CHƯƠNG 495: VI PHU GIỐNG PHỤ NỮ
Tên chết tiệt ôm tôi, khẽ nói bên tai tôi: “Không sao, tu vi của Yên Vũ Hề này cao hơn ta, điều anh ta nói nhất định là thật, nhất định, không sao, không sao...”
Đây là lần đầu tiên tôi ở cùng phòng tên chết tiệt sau khi Lệ Húc không có ở đây, bởi vì lúc trước tôi không có tâm trạng làm loại chuyện này, sau một trận mưa rền gió dữ, tôi đã bình tĩnh lại một chút, thậm chí tên chết tiệt còn cười tôi có phải vì lâu rồi không làm không, tôi không trả lời gì cả, chỉ vỗ vào mặt anh một cái. Tôi biết anh là đang nghĩ cách để tôi vui vẻ, tôi rất may mắn vì thời điểm tôi khó chịu nhất vẫn còn có anh bầu bạn bên cạnh tôi.
“Thiên Hựu sao rồi? Cảm xúc của nó vẫn còn sa sút như vậy sao?” Tôi hỏi.
Tên chết tiệt hôn lên mặt tôi một cái trầm thấp nói: “Chuyện em giao cho ta, khi nào ta không làm xong hả? Kỳ hạn bảy ngày là hoàn toàn đủ rồi, bây giờ nó rất tốt.”
Tôi thở dài một hơi: “Vậy là tốt rồi, bây giờ Lệ Húc không có ở đây, tôi hi vọng Thiên Hữu phải thật tốt, trên con đường trưởng thành nhất định gặp phải những phiền não này, vượt qua là tốt rồi, nó và anh giống nhau là thua ở trên người phụ nữ, anh là Chung Nhược Hi, nó là Tử Diên, hơn nữa hai người phụ nữ này lại còn có một điểm giống nhau, chính là đẹp, đàn ông cách anh có thể đừng nông cạn như vậy được không?”
Tên chết tiệt không vui: “Nói cái gì vậy? Ta thật sự nông cạn như lời em nói sao? Nói cứ như là phụ nữ các em không trông mặt mà bắt hình dong vậy, nếu như năm đó ở trên giường ta để em nhìn thấy mặt của ta, hơn nữa ta là một người vô cùng xấu xí, chỉ sợ lúc ấy em không chết cũng bị dọa chết.”
Tôi lập tức tưởng tượng cảnh tượng anh nói một chút, lập tức rùng mình một cái, nếu như thật sự giống như anh nói, nhất định năm đó tôi sẽ bị dọa chết, bởi vì việc phải lấy người âm kia đã rất đáng sợ rồi, đối phương còn vô cùng xấu, tôi có thể không bị dọa chết sao?
Nhưng mà tôi cũng cảm thấy anh nói cũng không đúng lắm, nếu như tôi rất yêu anh, cho dù anh bị hủy dung, thay đổi hoàn toàn, tôi cũng sẽ không ghét bỏ anh, vì vậy vấn đề căn bản không phải là xấu hay không xấu.
“Đừng cố cãi, anh cũng là vì Chung Nhược Hi đẹp nên mới thích cô ta, nếu như cô ta có bề ngoài vô cùng xấu, anh sẽ còn vì cô ta mà đòi sống đòi chết sao?” Tôi nói.
Tên chết tiệt ôm tôi bình tĩnh nói: “Cũng không phải là như vậy, mà chính là cảm giác, chỉ cần cảm giác đúng, bề ngoài sẽ không còn quan trọng đến vậy nữa. Ta đều sẽ dốc hết lòng mà đối xử với người là ta yêu thích, ví dụ như em cũng giống vậy, cô ta cũng không phải là thuộc về ta, cho nên cuối cùng gặp được em, mới là may mắn lớn nhất của ta, lúc trước nếu như em xuất hiện sớm hơn cô ta, vậy thì càng tốt hơn...”
Đột nhiên cảm thán, đây chính là số mệnh. Năm đó khi tôi mới quen anh, không phải anh đang vì Chung Nhược Hi mà đòi sống đòi chết sao, quan hệ của anh và sư phụ tôi vẫn luôn rất tốt, tôi lại chưa từng nhìn thấy anh, đây cũng là số mệnh. Nếu như lúc trước tôi vừa đến Thiên giới liền quen biết anh, nói không chừng sẽ là một tình cảnh khác rồi.
Mặc dù trong lòng tôi ngọt ngào, nhưng vẫn nói: “Nếu tôi xuất hiện sớm hơn cô ta, không chừng kết cục cũng không giống nhau đâu? Tôi không xinh đẹp bằng cô ta, cũng không hấp dẫn ánh mắt của anh. Hơn nữa tôi đối với anh là vừa gặp đã yêu, nhưng anh đều không nhìn đến tôi , khi đó, trong mắt của anh chỉ có cô ta?”
Tôi đang đoán xem anh sẽ trả lời như thế này, đột nhiên anh nói: “Bây giờ trong mắt của ta chỉ có em, vì vậy em cũng không cần chú ý việc Chung Nhược Hi đã từng xuất hiện, bởi vì người thắng là em, cũng chỉ có em có thể ở bên cạnh ta, không phải cô ta.”
Thật sự rất bội phục gian trá và giảo hoạt của anh, có thể đưa ra câu trả lời khéo léo như vậy, trước đó tôi còn cảm thấy EQ của anh không cao, xem ra là tôi coi thường anh rồi.
Nhìn vào khuôn mặt gần trong gang tấc của anh, tôi đột nhiên đưa tay chọc chọc khuôn mặt như ngọc của anh nói: “Dưới tầng da này của anh, sẽ không thật sự cất giấu một khuôn mặt vô cùng xấu chứ?”
Khóe miệng của anh mấp máy: “Trong đầu suy nghĩ cái gì đấy? Bản đại gia trời sinh chính là khuôn mặt này.”
Tôi nhếch môi: “Vậy tại sao anh phải đeo mặt nạ? Hơn nữ còn giấu nhiều mặt nạ đáng sợ như vậy, mặt nạ quái dị, bản thân anh cũng thật cổ quái.”
Anh dùng giọng điệu đùa giỡn nói: “Đó là vì từ nhỏ người khác đều nói ta xinh đẹp, nhưng là một người đàn ông, nào muốn bị nói là xinh đẹp như phụ nữ chứ? Những mặt nạ đó cũng là vì sau một lần nghe tuồng kịch ở nhân gian, thích màu vẽ trên mặt diễn viên, vì vậy mới làm những chiếc mặt nạ này.”
Anh nói thật hài hước, vì vậy tôi không biết anh nói thật hay giả. Tôi nâng mặt anh nghiêm túc nói: “Quả thật rất đẹp, hơn nữa những đường nét này rất đẹp, quả thật đẹp ngây người.”
Ánh mắt anh hơi nheo lại: “Ý em là vi phu giống phụ nữ? Chẳng lẽ không phải em thích khí phách đàn ông trên người vi phu sao?”
Tôi cười không nói, anh xoay người ép tôi dưới thân: “Đã như thế, vậy vi phu cũng chỉ có thể dùng hành động để chứng minh khí phách đàn ông của mình, mãi đến khi em cầu xin tha thứ mới thôi, nếu không hôm nay không xong như vậy đâu.”
Tôi thấy anh thật tích cực đùa giỡn với tôi liền luống cuống: “Tôi đùa với anh thôi mà, thật ra anh rất đàn ông, thật sự!”
Anh cười xấu xa nói: “Bây giờ nói những lời này có phải đã quá muộn rồi không? Vi phu biết tâm tình nương tử đang không vui, vậy để ta khiến em vui vẻ!”
Tôi im lặng: “Bây giờ tôi rất vui vẻ, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều rồi!”
Anh vẫn không buông tha, mạnh mẽ hôn lên môi tôi: “Phụ nữ đều là khẩu thị tâm phi nha...”
Dưới sự trêu chọc của anh, tôi nhanh chóng tiến vào trạng thái, mỗi lần anh tiến vào trạng thái đều là vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt mê loạn, vô cùng mê người.
Tôi ôm anh thật chặt, khẽ gọi tên của anh, đột nhiên anh cắn vành tai tôi, giọng nói khàn khàn: “Ta vẫn khá là thích em gọi ta là tên chết tiệt...” Đồng thời giở trò xấu không hề e dè mà đụng chạm, thật ra lúc trước tôi cũng chỉ tùy tiện đặt biệt danh cho anh mà thôi, không nghĩ đến gọi thật trôi chảy, dùng cho đến tận bây giờ, anh cũng rất thích tôi gọi anh như vậy.
Đến khi anh động tình, anh khiến tôi lớn tiếng gọi một lần lại một lần tên của anh.
Dục vọng mãnh liệt khiến tôi sớm đã ý loạn tình mê, đối với người mình yêu sâu sắc, tôi không có bất kỳ chống cự gì, trong đầu tôi trống rỗng, từng bước từng bước làm theo chỉ thị của anh, trước khi chưa kết thúc, anh đều rất điên cuồng.
Chờ sau khi kết thúc, anh nằm trên người tôi bình tĩnh hỏi tôi: “Sao rồi? Vi phu giống phụ nữ sao?”
Toàn thân tôi vô lực, run rẩy giơ tay vuốt mặt anh nói: “Không giống, hoàn toàn không giống!”
Anh nhếch miệng lên, thấp giọng cười mang theo đầy từ tính, trong mắt tràn đầy ý cười, khiến tôi không thể dời ánh mắt, gặp nhau khó, quen nhau khó, hiểu nhau lại càng khó, phải tu mấy đời mới có thể có duyên phận ở bên nhau không rời không bỏ? Mỗi đoạn tình cảm đều phải quý trọng, có lẽ không phải mỗi người đều có thể đi đến cuối cùng với bạn, nhưng mà vô số lần thất vọng mà rời đi, tôi may mắn chính là tôi không dễ dàng buông tay tên chết tiệt, bởi vì không hề từ bỏ anh, cho nên sau sóng to gió lớn, anh vẫn ở bên cạnh tôi, bầu bạn với tôi.
Yên bình luôn chỉ là tạm thời, sau khi tâm trạng của tôi bình tĩnh được một khoảng thời gian thì Trần Tú Tài lại mang đến một tin tức...