là mới vừa thấy được gì! Tôi có chút chột dạ đứng dậy đi lấy bra."Đi ra ngoài đi, tôi thay quần áo."

“Ta nhìn em thay! Đều là phu thê rồi, em xấu hổ cái gì!”

Anh! Coi như anh ác!

Lớn thế này rồi, còn chưa thấy qua người nào có thể nói những lời bỉ ổi như vậy mà lại tỏ ra chính nghĩa!

Đưa lưng về phía anh, tôi cởi xuống quần áo ngủ lộ ra lưng trần, lúc mặc bra, tay phải vẫn là không cách nào tự nhiên cong lên, chỉ có thể với tới một nửa, đi lên nữa thì sẽ rất đau! Thử nhiều lần, vẫn là không bắt được, cảm giác được tầm mắt sau lưng nóng hừng hực, tôi không khỏi bắt đầu nôn nóng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK