Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhớ tới kiểu đùa dai của Hân Hân, Túc Bảo cười nham hiểm: “Nè nè, dì kêu đi, có kêu nát cổ họng cũng chẳng có ai tới cứu dì đâu nha!”

Kỷ Trường: “..”

Mộc Quy Phàm và Tô Nhất Trần: “…?”

Vừa hồ nghi vừa chỉ biết câm nín, cô bé học đâu ra mấy câu này vậy?

Trên giường, Hân Hân khó chịu vì tiếng ồn, đạp phăng tấm chăn đi rồi lật người… tiếp tục say giấc.

Mộc Quy Phàm kìm lòng không đặng hỏi Tô Tử Du: “Túc Bảo đang nói chuyện với ai thế?”



Tô Nhất Trần cũng nhìn Tô Tử Du.

Tô Tử Du tường thuật lại: “Túc Bảo đang nói chuyện với sư phụ của em ấy, sư phụ nói Túc Bảo không thể cưỡng chế bắt quỷ, không phải lo, quỷ không thể làm hại em ấy… bởi vì sợi dây đỏ rất lợi hại.”

Tô Tử Du chợt nhớ tới máy quay phim của mình.

“Đợi chút, con đi lấy máy quay phim!”

Bây giờ nữ quỷ ôm đầu đang bị mắc kẹt trong lưới rồi nên Tô Tử Du không sợ nữa, cậu chạy như bay về phòng lấy máy quay rồi quay lại phòng Túc Bảo.

Mở máy.

Tô Nhất Trần chau mày: “Con làm gì vậy?”

Tô Tử Du: “Cái máy quay này do con phát minh đó, lợi hại lắm, có thể quay được hình ảnh của quỷ.”

Mộc Quy Phàm: “..”

Máy quay phim trong tay cậu bé giống như một chiếc máy ảnh bình thường, chỉ khác ở chỗ có một ít nam châm được gắn ở phía dưới và hai ăng-ten lộ ra trên đỉnh máy ảnh.

Thế này mà đòi quay được hình ảnh của quỷ cơ à?

Đùa cái kiểu gì vậy?

Đèn báo của máy quay phim nhấp nháy, Mộc Quy Phàm vốn đang khoanh tay nhìn cô bé con của anh, vừa liếc mắt —–

Chỉ thấy trong hình ảnh đang phát của máy quay phim, có thêm 4 ‘người’!

Một người đàn ông mặc áo choàng trắng bên cạnh Túc Bảo.

Một cậu bé mặc đồng phục cấp hai đứng sau Túc Bảo.

Còn có một nữ quỷ xấu xí quay đầu nhìn lại, cười e lệ nói: “ Tô tổng….có thể nhìn thấy người ta không nè?”

Tô Nhất Trần: “…”

Mộc Quy Phàm: “..”

Trước mặt họ là một tấm lưới đang vây khốn một cô gái ôm cái đầu.

Cô gái không đầu kia đang phát ra tiếng như cái cưa kéo cưa, ấm ức nói: “Tên ta là Jastremski.” [1]

Lòng Mộc Quy Phàm và Tô Nhất Trần nặng trĩu.

Những thứ đang hiện ra trước mắt đã vượt quá nhận thức của họ, đảo lộn thế giới quan của họ!

Nếu thế giới này nằm ngoài tầm kiểm soát của họ…. thì sau này ai sẽ bảo vệ Túc Bảo đây?

Mộc Quy Phàm mím chặt môi, lòng nặng trĩu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK