Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, máy tinh bên hậu kỳ được bật lên, hơn một trăm tài khoàn bị phơi bày, trong số đó, tài khoản có nhiều người theo dõi nhất, cũng là tài khoản quan trọng của phòng làm việc, chính là tài khoản của Bạch San San, ngoài ra, tài khoản chính của Ngô Lương cũng vô cùng dễ nhận biết.

Hơn nữa, tài khoản của Bạch San San còn đang hiện biểu tượng phát sóng, Mộc Quy Phàm nhấn vào, sau đó chọn “Đồng bộ phát sóng trực tiếp” thế là tài khoản đó sẽ lập tức được kết nối với bên hậu kỳ, bấy giờ, gương mặt của Ngô Lương tức khắc xuất hiện trên màn hình. . Truyện Nữ Phụ

Lần này không còn đường chối nữa rồi.

Ngô Lương luống cuống tay chân muốn tắt phát trực tiếp đi, nhưng không biết tại sao thiết bị bình thường vẫn hoạt động trơn tru, nay lại không thể thao tác được.

Mộc Quy Phàm nhìn người trong tấm hình rồi lạnh lùng nói: “Đừng phí sức.”

Cư dân mạng cũng thi nhau chế giễu.

Nhân chứng, vật chứng đều đủ cả, tài khoản cũng bại lộ, còn cái gì mà giấu?

Rác rưởi, cặn bã, tiếp tục ngụy biện đi, không phải anh ta biết nói chuyện lắm sao?

Lấy danh nghĩa cứu trợ mèo hoang, nhưng việc bọn họ làm lại mua bán máu mèo! Lương tâm của gã ở đâu? Như vậy mà cũng dám mở mồm hỏi lương tâm của người khác có đau hay không, cũng dám luôn mồm treo đạo đức ở bên miệng?

Ngô Lương vừa tức vừa giận.

Gã đã điều hành studio này ba năm rồi, tất cả thành quả làm việc vất vả trong mấy năm qua đã bị phá hủy cùng một lúc, tất cả các tài khoản của gã cũng sẽ bị loại bỏ.

Chẳng lẽ Mộc Quy Phàm làm như vậy là có đạo đức sao?

Nói trắng ra là anh ta đang ra vẻ chính nghĩa để tranh thủ lưu lượng, làm gì có ai cao quý hơn ai!

Gã tức giận nói: “Đúng, studio này là của tôi! Nhưng các người cảm thấy đối phương chính nghĩa được bao nhiêu?”

“Anh ta dựa vào cái gọi là vạch trần chân tướng rồi cố ý bắt tôi để khai đao, kiếm đủ lưu lượng! Chẳng lẽ cái này mà các người cũng không nhìn ra?”

“Nói trắng ra là anh ta và tôi có quan hệ cạnh tranh, anh ta giẫm lên trên đầu tôi để kiếm tiền, đồ tiểu nhân hèn hạ!”

“Một chủ blog lớn có ba triệu fan hâm mộ mà lại muốn đối nghịch với một chủ blog nhỏ mấy trăm nghìn fan hâm mộ, chẳng phải anh ta đang ỷ vào việc lượng fan hâm mộ của chúng tôi ít mà bắt nạt kẻ yếu sao?”

“Không sai, đúng là chúng tôi thực sự lấy máu mèo! Nhưng điều các người không nhìn thấy chính là tại sao chúng tôi lại lấy máu mèo?”

“Chẳng lẽ lấy máu mèo là vì chính bản thân tôi sao? Anh xem bên ngoài có nhiều thú cưng sinh bệnh như vậy, chủ nhân của chúng nó lo lắng biết bao nhiêu? Tôi lấy máu mèo là để trợ giúp cho chúng nó! Trợ giúp cho những con mèo sinh bệnh kia!”

“Những gì chúng tôi đang làm được gọi là hiến máu mèo! Hoàn toàn không có lợi nhuận gì cả! Chỉ vì cứu được càng nhiều mèo hơn! Chúng tôi đang làm việc tốt!”

Túc Bảo sợ ngây người.

Có thể ngụy biện như vậy được sao…?

Trong đáy mắt Ngô Lương lộ ra vẻ đắc ý, bình thường bọn họ lấy máu mèo, bán máu mèo, mỗi danh sách ghi lại đều là hiến máu mèo.

Trong tài khoản, mỗi một bài viết đều là lời cảm ơn của chủ nhân đám mèo rồi mới quyên tiền cứu trợ.

Cây không có vỏ ắt phải chết không thể nghi ngờ, người không cần mặt mũi vô địch thiên hạ.

Nước quá trong ắt không có cá, người vô liêm sỉ thì vô địch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK