Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 156:




Người phụ nữ tên là Nhược Hi này quả nhiên có quan hệ với Quỷ Vương Dạ Quân, và có thể từng là người yêu của anh, cũng có khả năng là một trong rất nhiều người phụ nữ của anh, dù sao chính là quan hệ không tầm thường! Nếu nói như vậy, cứ làm rõ luôn đi cũng không có gì. Ban đầu tôi đã biết tên chết tiệt ở trên phương diện này cũng không phải con chim tốt lành gì, cho nên cũng sẽ không quá để ý. Nhưng im lặng không nói chuyện này lại có tính chất khác. Hơn nữa Trần Tú Tài cũng biết người phụ nữ này, vậy tôi tất nhiên sẽ cảm thấy ân oán của hai người rất có thể có liên quan với người phụ nữ này.

Quỷ Vương Dạ Quân không cho tôi có bất kỳ quan hệ nào với Trần Tú Tài, lại luôn đánh nhau với anh ta bởi vì một người phụ nữ. Anh bởi vì ân oán giữa hai người không ngừng mà hạn chế chúng tôi tự do kiếm ăn, điều này có thể nói được sao? Người phụ nữ lớn kiêng kỵ nhất lại không phải là trong lòng người đàn ông không có một mẫu đất cho mình à? Tôi cho rằng tôi ở trong lòng của tên chết tiệt vẫn tính là có chút phân lượng, nhưng bây giờ xem ra cũng chưa chắc tốt đẹp như tôi nghĩ. Ít nhất ở trong lòng anh, tôi không phải là một người có thể làm cho anh mở rộng cửa lòng.

Có một số việc không nghĩ đến sẽ không cảm thấy khó chịu lắm, nhưng một khi đã nghĩ tới rồi thì sẽ càng nghĩ càng tức giận.

Tôi cắn môi, giọng căm hận nói: "Làm chứ sao không làm? Có tiền mà không kiếm, anh thật sự tưởng tôi là kẻ ngốc à! Nhưng anh cũng đừng nói cái gì mà tốt cho tôi, tôi sẽ không tin vào những điều này đâu! Anh và tên chết tiệt có ân oán gì, tôi không quan tâm cũng không hỏi tới. Chỉ có điều anh nhớ kỹ cho tôi, mặc các anh thế nào cũng được nhưng đừng có kéo tôi vào trong, hiểu chưa?"

Nói thật, bây giờ tôi rất tức giận. Bọn họ bởi vì một người phụ nữ mà kết ân oán, lại muốn can thiệp vào tự do hành động của tôi, điều này với tôi là rất không công bằng. Cho nên tôi nói với Trần Tú Tài như thế là hoàn toàn xuất phát từ cảnh cáo, tôi không muốn bị anh ta lợi dụng để đi đối phó với tên chết tiệt, đồng thời tôi cũng không hy vọng tên chết tiệt bởi vì chuyện này tới gây khó khăn cho tôi.

Lời không hay vẫn phải nói trước, dù sao cũng tốt hơn so với thu sau tính sổ, ai biết mỗi lần người này tới tìm tôi, có phải là muốn mượn tay tôi để khiêu khích đối phó với Quỷ Vương Dạ Quân hay không. Tôi không có khả năng coi tiền như rác, không muốn kẹp ở giữa hai người này, không chiếm được lợi thì thôi, cuối cùng còn bên trong bên ngoài đều không phải là người.

Trần Tú Tài cũng không trả lời tôi mà nói ngắn gọn: "Sau khi tan học, tôi sẽ tới đón cô, cô vào học đi!"

Tôi cúp máy, cũng không thấy Quỷ Vương Dạ Quân đi ra. Có thể anh còn đang ngủ, không biết tình hình này sẽ tiếp tục tới khi nào.

Vụ buôn bán này là do Trần Tú Tài tự tìm tới tôi, dù sao tôi chỉ biết vẽ bùa, còn là loại không vẽ tốt lắm, những cái khác đều không biết, Trần Tú Tài cũng biết chuyện này. Bản thân anh ta bằng lòng chia tiền cho tôi, đó là anh ta ngu ngốc, hoàn toàn không có chút liên quan gì với tôi. Chuyện tốt như vậy, vì sao tôi lại không nhận chứ.

Chưa đến bốn giờ chiều thì tôi đã hết tiết học, khi tôi ra tới cổng trường học, phát hiện bên cạnh có một loạt chiếc xe sang trọng đang đỗ. Nhìn qua thì chiếc tệ nhất cũng phải hơn chín trăm triệu, nhìn mỗi cô gái bắt đầu lên xe, tôi không nhịn được liền muốn than thở.

Xã hội bây giờ, phụ nữ mặc quần áo càng lúc càng ít, đàn ông mặc càng lúc càng nhiều, tóc càng lúc càng ít, bụng càng lúc càng lớn, người làm ba cũng là càng ngày càng già!

Sau khi phỉ nhổ một lúc, tôi lại nghe có một người phụ nữ chạy chậm tới trước một chiếc xe thể thao, nhí nhảnh nũng nịu gọi một người đàn ông béo tròn một tiếng “ba nuôi”, sau đó lên xe, vừa ôm vừa hôn nhìn phát ngấy một lúc, chiếc xe mới vèo một cái rời đi.

Tôi nhịn không được cảm thấy gió lạnh thấu xương đang ân cần thăm hỏi, sợ run cả người, da gà rơi đầy đất.

Làm tổn hại tới phong tục xã hội, hình ảnh thật đẹp nhưng không dám nhìn, nhìn quá cay mắt.

"Nhóc Mạc!"

Nghe được tiếng gọi của Trần Tú Tài, tôi ngẩng đầu nhìn lại, anh ta từ trong một chiếc xe màu bạc thò đầu ra, tôi lập tức mặt đen!

Vừa rồi tôi còn đang châm chọc những phụ nữ kia, bây giờ tôi cũng xâm nhập vào trong hàng ngũ của các cô ấy. Mặc dù mục đích khác nhau, nhưng nhìn bề ngoài chỉ có vẻ như không có gì khác biệt. Tôi cúi đầu bước nhanh tới trước mặt anh, sau đó lập tức rẽ qua chiếc xe bên cạnh và đi về một hướng khác. Nghĩ đến những ánh mắt nhìn qua, chắc hẳn cũng xem tôi trở thành những một trong những thành viên em gái hẹn hò để nhờ viện trợ, tôi lai không thể ném nổi mặt mũi này.

Sau khi đi ra một đoạn, Trần Tú Tài lái xe đuổi theo. Anh vừa đặt một tay ở trên cửa xe, vừa hỏi tôi: "Cô cả ơi, cô lại muốn chơi trò gì vậy?"

Tôi có tật giật mình nhìn xung quanh một lát, xác định không có người cùng trường mới lên xe của anh, thuận miệng hỏi: "Oa, chiếc xe này mới đây, xem ra mấy ngày này anh kiếm được rất nhiều tiền đấy!"

"Bớt nói nhảm với tôi đi, nói, lúc trước làm gì mà không lên xe luôn? Không phải cô muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt, để cho tôi đuổi theo cô chứ?"

Tôi trừng mắt nhìn anh ta nói: "Sai rồi, tôi với anh cũng đâu phải loại quan hệ đó, chơi lạt mềm buộc chặt làm cái gì! Vừa rồi anh chờ ở cổng trường học không phát hiện ra điều gì à?"

Trần Tú Tài nhìn qua gương chiếu hậu, sau đó cười ha ha vài tiếng, rẽ vào một phải ngõ nhỏ rồi tiến vào con đường lớn.

Khi cảm giác bụng bắt đầu lên tiếng, tôi lấy viên Huyền Hồn đan bỏ vào trong miệng.

Kỹ thuật lái xe của Trần Tú Tài không tệ, tôi ngồi ở phía sau tương đối ổn định. Khi dừng lại ở đầu đường, anh ta đột nhiên hỏi: "Cô muốn biết chuyện của Nhược Hi là vì tò mò hay ghen ghét?"

Mỗi lần ăn Huyền Hồn đan sẽ có một lúc bị choáng váng, tôi nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi, yếu ớt nói: "Có gì phải ghen tỵ chứ? Không phải có mỗi một mình tôi là người phụ nữ của anh ấy! Tôi chỉ cảm thấy các người vừa gặp mặt đã đánh nhau, mỗi lần đều vì cùng một lý do, cho nên mới muốn biết giữa các người có thù sâu hận lớn tới mức nào mà cứ nhất quyết phải một sống một chết! Còn nữa, anh rốt cuộc là Trần Dương hay là Trần Tú Tài vậy? Về sau tôi nên gọi anh là gì mới được chứ? Các người đúng là quá hỗn loạn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK