Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu các ngươi không cho ta ở bên anh trai…..Thì để anh trai chết đi là được, anh trai chết rồi thì chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi….”

Tô Lạc nghe mà kinh sợ không thôi.

Anh nhớ tới lời chú Nhiếp đã nói, khi chết, Kiều Kiều mặc một bộ váy cưới màu đỏ, đặt đôi giày cao gót màu đỏ bên cạnh giường, trước gương thắp hai ngọn nến đỏ…

Túc Bảo vẫy tay, nói: “Cậu tư, mau, lấy vũ khí của con trong túi của Tiểu Ngũ ra đây!”

Lúc này, Đường Điền Điền vẫn đang duy trì tư thế ló đầu vào cửa: “???”

Hai cậu cháu nhà này chơi trò gì thế nhỉ?



Chỉ thấy Túc Bảo chạy vội tới rồi ngẩng đầu nói: “Chú Đường, giờ con và cậu hơi bận nên không tiếp đón chú được! Tạm biệt!”

Rầm một tiếng, cánh cửa đóng lại.

Đường Điền Điền đứng ngoài cửa: “???”

Không cho chú Đường cơ hội phải không?

“Tiểu thư Túc Bảo, con muốn chơi cái gì để chú kêu người làm cho con!”

Xây dựng luôn một khu vui chơi ở trụ sở Đường Minh Thịnh Thế cũng được nha!

Người bên trong phòng không đáp lời.

Đường Điền Điền sờ mũi, lầm bầm: “Mẹ ơi, đây không phải do con không nắm bắt cơ hội, phú quý sinh tử đều đã an bài theo số mệnh, đến lúc phú quý tới con có tránh cũng không được, con vẫn nên bớt nhúng tay vào chuyện của người khác mẹ à….”

Đường Điền Điền nhìn cánh cửa đóng kín trước mặt rồi rời đi.

Ông ta không nhìn thấy, một con quỷ mặc đồ đen đang đứng bên ngoài những ô cửa sổ lớn.

Nó nheo mắt nhìn cánh cửa đang đóng chặt rồi nhanh chóng rời đi.

Quỷ hồn nghĩ: Kiều Kiều này giờ đã là phế vật, vứt bỏ đi cũng được.

Trước khi đi, quỷ hồn mặc đồ đen vẫy tay với Đường Điền Điền….

Không biết tại sao, Đường Điền Điền bỗng loạng choạng bước ra ngoài vài bước rồi đập đầu vào cửa sổ thủy tinh từ trần đến sàn.

“Xựt….”

Như cảm nhận được điều gì đó, Kỷ Trường lập tức phân thân bay ra ngoài.

Trong không khí vẫn còn lưu lại sát khí, nhưng sát khí đã bị trộn với sinh khí trên người Đường Điền Điền nên rất khó phân biệt phương hướng sát khí rời đi.

Kỷ Trường cười lạnh: “Đúng là con quỷ vô cùng giảo hoạt mới học được cách che giấu sát khí.”

Đây tuyệt đối không phải ác quỷ thông thường.

Ác quỷ thông thường cũng cố ý thu bớt sát khí, nhưng không thể che giấu hoàn toàn.

Con ác quỷ này chẳng những biết giấu sát khí, còn biết lợi dụng sinh khí của người sống để che đậy. Nếu công lực của Kỷ Trường hắn không thâm hậu thì chẳng thể cảm nhận được sát khí từng xuất hiện ở chỗ này.

Kỷ Trường không cam tâm, lần theo sát khí như có như không rồi đuổi theo!

Trong phòng, hai mắt Kiều Kiều đang phát ra ánh sáng xanh lục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK