Tôi mỉm cười xoay bóp gương mặt hại người không đền mạng của anh một lúc, nhưng dù nắn bóp đè thế nào vẫn không có cách nào làm cho anh khó coi được. Tôi không nhịn được mà than thở, người đẹp trai đúng là không có thiên lý!
Vẻ mặt tên chết tiệt khó chịu nhưng không ngăn tôi lại, chỉ là sau đó chịu hết nổi mới bắt đầu động tay động chân với tôi, nhưng không phải với mặt tôi mà là ngực của tôi.
Ban đầu chẳng qua chỉ vì ham vui nên cố ý giở trò chỉnh anh, kết quả bởi vì anh không an phận nên bầu không khí này trở nên có chút ái muội. Tôi ngửi được chút không đúng thì lập tức thu tay lại: "Không chơi nữa, ngủ đi, anh cũng về trong ngọc bội màu trắng của anh nghỉ ngơi đi!"
Tên chết tiệt nghiêng người cúi đầu, cắn vào môi tôi mút vài cái mới nói: "Em nói không chơi thì không chơi nữa à? Chuyện này là do nương tử gợi ra trước, phu quân chỉ chơi theo thôi!"
Tôi chống một tay ở trước ngực anh, ánh mắt tội nghiệp nhìn anh nói: "Chồng à, tôi đã bệnh thành như vậy, anh còn nỡ ra tay sao? Lẽ nào anh cũng chỉ để ý tới cơ thể tôi, không để ý tới con người tôi sao?"
Một tiếng gọi chồng nung nịu, Quỷ Vương Dạ Quân nâng nửa người lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Em mới thả thính một chút như vậy, ta sao có thể có hứng thú được, em nhanh đi ngủ đi!"
Ha ha!
Tôi cười ngã vào trong lòng tên chết tiệt, nhìn bộ dạng kinh ngạc của anh, trong lòng tôi thấy vui sướng, không quan tâm anh có thích tôi hay không, dù sao tôi vẫn thích anh.
Con người không được thoải mái thì ngủ cũng không yên. Khi tỉnh lại, tôi phát hiện bệnh còn nặng hơn. Tôi hít mũi một cái, muốn xuống giường rót chén nước uống, đột nhiên phát hiện quần áo trên người không thấy đâu. Tôi nhìn về phía Quỷ Vương Dạ Quân bên cạnh, anh cũng trần truị giống như tôi vậy. Đây là có chuyện gì?
Quỷ Vương Dạ Quân thấy tôi tỉnh lại liền cười hì hì, xoay người đè tôi xuống giường. Tôi giãy giụa vài cái nhưng không có chút sức lực nào, mà anh có thể chất hàn ngược lại giảm bớt cơ thể đang nóng bừng vì sốt của tôi.
Trong mông lung, tôi lại bị bắt như thế, sau đó muốn đổi ý cũng không kịp nữa rồi!
Dính sát cơ thể của tên chết tiệt, tôi thấy thoải mái hơn rất nhiều, nghĩ đến anh nhân lúc tôi bị sốt, bị ốm còn làm chuyện này với tôi, tôi không khỏi bắt đầu suy nghĩ miên man.
Anh làm như thế rốt cuộc có thích tôi không? Ban đầu còn nhẫn nhịn không xuống tay với tôi, bây giờ lại ra tay là có ý gì chứ? Phụ nữ chính là như vậy đấy. Chuyện gì cũng hay suy nghĩ, nhưng lại không suy nghĩ ra được gì cả, còn không định hỏi nên không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nghi ngờ. Đây là bệnh không thể chữa được.
Tôi nghĩ cả đời tôi cũng không thể nhìn thấu được con người của tên chết tiệt này, nhưng vậy thì sao? Tôi biết anh sẽ không hại tôi là được rồi!
Theo động tác dưới thân của tên chết tiệc càng lúc càng kịch liệt, tôi theo bản năng muốn tránh, nhưng anh dùng lực đè tôi lại, không cho tôi động đậy, ngược lại càng tăng nhanh tốc độ hơn nữa. Chờ tới khi anh xong việc thì tôi đã đổ mồ hôi nhễ nhại, cả người ướt sũng giống như mới vớt từ trong nước ra.
Không cam lòng! Tôi trừng mắt nhìn lên trần nhà và thở hổn hển, đập một cái lên trên lưng của tên chết tiệt, oán giận nói: "Đồ nói một đằng làm một nẻo. Anh nói xem, có phải anh chỉ cảm thấy hứng thú đối với cơ thể của tôi không? Nếu không tại sao mỗi lần làm đều giống như ăn bữa tối cuối cùng, cứ nhất quyết kiệt sức mới bằng lòng bỏ qua, căn bản không quan tâm tới cảm nhận của tôi."
Quỷ Vương Dạ Quân theo thói quen nằm sắp trên thân tôi, lúc này mới nằm nghiêng qua bên cạnh tôi, cuốn lọn tóc dài của tôi đặt ở bên môi nghịch. Anh suy nghĩ một lát mới nói: "Con gái thì biết cái gì. Cái này gọi là điều hòa âm dương, em thử xem, có cảm thấy đỡ hơn chút nào không?"
Tôi ngắt lời. "Xin anh, tôi có hơi đần nhưng không ngốc, được không? Anh đòi điều hòa âm dương với tôi, anh có dương khí sao? Đừng tưởng rằng anh là nam lại nói mình là dương, anh là quỷ đấy! Cái này thì tôi vẫn nhớ rất rõ ràng, cho nên anh bớt lừa gạt tôi đi. Anh chính là gã đàn ông thối tha chỉ muốn làm chuyện xấu với tôi mà thôi."
Tuy ngoài miệng tôi nói như vậy, nhưng hít mũi, sờ trán lại phát hiện hình như mình đã đỡ hơn nhiều, người cũng có tinh thần hơn.
Quỷ Vương Dạ Quân cười khẽ, nâng cằm của tôi lên và híp mắt nói: "Ý của nương tử là cơ thể còn chưa khỏe, như vậy phu quân lại chữa trị cho em tiếp?"
"Bỏ đi! Ai cần anh chữa trị chứ! Bây giờ anh cũng thỏa mãn rồi, chúng ta có phải cũng nên bàn bạc chuyện chính hay không?"
Ngoài miệng không thừa nhận nhưng bởi vì lăn lộn với anh một trận nên cơ thể thật sự có khỏe hơn. Điều này đúng là tà môn. Làm loại chuyện này còn có thể chữa bệnh được, thật không vậy?
Quỷ Vương Dạ Quân mặc quần áo xong trở lại trong ngọc bội màu trắng, tôi tắm vội, thay quần áo sạch sẽ liền đi ra khỏi cửa.
Dưới sự chỉ dẫn của tên chết tiệt, tôi đi tới dưới tầng nhà của Tiêu Linh, vẫn ngồi ở chỗ cũ, chờ Tiêu Linh trở về.
Lần này không chờ quá lâu, tôi đã thấy Tiêu Linh từ phía xa đi tới. Tôi còn tưởng cô ấy sẽ chủ động chào hỏi tôi, nhưng tôi suy nghĩ nhiều rồi. Cô ấy đi thẳng qua trước mặt tôi, nhưng đi được mấy bước đã quay lại, đứng trước mặt tôi lạnh lùng nói: "Cô còn chưa có chán sao? Canh giữ một đêm còn tính tiếp tục canh nữa à? Tôi hẳn đã từng nhắc nhở cô đừng xen vào việc của người khác, cô nghe không hiểu sao?"
Tiêu Linh lại giống như đổi thành một người vậy, lời nói lạnh nhạt của cô khiến tôi khó xử. Nhưng tôi vẫn cầm lấy cánh tay cô lo lắng nói: "Tớ chỉ muốn nói cho cậu biết, cậu bị quỷ vật quấn lấy, về lâu về dài, cậu sẽ không còn tính mạng nữa đâu. Cậu để cho tớ giúp cậu được không?"
Tiêu Linh hất tay tôi ra, cô ấy không khách sáo nói: "Tôi với cô đã không phải là bạn nữa, nếu không phải cô tự ý quyết định, sao em trai tôi sao có thể lại chết được? Là cô ra tay đánh người trước, bọn họ mới tìm tới cửa đánh chết em trai tôi, mà cô lại bỏ trốn! Đây là tôi không muốn truy cứu cô, từ nay về sau, chuyện của tôi không cần cô quan tâm, chúng ta lại thành người xa lạ!"
Giờ phút này, tôi rất muốn tát cho Tiêu Linh một cái, để cho cô ấy hiểu rõ chuyện này nghiêm trọng tới mức nào, bây giờ không phải là lúc cô ấy và tôi hành động theo cảm tính. Em trai cô ấy đã chết. Ở trong chuyện này, tôi bất lực, cũng không giúp được gì. Nhưng Tiêu Linh lại khác, tôi còn có cơ hội cứu cô ấy, cho nên tôi không muốn buông tha. Nhưng cô ấy thế này, hoàn toàn không nghe tôi nói gì, vậy thì bảo tôi giúp thế nào được!
Nhìn Tiêu Linh đi vào trong hành lang, tôi tính đuổi theo nhưng tên chết tiệt lại lên tiếng ngăn tôi lại.
Tôi do dự đứng ở đó, nghe ra được bây giờ tên chết tiệt hơi tức giận, nhưng nếu mặc kệ không quan tâm thì tôi không làm được.