Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạo diễn đang hỏi Cố Thất Thất: “Chuyện gì vậy? Em bị thương à? Em bị thương ở đâu?”

Cố Thất Thất vẫn che mặt không chịu buông ra, chỉ nói: “Không sao đâu, đạo diễn, em không sao hết, đừng lo lắng.”

“Em chỉ bị khói hun chút thôi, vẫn tiếp tục diễn được, đợi lát nữa nghỉ ngơi chút là ổn mà…”

Chu Vũ nhạy bén nắm bắt sơ hở trong câu nói của Cố Thất Thất, vẫn có thể diễn tiếp….

Đang yên đang lành, sao Cố Thất Thất phải nói ‘vẫn có thể diễn tiếp’, chắc chắn cô ấy bị hủy dung rồi!

Chu Vũ vờ như vô cùng lo lắng và bất an: “Chị Thất Thất, chắc chắn chị không ổn chút nào đúng không, mau bỏ tay ra cho mọi người xem thử có nghiêm trọng hay không?”

“Vừa nãy em thấy ngọn lửa bén tới mặt chị rồi, chị không cần phải khoe sức đâu!!”

Nghĩ tới chuyện Cố Thất Thất bị hủy dung và không thể diễn tiếp bộ phim này, Chu Vũ nóng ruột muốn chết, hận không thể cho tất cả mọi người trong đoàn phim trông thấy gương mặt bị hủy hoại của Cố Thất Thất.

Cô ta nóng lòng quá nên không nhịn được mà duỗi tay ra túm lấy bàn tay đang che mặt của Cố Thất Thất, nói: “Chị Thất Thất, để xem xem thử, chị đừng lo, nếu như bị bỏng không nặng thì nhanh chóng điều trị là sẽ ổn thôi….”

Mọi người chỉ cảm thấy hơi kỳ lạ, sao Chu Vũ lại chắc chắn Cố Thất Thất sẽ bị bỏng như vậy?

Không phải người ta đã nói chỉ bị khói hun chút thôi ư?

Lúc này, Cố Thất Thất buông tay ra, lộ ra một nửa gương mặt.

Hoàn toàn nguyên vẹn, chỉ hơi đen do khói hun.

Cố Thất Thất nhìn chằm chằm vào Chu Vũ, nói: “Tôi chỉ bị khói hun vào mắt thôi. Mọi người đều quan tâm hỏi han xem tôi có sao không, nhưng riêng cô có vẻ rất chắc chắn rằng mặt tôi đã bị bỏng ấy nhỉ?”

Vẻ mặt Chu Vũ cứng đờ, lòng cô ta dâng lên sự oán hận.

Không ngờ Cố Thất Thất lại bẫy cô ta??

Cô ta cắn môi, trưng ra bản mặt ngơ ngác, nói: “Chị Thất Thất, chị nói gì thế? Em thấy lửa bén đến gần chỗ chị nên lo chị bị thương mà!”

Cố Thất Thất cười mỉa: “Thế à? Quan tâm tôi như thế mà sao ban nãy lửa bén đến chỗ tôi lại không thấy cô đứng lên kêu dừng quay nhỉ? Còn nữa, hồi nãy đâu ai nghĩ tới chuyện tôi bị bỏng, sao cô lại như biết trước thế hả?”

Chu Vũ lùi lại một bước: “Em…em không nhìn thấy, chỉ là…”

Không đợi cô ta nói hết, Cố Thất Thất lại nói tiếp: “Trước đó cô vừa nói ‘em thấy lửa bén đến gần chỗ chị nên lo chị bị thương mà’, bây giờ cô lại nói cô không nhìn thấy ư??”

Chu Vũ mấp máy môi, nhất thời không biết nên nói gì.

Mắt cô ta đỏ hoe, cô ta nghẹn ngào nói: “Chị Thất Thất, chị có ý gì thế? Ý chị là do em làm à? Em luôn ngồi ở đây, không phải do em mà….Chị Thất Thất, chị đổ oan cho em rồi….”

Chu Vũ bày ra bộ dạng tủi thân vì bị đổ oan, làm như thể Cố Thất Thất cố tình chĩa mũi dùi vào cô ta không bằng.

Cố Thất Thất cười giễu, không hùng hổ chất vấn nữa mà nói bâng quơ một câu: “Có phải cô làm hay không thì tự cô biết thôi!”

Cố Thất Thất và Chu Vũ tranh giành đấu đá trong sáng ngoài tối không chỉ lần một lần hai, ai cũng biết hai cô gái này không ưa nhau.

Có người nghi ngờ Chu Vũ hãm hại, nhưng lại có người nghi ngờ Cố Thất Thất chĩa mũi nhọn về phía Chu Vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK