Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ của Kiều Kiều khóc hăng nhất trong đám người gây sự.

Quỷ hồn không còn máu huyết như Kỷ Trường nghe mà huyết áp cũng muốn tăng!!

Bỗng nhiên, Túc Bảo nhìn lên lầu như cảm nhận được gì đó.

Một nữ quỷ mặc váy cưới màu đỏ đang bay dập dềnh trên cửa sổ lầu 7, si mê nhìn Tô Lạc.

Túc Bảo lập tức kéo áo Kỷ Trường, nói: “Sư phụ ơi!”

Kỷ Trường nheo mắt, chau mày không hiểu.

Quỷ hồn trước mắt là lệ quỷ, không phải ác quỷ.



Chuyện gì thế này?

Hắn nói nhỏ: “Túc Bảo, nhìn kỹ nha, hôm nay sư phụ dạy con chiêu thức đối phó không theo lẽ thường….”

Dứt lời, Kỷ Trường duỗi tay vỗ nhẹ lên mắt mẹ của Kiều Kiều.

Bà ta khóc nhiều đến khó thở, đang ngã vào lòng một bà thím.

Bà ta vừa ngước mắt lên thì trông thấy một bóng người quen thuộc đang đứng trên cửa sổ lầu 7.

Cô ấy đang buông thõng tay, người mặc váy cưới đỏ.

Chân đeo một đôi giày cao gót đỏ không vừa cỡ.

Khuôn mặt nhợt nhạt, đôi môi đỏ tươi…

Chính là cô con gái nhảy lầu mấy hôm trước của bà ta!….Kiều Kiều.

Đồng tử của mẹ Kiều Kiều co rút, tiếng khóc nghẹn ngào trong cổ bà ta lập tức biến thành tiếng hét.

Mẹ của Kiều Kiều một khóc hai quậy ba đòi thắt cổ, đã là người có mắt thì ai cũng nhìn ra được, không cho gia đình này ít tiền thì đừng mong kết thúc chuyện này.

Đúng lúc mọi người đang phẫn nộ vì sự ngang ngược của gia đình cô gái tự sát thì mẹ của Kiều Kiều vốn đang khóc tới độ xém ngất đi bỗng kêu chói tai, liên tiếp đá chân như giãy chết.

“Đừng….Đừng qua đây!”

Gương mặt bà ta nhuốm vẻ kinh sợ.

Mọi người: “???”

Đám đông hướng mắt về phía bà ta đang nhìn, nào có gì đâu?

“Dì ấy sao thế?” Đám người vây xem hỏi.

Túc Bảo được Tô Lạc ẵm trên tay, từ trên cao nhìn xuống người mẹ đang gào thét không thôi trên đất, mím môi hỏi: “Chị ấy không phải con của dì à? Sao dì lại sợ?”

Túc Bảo thầm nghĩ: Mấy cô chú này khóc suốt mấy ngày nay rồi, nhất là dì mẹ của chị Kiều Kiều, lần nào cũng khóc từ đầu tới cuối, Túc Bảo còn tưởng dì ấy sẽ ngất đi luôn.

Trông dì ấy buồn như vậy thì nhất định rất yêu con gái mình.

Nhưng tại sao khi sư phụ giúp dì ấy nhìn thấy quỷ hồn của con gái thì dì ấy lại có phản ứng như này?

Ba của Kiều Kiều bị tiếng kêu chói tai của vợ hù cho giật thót, đè thấp giọng hỏi: “Bà sao thế?”

Đồng tử của mẹ Kiều Kiều giãn ra, miệng không ngừng nói: “Kiều Kiều….Kiều Kiều…”

Bà thím bên cạnh đảo mắt, lập tức vỗ đùi nói: “Ôi, mẹ của Kiều Kiều đau lòng quá đây mà, chắc cú sốc quá lớn nên có vấn đề về tâm lý rồi.”

“Hỏng rồi, hỏng rồi, có khi nào bị xuất huyết não không? Còn không mau đưa người tới bệnh viện?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK