Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái “lương thiện” sốt ruột đến độ sắp khóc ra tới nơi: “Xin các anh! Hãy giúp tôi một chút… Nó, nó nặng quá tôi ôm không nổi…”

Cô ta liều mạng bế con chó săn lên, dáng vẻ giống như rất cố hết sức, bùn đất trên người con chó cọ vào quần áo rồi thì khuôn mặt, cô ta đều không thèm để ý chút nào.

Cô ta muốn hiệu quả này.

Người qua đường lắc đầu nói: “Ầy, cô gái à thôi bỏ đi! Con chó này bẩn muốn chết, cũng sống không nổi đâu.

Đúng vậy đúng vậy, cô tốt bụng quá rồi.

Cô gái cụp mắt, che giấu một tia đắc ý hiện lên trong đáy mắt.

Cô ta chẳng những không buông tay, ngược lại càng diễn chân thật hơn, lo lắng giống như mẹ của mình sắp chết vậy.

Đúng lúc này, một giọng nói đáng yêu vang lên: “Chị gái này diễn hơi giả.

Người kia cũng là giọng trẻ con, nhưng khá lạnh lùng: “Hừ, trông buồn cười.

Cô gái xinh đẹp đang diễn hăng say, đang nhập vai.

Bất chợt vang lên hai giọng nói không hợp với xung quanh, cô ta sửng sốt ngẩng đầu lên.

Liếc mắt một cái, đầu tiên là nhìn thấy Mộc Quy Phàm, cô ta nhất thời ngây người, quên mất tình trạng hiện giờ của mình.

Mộc chiến thần ôm cánh tay, thản nhiên nói: “Cô cẩn thận một chút…

Cô gái xinh đẹp lập tức đỏ mặt, chân tay luống cuống vén tóc bên tai, kích động không thôi!

Trai đẹp! Trai đẹp cực kỳ đẹp trai! Anh trai này còn có khí chất hơn cả ảnh đế Tô Lạc!

Hơn nữa anh chàng đẹp trai này còn lo lắng cho cô ta nữa!

“Tôi… Tôi không sao.” Cô gái lập tức thể hiện sự yếu đuối và bất lực của mình: “Chỉ là nặng quá tôi không nhấc lên được, anh trai, anh có thể giúp tôi một chút được không? Bé chó này thật đáng thương, tôi muốn đưa nó đi bệnh viện… Nếu chần chừ nữa thì sẽ không kịp mất…”

Vốn dĩ cô ta chỉ muốn diễn một chút, để cho mọi người thấy mình không dễ dàng, sau đó lại đưa chó đến bệnh viện thú y.

Hiện tại… Hiện tại cô ta thật sự “nâng lên không nổi”, nhìn Mộc Quy Phàm bằng ánh mắt mong đợi..

Trong mắt Mộc Quy Phàm hiện lên một tia mỉa mai: “Tôi nói cô cẩn thận một chút, bởi vì nếu dùng thêm chút sức thì cô sẽ bị lòi.

Cô gái xinh đẹp: “…”

Túc Bảo nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp, suy một ra ba: “Sư phụ, trên đầu chị đó cũng có sát khí, có phải là ác quỷ đã chạy mất rồi không ạ?”

Dừng một chút, bé còn nói thêm: “Hơi thở giống như con ác quỷ ban nãy.

Kỷ Trường nhìn cô gái xinh đẹp: “Sát khí mới xuất hiện, xem ra không phải là chạy mất, mà là một ác quỷ bám vào hai người?”

Túc Bảo bỗng nhiên nhìn về phía một người đàn ông gầy yếu ở trong đám người, trên đầu anh ta cũng có hơi thở giống như vậy.

Bé nhỏ giọng nói: “Sư phụ, liệu có phải là bám vào cả ổ không?”

Kỷ Trường nheo mắt: “Rất có thể.

Cái khác tạm thời không nói, nhưng cô gái trước mắt này và người đàn ông gầy yếu giả vờ là người qua đường kia chắc chắn cùng một giuộc với nhau.

Túc Bảo đã hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK