Vậy quỷ hư vinh đi đâu để có quần áo và túi xách hàng hiệu?
Kỷ Trường nghĩ tới Tuyết Nhi, cuối cùng cũng hiểu tại sao quỷ hư vinh một mực bám lấy Tuyết Nhi.
“Chẳng những đố kỵ và hư vinh, còn có ghen ghét và giả dối.”
“Sống trong một căn hộ 5.000 nhân dân tệ, ta không thể tiếp tục đi làm trong một nhà máy in. Nơi đó đã không còn phù hợp với thân phận hiện tại của ta.”
Nhất định phải làm công việc tử tế như tầng lớp cổ cồn trắng mới xứng với quỷ hư vinh.
Nhưng nó không có trình độ học vấn, kỹ năng và kinh nghiệm, căn bản không thể xin được một công việc văn phòng tử tế.
“Ngay lúc ấy, ta thấy một cơ quan hành chính đang tuyển nhân viên thời vụ… Họ thấy ta lương thiện, đáng thương và chân thành nên đã tuyển dụng ta.”
Kỷ Trường chế nhạo, lương thiện, đáng thương và chân thành?
Làm bộ làm tịch thì có?
“Công việc này ổn gần hết mọi mặt, có thể diện, không cần phơi nắng phơi gió, một khi nói ra, người khác đều rất ngưỡng mộ.”
Điều duy nhất không ổn là tiền lương hàng tháng chỉ có 1.000 nhân dân tệ.
Đúng vậy, sở dĩ Lí Nhược Bình được tuyển dụng vì mức lương của công việc thời vụ này rất thấp.
Làm một công việc có thể diện, sống trong một căn hộ đắt đỏ, mỗi ngày vận quần áo và túi xách hàng hiệu.
Dù gánh nặng đi vay nặng lãi ngày càng tăng lên, dù một gói mì ăn liền phải chia làm hai bữa.
Nhưng quỷ hư vinh đã trở thành kiểu người mà bao người phải ngưỡng mộ!
Chẳng mấy chốc điều này không thể thỏa mãn lòng hư vinh của nó, cho đến một ngày, nó vờ vô tình tiết lộ mình là con gái của tổng giám đốc tập đoàn XX, đến làm việc chỉ để trải nghiệm cuộc sống.
Quỷ hư vinh còn làm bộ vô ý để mọi người trông thấy bức ảnh chụp chung của nó và ba của người bạn thân kia….
Quỷ hư vinh đã giả mạo thân phận của cô bạn thân….
“Có tiền tốt vậy đấy, ta lấy giả thân phận con gái tổng giám đốc tập đoàn XX mà chẳng ai đi kiểm tra.”
“Giả danh thân phận của người bạn thân, ta mới biết làm người giàu có tuyệt tới dường nào.”
Ai cũng đến nịnh nọt nó.
Quỷ hư vinh hào phóng mời người khác ăn tối.
Cho người khác quần áo hàng hiệu mà nó “không muốn”, đưa người khác đi dạo phố…
Sống một cuộc sống như bạch phú mỹ chân chính.
Nghe tới đây, Túc Bảo chân thành hỏi: “Vậy là, dì chém gió thổi phồng lợi hại quá nên bành trướng mà chết phải không?”
Lí Nhược Bình: “…”
Sao có thể chứ?
Quỷ hư vinh nói tiếp: “Ta luôn cho rằng bạn thân tặng quần áo cho ta vì đối xử tốt với ta…”