Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồn quỷ của nó cứ thế dính trên mái nhà, không ngừng lặp lại quá trình tử vong và phơi khô sau khi chết, ngày qua ngày… nhận không biết bao nhiêu thống khổ và tra tấn… Cho đến khi nó biến thành ác quỷ!

Túc Bảo nghe xong thở dài một cái trong lòng rồi nghiến răng nghiến lợi nói: “Đáng đời ngươi!”

Quỷ lăng nhăng: “Đáng đời!”

Quỷ xui xẻo: “Chết không oan!”

Quỷ yếu ớt: “Oan chỗ nào chứ? Ta đứng về phía cô gái kia, đề nghị giết ngươi thêm lần nữa.”

Dì xấu xí: “…Hừ, thật thối.”

“…”

Túc Bảo học theo, bé đứng thẳng hung dữ nói một tiếng: “Thối!”

Quỷ khẩu nghiệp lập tức kêu to: “Ta cũng rất vô tội đó có được không! Ta đâu biết trêu đùa một chút lại biến thành chuyện lớn như vậy đâu? Nếu như biết ta chắc chắn sẽ không làm như vậy! Ta nói thật đó!”

Quỷ lăng nhăng đấm nó một cái: “Ngươi ăn phân rồi!”

Túc Bảo lại học theo, chân nhỏ giẫm trên ngực quỷ khẩu nghiệp: “Ngươi ăn phân rồi!”

Tô Ý Thâm: “…”

Bé ngoan nhà họ đột nhiên trở nên hung dữ, miệng hết nói “thối” lại đến “bạn ăn phân rồi”…

Anh đang cảm thấy rất sợ.

Cháu gái mềm mại đáng yêu ngoan ngoãn nhà họ hình như bị quỷ nhập rồi!

Chu Tuần cười hì hì nói chuyện lộ ra phần bị thiếu răng, vẻ mặt tươi cười tí tửng.

Hoàng Đại Toàn trợn trừng mắt trách mắng: “Bác sĩ Tô đến là nể mặt chúng ta rồi, cho bao lì xì mấy ngàn thì sao? Cậu cho được bao nhiêu?”

Chu Tuần lập tức nói: “Ôi chao, nói đùa chút thôi mà, chú Năm chú tức giận cái gì chứ, nào nào, cháu mời chú một chén!”

Hoàng Đại Toàn không để ý đến anh ta.

Nhưng miệng lưỡi Chu Tuần rất lợi hại, anh ta vẫn luôn miệng khuyên, nói không uống là không tha thứ cho anh ta, dù chỉ chạm vào chén rượu thôi cũng được!

Hoàng Đại Toàn cũng ngốc, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng vẫn nghĩ họ hàng với nhau cứng rắn quá cũng không hay, cho dù thế nào sau này vẫn phải qua lại nên uống nửa ngụm.

Tiểu Hồng ra xem thì tức gần chết, cô ta mắng Chu Tuần một trận.

Chu Tuần giữ bả vai Hoàng Đại Toàn nói: “Cô nhìn xem chú Năm không phải đang rất tốt sao? Cái gì cũng không cho ăn, không cho chú ấy ăn tốt thế cơ à? Hơn nữa tôi còn cố ý cho chú Năm uống rượu thuốc của nhà, rất tốt cho sức khỏe!”

“Nhìn sắc mặt chú Năm tốt hơn nhiều!”

Chu Tuần không để ý, anh ta còn cảm thấy Tiểu Hồng đang chuyện bé xé ra to, cảm thấy như vậy là xem thường anh ta!

Tiểu Hồng đang chuẩn bị bùng nổ thì bị chị họ giữ lại khuyên: “Được rồi được rồi, không phải chú Năm không sao sao, anh rể em cũng chỉ muốn xin chú Năm tha thứ mà thôi, anh ấy cũng không có ý gì xấu…”

Tiểu Hồng tức giận quay đầu đi vào trong bếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK