Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 196:




Người phụ nữ này càng nói càng quá đáng, tôi nhíu mày, nói tôi như thế nào tôi cũng không có vấn đề gì, nhưng không thể nói ba mẹ tôi!

Chỉ trích tôi không giáo dưỡng, không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, chính là ba mẹ tôi dạy dỗ tôi, chuyện này liên quan đến ba mẹ tôi, tính chất việc này liền thay đổi rồi !

Đứng thẳng, tôi nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng và nói với cô ta: "cô nói tôi độc chiếm Quỷ Vương Dạ Quân, cô nói tôi tranh sủng mà nũng nịu cũng không có vấn đề gì, tôi vẫn ngồi thẳng, không sợ cô đơm đặt. Nhưng cô nói tôi không giáo dưỡng, cô cũng không có tư cách. Bên kia có gương, cô có thể đến xem, đến cùng ai giống người đàn bà chanh chua, đối với khách nhân gào to rống lớn hơn là các người minh điện Quỷ Giới nên có cấp bậc lễ nghĩa sao? Hóa ra người phụ nữ của Quỷ Vương Dạ Quân có đức hạnh này, tôi xem như mở mắt rồi."

Người phụ nữ bị thái độ của tôi lùi lại một bước, được thị nữ của cô ta nâng đỡ. Cô ta trợn tròn hai mắt trừng mắt tôi, trong mắt phát ra tia ác độc, tiến lên một bước tát tôi!

A! Bị người chết đánh mặt cũng sẽ đau quá!

Người phụ nữ vung bàn tay tới thật sự đánh ở trên mặt tôi, đau dữ dội, nhất thời cảm thấy bên mặt phải sưng phồng lên, không cần soi gương, cũng có thể nghĩ đến dấu ngón tay lưu ở trên mặt.

Chậc chậc chậc, oán giận này thực sự đủ lớn, nói không lại tôi thì đụng tay đụng chân!

Với cái tát này, tôi bình tĩnh lại. Vốn là khinh thường cùng người phụ nữ của Tên chết tiệt tranh giành tình nhân, vừa rồi buồn bực đơn giản vì cô ta nói đến người nhà tôi, bây giờ cô ta đánh tôi, tôi muốn đánh lại, vì vậy có gì khác biệt giữa tôi và người đàn bà chanh chua này.

Được, cô ta đánh tôi, không có việc gì, tôi chịu đựng, nhưng món nợ này tôi sẽ đòi lại nơi Tên chết tiệt đó.

Hít sâu một hơi, tôi kéo khóe miệng phát đau nói: "Đánh, mắng rồi, cô có thể đi rồi chưa?"

Người phụ nữ diêm dúa loè loẹt có lẽ đã không ngờ rằng tôi sẽ từ bỏ theo cách này, tôi đoán cô ấy đã chuẩn bị cho những lời chửi rủa nhiều hơn, nhưng bây giờ bị tôi ngăn ở trong bụng, vô cùng khó chịu. Cuối cùng tức đến nỗi dùng sức dậm chân một cái nói: "Được rồi! Cô khá lắm! Hôm nay xem như cô đắc tội với tôi, sau này chúng ta gặp lại."

Ủy khuất!

Người phụ nữ tức giận mang theo người của cô ta đi rồi, tôi cúi gằm đầu, thời khắc bị đánh mặt nhắc nhở hôm nay tôi chịu khuất nhục, hết thảy chuyện này đều là ma quỷ ban tặng.

Tôi không thương khóc, nhưng nước mắt vẫn rơi từng hạt một ở trên mu bàn tay, tôi cắn cánh môi, trong lòng âm thầm hung hăng nói: "Diễm sùng quyết, hôm nay tôi chịu tất cả đều vì anh, hỗn đản!"

Càng nghĩ càng thương tâm, tôi không muốn gả cho Tên chết tiệt, làm sao có thể rơi vào tình thế này. Tôi chính là người thường, chỉ muốn sống như một người bình thường. Nhưng bây giờ, mọi thứ đã khác. Tôi không thể thay đổi hiện trạng, nhưng tôi không muốn bị hiện trạng kéo vào vực thẳm vô tận.

Cuộc sống của tôi vừa mới bắt đầu, làm sao mà kết thúc thảm thương thế!

Nằm trên giường như một xác chết, tôi mở mắt ra không biết bây giờ đã mấy giờ, tôi còn phải đợi bao lâu để trở về. Nói tóm lại, ở lại đây thêm một giây, là

sẽ không có yêu cầu xa vời nữa.

Cửa phòng bị người đẩy ra, mẹ nó, hôm nay khách thật đúng là nhiều!

Nhịn không được nói một câu chửi thề, tôi chớp mắt, đã lười đến nổi không có hứng thú xem đối phương là ai, dù anh ta là ai, dù sao người phụ nữ ở trong này đều có thể chạy tới la mắng tôi, không có gì để ngăn cản.

Đến đây đi! Đều đến đây đi! Khiến cho trận Phong ba này tới càng mãnh liệt chút đi, bà đây không sợ!

Chuẩn bị cho trận chiến, tôi nhắm mắt lại!

Có người vén rèm lên, mát mẻ xẹt qua trên mặt, hương vị quen thuộc theo đầu ngón tay truyền đến, tôi mở mắt ra.

"Ai làm?" lòng bàn tay của Quỷ Vương Dạ Quân tinh tế xoa trên má phải của tôi, trong khoảng thời gian ngắn tôi nghe không ra cảm xúc của anh.

Nhìn thấy anh, giấu đi nỗi bất bình tựa như thủy tinh trong lòng. "Tự đánh!"

Tôi lại không biết người phụ nữ này, tổng cộng chỉ gặp hai lần, bất quá tức giận cũng không nhỏ, hỏi anh, còn không bằng tự tôi đi tìm hiểu rõ ràng.

Quỷ Vương Dạ Quân gật đầu, khẽ quát một tiếng tới ngoài cửa, một con quỷ mặc đồ màu xám tiến đến: "Tra một chút, người đã tới nơi này này dẫn tới không chừa một mống."

Quỷ nghe lời lui ra ngoài, lúc Tên chết tiệt càng bình tĩnh không có cảm xúc, lại càng làm người sợ hãi, tôi không rõ anh muốn làm cái gì, cảm xúc của anh làm người bất an rồi. Bất quá người phụ nữ này cũng là một trong những người phụ nữ của anh ta, hẳn là anh sẽ không nặng tay đối với vợ mình đi, răn dạy vài câu là xong.

Không khí không tốt lắm, tôi ho khan vài tiếng, tìm cái đề tài hỏi: "Anh có khỏe không? Anh có bị thương không? Huyết thi có bị bắt không? "

So với kết cục của người phụ nữ đánh tôi ra, tôi càng quan tâm đến kết cục hai con quỷ của thế giới loài người, có liên quan đến đến việc tôi có thể sống một cuộc sống tốt sau khi tôi trở về hay không.

Quỷ Vương Dạ Quân ngồi xuống cạnh giường, anh ta vuốt ve mặt tôi nói: "Huyết thi đã chết, lệ quỷ chạy! Vương phi cứu em, cho nên anh đến xem."

Mặc dù không phải tất cả đã được giải quyết, nhưng ít nhất một người đã chết, kết quả không tệ.

"lão già này, anh có chắc là tôi thực sự có thai không? Rất kỳ quái, Sở Hiên theo dõi đứa nhỏ trong bụng tôi, nhưng hắn tìm thật lâu trên bụng tôi cũng không tìm được, đây là tình huống gì?" Nếu tôi thực mang thai, bụng đã bị đào lên, Sở Hiên không có khả năng tìm không thấy! Hơn nữa, bây giờ tôi dựa vào Huyền Hồn đan mà sống, chứng minh tôi quả thật có con, tại sao anh ta không thể tìm thấy nó?

Quỷ Vương Dạ Quân vẫn tránh chủ đề như thường lệ: "Tin tưởng ta, nhất định sẽ bắt được Sở Hiên. Bản tôn không cho hắn con đường sống, không cho hắn cơ hội làm người một lần nữa! Bắt được hắn sẽ đốt hắn thành tro tàn, trọn đời không được siêu sinh. Lúc trước không nên lòng tồn thiện niệm, lưu lại mầm tai hoạ này. Bản tôn sẽ không vì thương hại mà phạm phải sai lầm ngu xuẩn nữa."

Đã sớm tính đến anh sẽ không trả lời vấn đề của tôi đàng hoàng tử tế, cho nên cũng không có chờ mong gì đối với anh. Anh không nói nhất định còn có nguyên nhân khác, sớm muộn gì chân tướng sẽ nổi trên mặt nước, bây giờ đào gốc bới rể chẳng qua là bản thân tự làm mình mất mặt, học anh mở đề tài hỏi: "Ở trong căn nhà rách nát, tôi từng gặp qua Sở Hiên trong lòng bị oan, khi còn sống đến cùng hắn chết như thế nào? Tôi cảm thấy hắn là người đáng thương."

Quỷ Vương Dạ Quân yên lặng nhìn tôi hồi lâu mới nói: "Hãm hại! Bị người vu tội, sau khi mất đi hết thảy, bị người phụ nữ mình yêu hạ độc hại chết! Một người đang êm đẹp, đột nhiên bị rơi vào cảnh chúng bạn xa lánh, người phụ nữ hắn yêu nhất, tiễn hắn đoạn đường cuối cùng, hắn chết không cam lòng, đợi mấy trăm năm bò ra từ dưới mặt đất, là muốn chính miệng hỏi người phụ nữ này một chút, vì sao."

Hóa ra là như vậy!

Biển người mờ mịt, khi cách mấy trăm năm, người đáng chết đã sớm chết, đầu thai đã đầu thai, đi nơi nào tìm! Sở Hiên này chấp niệm thực sự rất khiến người ta ớn lạnh, vì một người một đáp án một phần chấp niệm, bị mất bản thân, thật sự không đáng giá!

"Đây là chấp niệm của Sở Hiên, còn Âu Dương Kỳ thì sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK