Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Nhất Trần đứng dậy, nói: “Chuyện này đích thân hỏi Vệ Uyển là được rồi.”

Sắc mặt Tô Nhất Trần lạnh lùng như băng giá, anh mơ hồ đoán được nguyên nhân rồi—-

Nhà họ Tô có 8 người con trai, nhưng chỉ có một cô con gái duy nhất là Tô Cẩm Ngọc.

Tô Cẩm Ngọc được cả nhà cưng nựng, sau khi Tô Cẩm Ngọc đi lạc, chỉ sau vài ngày Vệ Uyển đã lâm bồn.

Nếu Vệ Uyển biết trước đứa bé trong bụng mình là con gái, thì cô ta có động cơ để đưa Tô Cẩm Ngọc đi——

Như vậy, con gái cô ta sẽ thay thế vị trí của Tô Cẩm Ngọc, trở thành người được cả nhà họ Tô cưng chiều!



Nhưng Tô Nhất Trần không dám tin rằng Vệ Uyển hại Tô Cẩm Ngọc chỉ vì một lý do đơn giản như thế, hơn nữa khi ấy cô ta còn chưa sinh…

Xe nhanh chóng tới nhà tù.

Vệ Uyển bị kết án 25 năm vì tội cố ý giết người.

Có thể nói cuộc đời cô ta đã hỏng bét.

Thấy Tô Nhất Trần dẫn Túc Bảo tới, đáy mắt Vệ Uyển thoáng hiện sự kinh ngạc, sau đó là vui mừng khôn xiết!

Sau khi bị giam, không có ai trong nhà họ Tô đến thăm cô ta, cả Hân Hân cũng không tới.

Bây giờ Tô Nhất Trần dẫn Túc Bảo đến gặp cô ta…Liệu cô ta có cơ hội xin giảm án hoặc thậm chí được ra tù không??

Cô ta biết lỗi rồi, thật sự đã biết lỗi rồi!

Ở trong tù rất khổ sở và mệt mỏi, hình phạt mà cô ta phải chịu trong những ngày qua có lẽ đã đủ rồi phải không?

Có thể đưa cô ta rời xa chỗ này được không? Cô ta hứa từ giờ trở đi sẽ làm một người vợ, người mẹ tốt…

“Anh cả…” Đôi mắt Vệ Uyển đỏ hoe, chiếc còng tay và cùm chân cô ta đeo kêu leng keng.

Thăm nuôi trong tù có nhiều hình thức.

Một là, người nhà và tù nhân liên lạc qua điện thoại thông qua một tấm kính.

Hai là gặp mặt đặc biệt, có phòng riêng, quản giáo sẽ đứng bên cạnh để canh giữ.

Bây giờ, Tô Nhất Trần gặp Vệ Uyển theo hình thức đặc biệt nên mới khiến Vệ Uyển có những ảo tưởng phi thực tế.

Tô Nhất Trần lạnh mặt, nói: “Đừng có gọi tôi bằng hai chữ anh cả, bây giờ nhà họ Tô chúng tôi không có nửa xu quan hệ nào với cô.”

Nước mắt Vệ Uyển rơi lã chã, lòng cô ta cảm thấy vô cùng bất bình, sao lại không quan tâm tới cô ta nữa?!

Cô ta là mẹ ruột của Hân Hân, trong người Hân Hân chảy dòng máu của cô ta, vậy thì nhà họ Tô tất có mối quan hệ với cô ta.

Nhìn vẻ mặt của Vệ Uyển, Tô Nhất Trần biết ngay cô ta sắp sửa già mồm.

Anh không muốn nghe mấy lời đó, dứt khoát hỏi: “Vệ Uyển, tôi hỏi cô, năm đó có phải cô dẫn Ngọc Nhi đi không?”

Vệ Uyển đang chuẩn bị cảm xúc để nói chuyện với Tô Nhất Trần thì bỗng sững sờ khi nghe được câu hỏi của Tô Nhất Trần, cô ta lập tức bày ra bộ dạng kinh ngạc, hỏi: “Anh cả! Anh nói gì thế! Sao em có thể làm như vậy….Sao có thể làm ra loại chuyện đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK