Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Gia Gia nhất thời nghẹn lời.

Dù sao mấy chuyện như thế này, chẳng có ai muốn thảo luận cả, làm gì có gia đình nào lại đi thảo luận chuyện mua mộ ở đâu lúc người thân của mình sắp chết chứ?

Nói tóm lại đều là do ngày hôm ấy ông cụ cầm theo tờ rơi quảng cáo mộ địa về nhà.

Nói dễ nghe là gia phong cởi mở, không kiêng kỵ sống chết, xem nhẹ hết thảy.

Nhưng có thật là như vậy không?

Vương Gia Gia chợt cảm thấy hít thở không thông nhưng không thể nào diễn tả ra được.

Ông cụ đặt bát đũa xuống, nói: “Ba ăn no rồi, mọi người cứ từ từ ăn.”

Nói xong thì ông ta run rẩy đứng lên, đi về phòng.

Ngay sau khi cửa phòng đóng lại, Vương Nghị Quang hoàn toàn bùng nổ.

“Chị, chị xem lại mình đi, cần gì phải làm ba khó chịu như vậy chứ? Ba cũng đã già rồi, không biết có thể sống tới khi nào, chị không thể chiều theo ý ông ấy được sao?”

“Đúng, là chị không có bản lĩnh, một tháng chỉ kiếm đươc bốn nghìn tệ, muốn mua cho ba một phần mộ cũng không có đủ tiền! Nếu như chị có, chắc chắn sẽ không nói thêm một lời thừa thãi nào, lập tức thỏa mãn tâm nguyện của ba.”

“Chị tự nhìn lại mình đi, chị ích kỷ quá rồi đó.”

Vương Nghị Quang nói xong, ném đũa, trở về phòng.

Vốn dĩ Vương Gia Gia còn đang mím môi, cố gắng chịu đựng.

Hiện tại cũng không nhịn được nữa, nước mắt cứ thế tuôn ra.

Cô ấy sai rồi sao?

Cô ấy tính toán như vậy là không đúng ư?

Bà cụ than một tiếng: “Hầy… Gia Gia, con cũng đừng để trong lòng, ba con chính là như vậy.”

Vương Gia Gia nuốt nước mắt, nghẹn ngào nói: “Mẹ, con sai rồi sao? Ba Tiểu Linh nói nếu con lấy hết tiền ra, anh ấy sẽ ly hôn với con.”

Không thể không nói, Vương Gia Gia quả thật quá hồ đồ.

Thật ra có một vài lời, dù là mẹ con thân thiết cũng không nên nói ra.

Sau khi nói ra rồi, sao bà cụ có thể coi như không biết mà không nói với ông cụ, nhưng tương lai khi gặp mặt con rể, chắc chắn sẽ có sự ngăn cách.

Bà cụ im lặng, đáy mắt cũng tràn đầy đau đớn.

“Làm khó con rồi.” Bà ta không nhịn được mà thở dài: “Nhưng em trai con vẫn chưa kết hôn, phải nhờ con gánh vác thêm rồi.”

“Con thử nghĩ mà xem, hiện giờ em trai con vẫn đang yêu đương thôi, nếu người yêu của nó biết nó là một thằng đàn ông hèn nhát không có bản lĩnh như vậy, có lẽ việc này sẽ thất bại.”

“Ba con cũng không còn mấy ngày, mẹ thì đang thúc giục em trai con, để nó tranh thủ thời gian kết hôn. Nhưng hình như đối phương vẫn còn đang xem xét…”

Nếu như đằng nhà gái biết nhà bọn họ thế này, Vương Nghị Quang chỉ biết dựa dẫm vào người nhà, nhà họ chắc chắn sẽ không chịu gả con gái qua.

Không chỉ không gả tới, mà nếu những lời này bị truyền ra ngoài, làm gì còn con gái nhà ai dám gả tới nhà bọn họ nữa chứ, bà ta cũng rất khó xử, không thể trơ mắt nhìn con trai mình không lấy được vợ như vậy được…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK