Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó sắc mặt của Cố Thất Thất thay đổi, mắt trợn trắng.

“Này thì dẹo à! Hừ!”

Tô Lạc: “…”

Tốc độ thay đổi sắc mặt của phụ nữ đều nhanh như vậy hả?

Lúc này, trợ lý tiến vào nói có người tới tham ban.

Tô Lạc còn chưa kịp phản ứng, chợt thấy một cục bột nhỏ màu xanh lục phi vào trong, nhào thẳng vào lòng ngực mình.

“Cậu tư!” Túc Bảo vui vẻ giơ túi thơm lên: “Túc Bảo tới tặng túi thơm cho cậu nè!”

Tô Lạc nhìn toàn thân Túc Bảo xanh lè xanh lét, ngay cả kẹp tóc với giày cũng là màu xanh… Mà túi thơm cũng là màu xanh nốt.

Trên vai còn có con vẹt màu xanh lục đang đứng, hót một tiếng: “Yo yo, check it out, cho tui một suất bánh xèo trái cây!”

Tô Lạc: “…”

Đang ám chỉ cái gì đấy hả??

Anh ta bị cắm sừng thật ư…?

Không đúng, anh ta còn chưa có bạn gái, cắm sừng cái cục kít…

Túc Bảo thấy Tô Lạc cầm lấy túi thơm không có động tác gì tiếp theo, nói: “Cậu tư, cậu đeo túi thơm này vào cổ đi!”

Nói xong, bé dùng hết sức nhón chân, cố gắng đeo túi thơm đó vào cổ Tô Lạc.

Tô Lạc khóe miệng giật giật: “Cám ơn Túc Bảo, nhưng cậu tư đang phải quay phim, không tiện đeo nó vào.”

Món đồ chơi xanh lè xanh lét như vậy không thể nào đeo lên cổ được, cùng lắm là bỏ nó vào trong túi xách mang theo bên người thôi.

Tô Lạc đưa túi thơm này cho trợ lý, bảo anh ta bỏ vào trong túi.

Túc Bảo gật đầu: “Được rồi! Nhưng sau khi cậu tư quay phim xong nhớ phải đeo nó lên nhé!”

“Rằm tháng bảy sẽ mở cửa quỷ môn, hiện tại đã đến gần đến rằm tháng bảy rồi, ma quỷ đi trên đường phố càng ngày càng nhiều. Cái túi thơm này do Túc Bảo làm có thể xua đuổi tà ma.”

Tô Lạc: “Anh mập, quay lại đây… Đưa túi thơm cho em.”

Trợ lý anh mập của Tô Lạc: “?”

Tô Lạc không thay đổi sắc mặt, treo túi thơm vào thắt lưng, buộc hai vòng lại để chắc chắn nó không rơi mất.

Thấy mọi người nhìn mình, Tô Lạc khoác lác không biết ngượng mồm: “Bảo bối ngoan của nhà tôi làm đấy, còn đặc biệt tới tận đây đưa cho tôi, tôi không thể để bé thất vọng được.”

Khóe miệng bà cụ Tô co giật.

Mọi người nhất thời không nói nên lời.

Thầy Tô, hình như lúc nãy anh không hề nói như vậy đâu!

Ban nãy còn nói rằng đang quay phim nên không tiện đeo đấy!

Tô Tử Du nhìn cậu tư của mình, như thể cậu đã nhìn thấu hoàn toàn người này rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK