Mục lục
Tân nương quỷ vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 262




Mạc Thư Nhiên không phát hiện ông chủ kỳ lạ chút nào, còn đang dò hỏi giá cả của đồ vật.

“Hai cô gái dung mạo thật xinh đẹp, sao lại chạy tới nơi này chứ?” Ông chủ giật mình lập tức cười làm lành nói.

Mạc Thư Nhiên không hề đề phòng nói: “Sao mà đến à? Cứ như vậy đến thôi.”

Ông chủ gật đầu cười nói: “Gặp mặt chính là duyên. Bây giờ là giao thừa, nếu cô thích, tôi tặng cô.”

Mạc Thư Nhiên vui vẻ nói: “Có thật không? Ông muốn tặng tôi sao? Vậy tôi sẽ không khách sáo, cảm ơn.”

Tôi để ý tất cả những thứ nàyt, luôn cảm thấy ông chủ này có chút kì lạ, ánh mắt ông ta nhìn chúng tôi rất kì lạ, hơn nữa thái độ trước sau không giống nhau, đột nhiên rộng rãi như vậy có quái lạ không chứ?

“Bỏ xuống, không được phép cầm.”

Vĩnh Hiên từ một bên xông ra, đánh rơi đồ vật trên tay Mạc Thư Nhiên , bộ dạng của anh ta lạnh lùng hung hãn, lúc này tức giận lên, càng khiến người sợ hãi không ngớt.

Mạc Thư Nhiên không có chút phòng bị nào, cô nhìn chằm chằm đồ vật rơi nát trên mặt đất, chốc lát hốc mắt vương mấy giọt nước mắt, cắn môi không để mình khóc lên.

Cơn giận này cũng tới quá không đúng rồi, tôi đứng bên cạnh có chút không nhìn nổi, cả người đều bối rối. Không phải muốn mua đồ thôi sao? Cần gì hung hăng như vậy?

Ông chủ nhận ra Vĩnh Hiên , không nhanh không chậm nói: “Hóa ra là hỏa phán quan đại nhân. Hai vị này hẳn là ngài mang đến. Thật xin lỗi, tiểu nhân không biết có bao nhiêu đắc tội. Nhưng mà, quy tắc ở Quỷ Giới này tất cả mọi người đều rõ ràng, chỉ cần nơi này có người sống xuất hiện, tùy chúng ta xử trí. Hút khô treo lên, nuốt hồn phách chúng tôi đều có thể, phán quan đại nhân lẽ nào muốn biết luật lại phạm luật?”

Mẹ nói, hóa ra sau nụ cười chủ tiệm này lại là thâm ý đáng sợ như vậy. Lúc này Mạc Thư Nhiên sớm đã sợ đến mức trốn sau lưng tôi, khiếp đảm nhìn ông chủ trước mặt. Hóa ra Quỷ giới còn có quy tắc như vậy, tôi đến đây không dưới ba lần, lại không biết chuyện chút nào.

Vĩnh Hiên nheo mắt lại, sắc mặt anh ta còn lạnh hơn băng, anh ta trầm giọng nói: “Một là người phụ nữ của Dạ Quân, một là người phụ nữ của ta, ngươi còn dám muốn? Bản quan dẫn bọn họ tới đây ngươi còn có ý kiến? Chỉ bằng ngươi cũng dám nói quy tắc với bản quan? Ngươi là thứ gì chứ?”

Sắc mặt ông chủ cũng không được tốt, ông ta cúi đầu thấp kém nói: “Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không biết hai vị này thân phận tôn quý. Hiểu lầm, hiểu lầm. Ngài đại nhân đại lượng, không nên tính toán với tiểu nhân, sau này cũng không dám nữa.”

Vĩnh Hiên hừ lạnh một tiếng, anh ta quay đầu lại nói với Mạc Thư Nhiên : “Không cho phép em lại chạy lung tung còn mang theo Thất nương nương cùng đi, xảy ra chuyện gì, em không chịu trách nhiệm nổi đâu.”

Mạc Thư Nhiên cắn môi không lên tiếng, trong lòng cô vừa ấm ức vừa sợ, cả người đều trong trạng thái hoảng hốt, bị dọa không nhẹ.

Trên đường cái Vĩnh Hiên cũng thật không nể mặt mũi, tôi vội vàng chuyển đề tài: “Diệm Thiên Ngạo đâu? Sao không thấy anh ấy đi cùng anh?” Ngày thường gọi lão già chết tiệt quen rồi, nhưng trước mặt thuộc hạ của anh gọi như vậy sẽ làm hỏng mặt mũi anh, có thể gọi anh là Dạ Quân, tôi lại cảm thấy khó chịu, đơn giản trực tiếp gọi tên anh là được rồi.

Vĩnh Hiên suy nghĩ một chút, nói: “Thanh Cơ nương nương cũng tới, đang nói chuyện với Dạ Quân ở bên kia, ta đưa các người qua. À, Thất nương nương, những thứ kia chỉ có thể nhìn không thề chạm vào, nếu chạm phải thứ quỷ quái gì đó ở đây, sẽ bị bọn họ quấn lấy, hậu quả khó mà lường được. Nơi này là chỗ ở của người chết, không thể có người sống. Nếu không phải thân phận hai người đặc biệt, y theo quy tắc nơi này, Dạ Quân cũng không giữ được hai người.

Trải qua chuyện vừa rồi, tôi không dám gặp mặt những thứ đó nữa, sau khi nghe được Vĩnh Hiên lần thứ hai giải thích, tôi gật đầu: “Cậu vừa nhắc tới Thanh cơ nương nương, cô ấy là ai?”

Vĩnh Hiên dừng bước, nói: “Cô ấy là thị thiếp thứ sáu của Dạ Quân, giống như người.”

Được rồi. Vậy hóa ra là lại muốn tranh cãi một trận. Từ trước tới nay tôi đã gặp ba vị, cứ theo tốc độ này, cũng không cần bao lâu là có thể gặp được tất cả rồi. Cuối năm, còn phải gặp những người phụ nữ khác của lão già chết tiệt, nói thật, tôi không thể nào vui vẻ, trong lòng cũng không thoải mái, có điều nếu gặp phải cũng không còn cách nào, gặp liền gặp một chút đi.

Theo Vĩnh Hiên đi tới một chỗ tăm tối, nhìn thấy Quỷ Vương Dạ Quân ở cùng một cô gái mặc váy trắng điểm hồng, viền lá sen bên cạnh váy dài kéo rơi trên đất, mông vểnh thon thả, quả lớn trước ngực no đủ, từ bên này nhìn lại đường cong chữ S đúng là không cần chọn, đập thẳng vào mắt dáng người hoàn mỹ.

Theo bộ ngực cao ngất nhìn lên trên, một đôi mắt sóng nước linh động, mềm mại đáng yêu. Đừng nói là đàn ông, phụ nữ nhìn đến cũng động lòng không ngớt.

Chà chà. Tôi nói lão chết tiệt kia nha, anh cũng thật là diễm phúc không cạn, bên cạnh có nhiều phụ nữ vây quanh như vậy, anh lại không biết xấu hổ, dám nói không chạm vào phụ nữ, ai tin chứ? Hừ, coi như những cô gái này không phải anh chủ động tìm đến, nhưng sự thật không phải anh để bọn họ bên cạnh sao? Nếu anh không đồng ý ai có thể ép buộc anh chứ? Mẹ nó.

Sau khi Thanh Cơ thấy tôi khẽ gật đầu nở nụ cười nói: “Vừa rồi mới nghe Dạ Quân nhắc đến em, nói em không phải cô gái bình thường, bây giờ xem ra quả nhiên vẻ ngoài xinh đẹp linh động, chẳng trách có thể khiến Dạ Quân yêu thích như vậy.”

Lời này nghe như khen tôi, nhìn vẻ mặt cô gái này rất tự nhiên không giống như có dụng ý đặc biệt gì. Có điều, tôi ở phương diện này không phải kẻ ngu, sẽ không bởi vì dạng thấy dang bắt quàng làm họ này mà làm quen với cô ta, mọi người đều là người phụ nữ của Dạ Quân, không làm tình địch cũng không thể làm chị em được.

Tôi khách sáo gật đầu nói: “Em cũng chưa từng gặp cô gái nào xinh đẹp như chị. Em thấy cũng rung động đấy. Anh ấy nhất định nhọc lòng đầu tư trên người chị không ít.”

Quỷ Vương Dạ Quân nhướng mày nói: “Nếu đến rồi cũng đừng đứng nói chuyện, trước hừng đông còn có chút chuyện gặp mặt, đưa các người đi xung quanh một chút. Vĩnh Hiên , ngươi cũng không cần theo ta, mang theo Mạc Thư Nhiên đi chơi đi.”

Vĩnh Hiên đáp một tiếng, kéo Mạc Thư Nhiên đi.

Bên cạnh có một người quen, tôi sẽ không cảm thấy gì, bây giờ chỉ còn sót lại chúng tôi, chứng lúng túng nhất thời nổi lên. Nhìn tình hình này, tiếp theo sẽ không muốn chúng tôi cùng nhau chơi đùa đấy chứ?

Tôi liếc Thanh Cơ, cảm thấy cô ta đúng là tự nhiên tự đắc, tôi lại thấy không thoải mái chút nào: “Tôi muốn tự mình tùy ý xem, các người đi về hướng khác đi. Khi đến lúc, anh trở lại đón tôi là được rồi.”

Ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách, tôi nói xong liền bỏ chạy, ba người đi dạo phố, thật không có ý nghĩa, còn không bằng tự mình đi dạo có ý nghĩa hơn. Dù sao tự mình xem, không đi chạm vào những thứ đó, thì không có chuyện gì rồi. Hơn nữa, âm khí trên người tôi nặng như vậy, trà trộn vào đám quỷ, hẳn là sẽ không bị phát hiện.

Nói đi là đi, cũng không có ai lên tiếng cản tôi lại, Quỷ vương Dạ Quân cũng không đi theo, nỗi bấp bênh trong lòng đúng là lớn thật đấy! Trách ai bây giờ, tự làm thì tự chịu thôi!

Tôi vừa đi vừa an ủi mình, dù sao cũng đã quyết tâm rời bỏ anh ta rồi, sau này những tình huống như thế này sẽ xảy ra càng nhiều, bây giờ bắt đầu làm quen dần đi là được, không cần quá để ý làm gì nữa! Buồn bã cũng chỉ trong một chốc một lát thôi, nói quá nhiều sẽ thành ra để ý, sẽ...

"Bán đèn đây? Cô gái, có muốn mua một ngọn đèn không, có thể cầu nguyện đấy!" Đi qua một quầy hàng, có một ông lão giơ chiếc đèn hình hoa sen rất đẹp ra mời tôi mua.

Tôi quay đầu lại nhìn, ông lão còng lưng, mặc một bộ quần áo rách tơi tả, tay cầm mấy ngọn đèn hoa. Không hiểu sao khi vừa nhìn thấy ông lão thì tôi lại mềm lòng. Tôi là người sống, ông ấy là ma quỷ ở nơi này, tôi không thể nhận đồ gì từ tay ông ấy, mua cũng không được, chỉ đành lắc đầu từ chối lời mời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK