Rất nhiều con dân Đại Chu đều phấn khích không thôi.
Lần đầu tiên nhìn thấy nhân vật trong truyền thuyết.
Cố Thần Sách chậm rãi bước đến trước mặt cô gái áo đỏ, ông ấy nhìn cô ta: “Áo đỏ – cây mía – Cơ Tiểu Kiếm, một người một kiếm đánh chín ngày”.
Cơ Tiểu Kiếm gặm một miếng mía, cười nói: “Từng đánh ở trận chiến Đăng Thiên à?”
Cố Thần Sách gật đầu.
Cơ Tiểu Kiếm lại hỏi: “Ông đánh với mấy Trọng Thiên?”
Cố Thần Sách cười nói: “Hai Trọng Thiên”.
Cơ Tiểu Kiếm cong môi nói: “Thế mà ông cũng dám đến?”
Cố Thần Sách chỉ vào Đại Chu phía sau: “Quốc gia gặp nạn, có thể không về sao?”
Cơ Tiểu Kiếm khẽ cười, sau đó nói: “Đợi ta ăn xong cây mía này, ta sẽ đánh chết ông”.
Cố Thần Sách khẽ gật đầu, ông ấy nhìn Diệp Quân đang ở trong vòng tay của Chu Phạn ở phía xa, nói: “Ta hơi bất ngờ, Cơ Tiểu Kiếm cô lại đuổi theo một kiếm tu cảnh giới Thần Đạo”.
Cơ Tiểu Kiếm lắc đầu: “Mục tiêu của ta không phải hắn, ta đến tìm vị Chân Thần kia, hắn có quan hệ với Chân Thần, ta tiện thể đến giải quyết”.
Cố Thần Sách nói: “Chân Thần đã trấn áp Vũ Trụ Kiếp hàng ngàn trăm vạn lần đó à?”
Cơ Tiểu Kiếm gật đầu: “Ừ”.
Dứt lời, cô ta nhìn Chu Phạn bên dưới, sau đó mỉm cười nói: “Ta khá ngạc nhiên, vị Thái tử của Đại Chu các ông thế mà lại bảo vệ tên đó bằng mọi giá. Ta đoán tám mươi phần trăm cô ta đã phải lòng hắn”.
Cố Thần Sách nhìn Chu Phạn, sau đó nói: “Nếu cô ấy là Thái tử Đại Chu ta thì tuyệt đối không phải là người vô dụng, ta tin cô ấy, cũng tin vào mắt nhìn người của cô ấy”.
Cơ Tiểu Kiếm gật đầu: “Đại Chu các ông chính trực đấy, như vậy lao vào đánh nhau mới càng thú vị”.
Cố Thần Sách cười nói: “Ta cũng rất mong chờ cây kiếm có thể giết được ba Trọng Thiên của Cơ Tiểu Kiếm”.
Dứt lời, ông ấy xòe tay ra, một cây thương màu ngọc đen xuất hiện trong tay ông ấy, mũi thương có có vệt máu đỏ.
Cơ Tiểu Kiếm gặm một miếng mía, sau đó nói: “Ông không xứng để ta xuất kiếm”.
Dứt lời, cô ta nhả mía ra, lại nói: “Ta không có ý sỉ nhục ông, chỉ là đang nói sự thật”.
Cố Thần Sách nhìn Cơ Tiểu Kiếm: “Xin hãy chỉ giáo”.
Lúc này Cơ Tiểu Kiếm đã ăn xong cây mía, cô ta không lấy đao ra, cũng chẳng có kiếm, tiến đến trước một bước, đấm Cố Thần Sách một quyền.
Chỉ một quyền gọn nhẹ, đơn giản.
Thế nhưng sắc mặt Cố Thần Sách lập tức thay đổi, vì một quyền này đã kéo ông ấy đến thời không Đại Đạo đặc biệt của riêng Cơ Tiểu Kiếm.
Cô ta đang áp chế Đại Đạo của ông ấy.
Cố Thần Sách nhắm mắt lại, trời đất trở nên yên tĩnh.
Thoáng chốc.
Cố Thần Sách bỗng cầm cây thương dài đâm về phía trước.