Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì thế, Mộc Quy Phàm không chú ý tới Thượng Thanh Bắc lẫn trong đám người.

Túc Bảo cầm một chiếc la bàn nhỏ cỡ một chiếc đồng hồ đeo tay mà Kỷ Trường đã cho cô bé.

“Bên này…” Túc Bảo dẫn Mộc Quy Phàm đến một cây đa bên dòng nước.

Cây đa không lớn, thân chỉ to bằng bắp đùi người lớn, cành nhánh vươn ra sông, rễ khí sinh lần lượt rủ xuống sông.

Khi đi đến chỗ này, Kim chỉ nam của la bàn không quay nữa.

Mộc Quy Phàm hỏi: “Ở đây à?”

Không thấy gì bất thường.

Mộc Quy Phàm dặn dò: “Con ở đây đừng đi đâu hết, ba xuống dưới xem sao.”

Nền đất bùn bên cạnh cây đa rất trơn trượt, Mộc Quy Phàm cẩn thận bước xuống vài mét, ngẩng đầu nhìn về phía gốc cây đa bị cây bụi che phủ…

Lần liếc mắt này, tim anh như hẫng mất một nhịp. Anh trông thấy một cô gái tóc dài đứng dưới gốc cây đa, mái tóc nhuộm vàng xõa xuống hai bên má, đầu rũ xuống, mặc áo ngắn kết hợp chiếc váy xếp ly màu xám.

Cô gái buông thõng hai tay, cánh tay nhợt nhạt và sưng tấy, móng tay đen sì, hai chân cũng trắng bệch. Cô gái đi một đôi giày lười màu đen, kết hợp với đôi tất trắng và một vòng ren xinh đẹp.

Như nghe thấy tiếng động, cô gái đó chợt nhảy ùm xuống sông.

Sau đó, tiếng la hét lập tức vang lên bên tai Mộc Quy Phàm.

“Cứu… có người rơi xuống nước!”

Mộc Quy Phàm quay đầu, tiếng gió ù ù bên tai, nhưng anh không nhìn thấy người vừa hét câu ‘có người rơi xuống nước’ ban nãy nữa.

Nhưng vì có tiếng kêu cứu nên chẳng mấy chốc đã có người vây xem.

“Mau, có người rơi xuống nước rồi!”

“Cứu... Mau đi cứu người, ai biết bơi, mau xuống cứu người đi!”

“Mau gọi thuyền trục vớt thi thể bên kia…”

Vài người lo lắng kêu lên, bờ sông bên này vốn ít người mà lúc này đây đã có 7-8 người vây quanh, trong đó còn có vài blogger dùng thiết bị để livestream.

Bờ sông bỗng chốc ồn ào sôi nổi.

“Trời ơi! Các fans cứng ơi, có người rơi xuống nước rồi! Phải làm sao đây, Streamer không biết bơi! Mau cứu người đi.” Đây là tiếng kêu lo lắng.

“Có người rơi xuống nước rồi nè, trời ạ con sông này bị làm sao thế nhỉ, suốt ngày có người rớt xuống sông…” Đây là một câu hỏi đầy bất ngờ và mong mỏi chờ ăn dưa.

“Streamer không biết bơi đâu nha…Ôi ôi, cảm ơn anh trai này đã tặng chiếc Ferrari, ôi sao còn có anh trai tặng cả đồ lễ hội thế này! Streamer…Streamer lần này nhất định phải liều mạng xuống nước xem sao, các anh em hãy cầu nguyện cho tôi nhé!” Đây là Streamer không có giới hạn đạo đức, nhân lúc cháy nhà hôi của nhận quà tặng từ fans….

Giữa đám đông ồn ào, một người đàn ông trung niên nhanh chóng cởi đồ, toan nhảy xuống nước.

Một số blogger lập tức quay máy ảnh của họ về phía người đàn ông trung niên.

Túc Bảo vội kéo ống quần ông ta, nói: “Chú ơi đừng xuống đó!”

Người đàn ông tưởng Túc Bảo lo lắng cho mình nên nói: “Yên tâm đi, chú biết bơi mà!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK