Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 131: CHÍNH LÀ THÍCH MÙI VỊ NÀY ĐẤY




"Cô đừng có mà làm càn, nếu cô dám đụng vào tôi một chút, tôi chắc chắn cô không trốn thoát khỏi đây đâu." Tôi giơ ngọc bội màu trắng về phía nữ quỷ quát: "Đừng trách tôi không cảnh cáo cô, tất cả những gì cô làm hôm này Dạ Quân đều có thể nhìn thấy, anh ấy ở trong đây, tin hay không thì tùy cô."

Nữ quỷ khẽ ngẩn người, sau đó lại cười ha hả: "Em gái à, ngươi đang hù dọa ai vậy! Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin lời ngươi sao, hừ, nếu như Quỷ Vương ở trong này, sao còn tới lượt ngươi nói chuyện chứ, ta thấy ngươi vẫn nên ngoan ngoãn đứng ở đó đi, đừng mơ mộng hão huyền muốn giãy dụa nữa, ta có thể cho ngươi chết thoải mái một chút."

Nói xong, nữ quỷ đã mượn thân thể Chương Linh Linh xông về phía tôi, tôi bị cô ta ép tới góc tường, không còn chỗ nào có thể trốn, tôi sờ vào trong túi, phát hiện đã sử dụng hết lá bùa quỷ rồi. Không kịp tránh né bị bàn tay của nữ quỷ bóp chặt cổ, bị xách lên từ trên mặt đất.

Vương Quang Huy xông lên từ bên cạnh, ông ta muốn kéo Chương Linh Linh ra, nhưng cô ta bị nữ quỷ nhập vào người nên sức lực vô cùng lớn, đánh tới một cái tát, một người cao lớn khỏe mạnh như ông ta cứ thế bị ném xuống đất.

Tôi trừng mắt thẳng chân, cố gắng giãy dụa nhìn sang một bên khác, nam cảnh sát đã sớm sợ tới mức ngồi xổm trên mặt đất mà run rẩy, tôi ngoắc ngoắc tay với hắn, ý bảo anh ta tới đây.

Tuy cảnh sát nhỏ này đã sợ tới mức mất bình tĩnh rồi, nhưng mà dù sao cũng là cảnh sát từng được huấn luyện, có lòng can đảm và sự hiểu biết nhất định, anh ta kéo quần lặng lẽ muốn đến gần tôi, tôi nhìn chằm chằm dây thắt lưng của anh ta, lợi dụng khi nữ quỷ đối phó với anh ta mà cố gắng giãy dụa người, nắm lấy dây lưng của anh ta.

Cảnh sát nhỏ hét lên một tiếng, quần của anh ta vẫn chưa có mặc vào, nếu như bị tôi kéo mất dây lưng, vậy cảnh xuân của anh ta sẽ thật sự bị lộ ra ngoài đó. Nhưng mà tôi cũng không phải muốn bất lịch sự với anh ta đâu, tôi chỉ muốn mượn đầu dây lưng kim loại của anh ta để cắt tay mà thôi.

Dưới đôi mắt hoảng sợ của cảnh sát nhỏ, tôi cảm thấy lòng bàn tay giống như bị thứ gì đó đâm trúng, một dòng nước ấm dính nhớp chảy ra từ đường chỉ tay, tôi lập tức vung tay buông dây lưng ra, dùng ngón tay dính máu vẽ lên bùa chú trừ tà, sau đó đập lên gáy của Chương Linh Linh đang bị quỷ nhập.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Chương Linh Linh bay ngược trở về, đập lên trên vách tường ở cách đó vài mét, sau đó trượt xuống dưới đất, một ngụm máu đen phun ra từ trong miệng cô ta.

Tôi lấy lại tự do quỳ rạp hai chân xuống đất, liên tục thở ra hít vào không khí trong lành. Sử dụng máu của mình để vẽ bùa trừ tà chỉ là suy nghĩ thoáng hiện lên trong đầu, không ngờ vậy mà lại có hiệu quả, tôi có chút đắc ý, xoay người đi về phía mấy người Vương Quang Huy.

Cả phòng thẩm vấn chỉ có mấy người chúng tôi, trên gáy Chương Linh Linh bị dán chặt Huyết Thủ ấn của tôi, đang ngã xuống giãy dụa trên mặt đất, trong thời gian ngắn sẽ không đứng dậy được. Còn hai tên cảnh sát kia, bây giờ đang trừng lớn mắt, miệng há to đến mức có thể nhét một nắm tay của trẻ con vào. Bọn họ tận mắt nhìn thấy Chương Linh Linh bị tôi đánh một chưởng bay lên, lúc đó bọn họ đều nghĩ tôi hoàn toàn không có sức đánh trả, nhưng mà chỉ vỗ nhẹ như vậy, người đã đập lên trên tường rồi. Dưới loại tác động thị giác này, bọn họ đâu chỉ có ngạc nhiên thôi chứ.

Bây giờ, nữ quỷ kia đã bị tôi bắt, nhưng tiếp theo phải làm thế nào? Một chút biện pháp tôi cũng không có ấy!

"Tên chết tiệt, sau đó tôi phải làm gì đây? Nói cho tôi biết nhanh lên!" Tôi cầm lấy ngọc bội màu trắng cầu xin hỏi.

"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh của Quỷ Vương Dạ Quân vang lên từ trong ngọc bội màu trắng, nghe ra tâm trạng hình như không được tốt lắm.

Tôi ngất! Tôi lại trêu chọc anh chỗ nào? Cũng đã là một nhân vật sống hơn nghìn năm rồi, sao còn giống một cậu nhóc động một tí là tức giận vậy!

Vào lúc tôi đang nghĩ nên dỗ người kia thế nào, tên chết tiệt chợt nói: "Em óc heo à? Trước đây vi phu đã nói với em thế nào? Xem ra lần đó làm còn chưa đủ để em nhớ kỹ, sau này em mà không gọi vi phu, em xem ta còn để ý tới em không!"

Ặc!

Trong lòng tôi cũng muốn sụp đổ rồi, dưới tình huống thế này, ai còn nhớ mấy thứ kia được chứ: "Được, được, lần này tôi sẽ nhớ kỹ mà! Tướng công, phu quân, chồng, ông xã à, anh nói cho tôi biết tiếp theo nên làm sao đi!"

"Thế này cũng đã gần xong rồi! Còn lại cứ giao cho người dưới địa phủ đến xử lý đi, lần này nương tử làm rất đẹp, vi phu chắc chắn sẽ nhớ kỹ mà khen thưởng em thật tốt!”

Ông nội anh!

Tôi hung hăng thêm một câu ở sâu trong lòng, đến bây giờ ngay cả một câu an ủi cũng không có, chỉ biết tới chuyện kia, không thấy tôi cũng sắp chết rồi sao hả!

Ai, Quỷ Vương cái gì chứ, rõ ràng chính là một thằng nhóc ngây thơ vui giận thất thường mà.

Tôi khinh ấy, con người tự mình tạo ra chức năng này, thật đúng là một thứ tốt mà, tuy rằng một bụng không vừa lòng, nhưng mà sau khi trút hết ra thì lại thoải mái hơn không ít.

Bên cạnh Chương Linh Linh có thêm hai người, một đen một trắng trang điểm cực kỳ chói mắt, không cần đoán cũng biết là ai .

Anh em vô thường gật gật đầu với tôi, hai người chặn lại bả vai của Chương Linh Linh, Bạch vô thường giơ dây xích trong tay lên, hai ngón tay ấn lên mi tâm của cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK