Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 185:




Một đôi tay lạnh như băng trùm lên trên mu bàn tay tôi, quay đầu, phát hiện tên chết tiệt đã tựa vào sau lưng tôi, mặt anh phóng đại trước mặt tôi."Làm gì đó!"

Tên chết tiệt nghiêm túc nói: "Thấy em mặc không được, ta giúp em!"

Tôi ừ một tiếng, thuận thế vén mái tóc dài qua một bên, chờ anh thay tôi cài nút áo, nhưng chờ nửa ngày, cũng không thấy anh động tay, vì vậy lần nữa quay đầu, rất tự nhiên chạm phải đôi mắt anh.

Một giây kế tiếp, hai tay tên chết tiệt từ dưới nách xuyên qua trùm lên ngực tôi, sau đó dùng một chút lực, đem tôi ôm vào trong ngực anh.

Nhận ra động cơ của anh, tôi bắt đầu giãy giụa!

Nhưng mà, tay của tên chết tiệt một bên xoa ngực tôi, một bên ngón tay còn không ngừng kéo hạt anh đào của tôi, cảm giác nhột từ chóp đỉnh truyền tới, hai chân không tự chủ được như nhũn ra, thân thể giống như là muốn ngã xuống, lại được lực hai cánh tay anh chống lên, vô lực tựa vào trên người anh!

Không thể không thừa nhận, thân thể tôi được anh chăm sóc ngày càng mẫn cảm, thoáng vừa đụng liền trở nên hết sức nhạy cảm, muốn lại không muốn, đẩy ra lại tiếp tục, tôi rất mâu thuẫn, bên ngoài còn có người! Nếu mặc kệ anh tiếp tục, Trương Hào nhất định sẽ nghe được.

" Trương Hào còn ở bên ngoài, đừng như vậy!"

Nhà này hiệu quả cách âm không tốt, lúc trước Chương Linh cùng bạn trai cô ấy làm chuyện đó, tôi nghe rất rõ! Nếu như không ngăn anh lại, như vậy tôi thật không có tự tin có thể không kêu thành tiếng.

Quỷ vương Dạ Quân không nghe tôi, còn cố ý ở trên ngực tôi dùng sức bóp mấy cái, tôi thiếu chút nữa đã kêu lên tiếng, oán trách trợn mắt nhìn anh, trong mắt tràn đầy cầu khẩn, hy vọng anh không làm!

“Nhìn ta đáng thương như vậy, là sợ tên tiểu tử kia nghe thấy tiếng kêu xấu hổ của em sao? Em và hắn ta không có quan hệ gì, vì sao lúc ta tìm thấy em, hắn ta nắm tay em? Em ngăn tôi làm chuyện đó, là sợ tên đó biết em đang làm gì sao!”

Tôi trừng hai mắt, anh lại bắt đầu xưng hô như vậy, vậy ý là tâm tình rất tệ đúng không? Có điều chuyện lúc trước, anh không đề cập tới, tôi còn không nhớ ra được tình hình lúc đó, tôi cũng bị thương thành như vậy, cũng không thấy anh tới đỡ tôi một chút, còn không biết xấu hổ ở chỗ này trách người khác.

"Anh có thể nói đạo lý không? Anh ấy chẳng qua là đỡ tôi, cũng không nắm tay tôi. Lúc ấy tay tôi gãy, trên người đều là vết thương, anh thấy làm sao không biết đi lên đỡ tôi một cái! Trong mắt anh chỉ có nam nữ thụ thụ bất thân, còn có thứ gì tốt hơn không?"

Từ lúc đó, tên chết tiệt liền bày bản mặt thúi ra, lạnh lùng như băng! Hóa ra chính là vì loại chuyện này mà tức giận, tôi không bị thương như Hắc vô thường, nhưng cả người tất cả đều là vết thương, anh sao lại không thấy được điểm này chứ ? Trương Hào tốt bụng đỡ tôi một cái, liền nghĩ người ta có gian tình với tôi, vì thế, tôi thực sự không còn gì để nói !

Một người có thể không nói lí lẽ, còn có thể ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng như vậy, tôi còn có thể biện minh gì nữa!"Tùy anh, dù sao tôi và cậu ta không có gì, anh ấy chỉ có lòng tốt đỡ tôi, anh không nên nghĩ người ta xấu xa như vậy!"

Quỷ vương Dạ Quân ôm lấy tôi ném xuống giường, không đợi tôi bò dậy, anh liền đè xuống, không để cho tôi có chút cơ hội nhúc nhích.

"Chân em lại không bị thương, cần người khác đỡ sao? Tự em đứng không vững được à?" Tháo mặt nạ ra, ánh mắt u ám của anh nhìn chằm chằm mặt tôi, làm tôi có cảm giác không lạnh mà run lên.

Tôi cắn môi, thật là bị anh làm phát cáu." Diệm Thiên Ngạo, anh đừng có mà quá đáng a! Anh căn bản là không có thấy tình huống thật ở đó, còn ở đây nói bậy nói bạ! Anh chỉ tin cái anh thấy, anh ấy kéo tay tôi, thế thì sao? Đó là có lý do chính đáng, mà không phải như anh nghĩ bậy! Anh, anh đi ra đi, tôi không muốn nói chuyện với anh! Tức chết tôi mà!"

Đáng ghét! Anh muốn để ý như vậy, vậy tự mình qua đỡ tôi đi. Mình không làm, còn không để cho người khác làm, rốt cuộc là có ý gì!

Tên chết tiệt cũng đã nổi giận, anh bình thường cũng sẽ không giải thích với tôi, nhưng lúc này đây có chút vướng mắc."Hừ! Nói hay lắm! Ta quá đáng, em thì không quá đáng? Em có thể nhìn phu quân cả người đầy máu? Em có hỏi tôi tại sao không đụng vào em à? Ta toàn thân trên dưới đều là máu độc, chỉ cần đụng phải em, em sẽ dính vào độc mà chết, em rất muốn chết phải không?"

Tôi bị anh nói lại không còn biết nói gì! Lúc ấy anh toàn thân là máu, xuất hiện ở bên cạnh tôi, tôi thật sự bị anh dọa, lo lắng gần chết, căn bản không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy."Máu độc có phải máu của huyết thi không? Anh có bị làm sao không? Bị thương chỗ nào rồi?"

Tên chết tiệt nắm cằm tôi, không khách sáo nói: "Nương tử bây giờ mới nhớ tới hỏi thăm ta, có phải hơi muộn không?"

Quỷ hẹp hòi, cũng biết thù dai!

"Nào có? Lúc tôi vừa nhìn thấy anh liền hỏi a, là chính anh nổi giận, không để ý tới tôi chứ bộ?"

Tên chết tiệt cong khóe miệng, cúi người, mổ xuống môi tôi nói: "Nương tử từ lúc nào trở nên biết điều như vậy, ta không nói với em, em sẽ hỏi được mấy lần?"

Cái này!

Hóa ra đều là lỗi của tôi! Anh một chút sai cũng không có sao?

Tất cả sai, chính là tôi không nên để cho người khác đỡ tôi, cho dù là lúc anh không tiện, tôi cũng phải cứng rắn chịu đựng, chắc là cái ý này đi! Dù sao chỉ cần là nam, ngoài anh ra ai cũng không được nghĩ đến!.

Cuộc sống này không thể tiếp tục nữa, quá không công bằng! Nói tới nói lui đều là tôi sai, anh là lão đại, anh nói gì cũng đúng! Được rồi, bổn cô nương, không nói, giữ yên lặng.

Tên chết tiệt thấy tôi không phản ứng, tức giận đứng lên. Anh âm thầm cởi quần áo xuống, tách hai chân tôi ra, trực tiếp đưa vào trong cơ thể tôi.

Một chút dạo đầu cũng không có, ngay cả lời tán tỉnh cũng không có, anh cứ làm như vậy mà tiến vào, cảm giác đó, khó mà nói, ê ẩm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK