Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hân Hân nuốt nước bọt cái ực, nhanh chóng cắn nát viên kẹo, vẻ mặt cầu xin bước lên tầng.

Trong phòng Túc Bảo.

Túc Bảo tiếp tục lấy điện thoại của bà ngoại ra lướt video.

Buổi sáng bà cụ Tô còn nói để bé chơi một lúc rồi sẽ tịch thu lại, không ngờ điện thoại đã ở trong tay Túc Bảo nửa ngày.

“Những video này đều là cứu hộ chó mèo sao?” Tô Tử Du thính tai, cậu nghe thấy quỷ giả dối lập tức lại hỏi:

“Có liên quan đến quỷ sao?”

Túc Bảo nói hết những chuyện trong hai ngày hôm nay cho cậu ngh.

Tô Tử Du xem những video này thêm mấy lần nữa, cậu luôn cảm thấy cái nào cũng bất thường.

“Anh thấy những người này đều không phải người tốt!” Cậu nói.

Mộc Quy Phàm nói: “Mặc dù có người xấu nhưng cũng không thể vơ đũa cả nắm để nhận xét tất cả được.”

Lúc này Túc Bảo đã lướt đến một video mới.

“Hả? Là cái dì Bạch cho vay đi kìa.”

Tô Tử Du: “Bạch cho vay gì cơ…”

Mộc Quy Phàm buồn cười chỉnh sửa: “Là Bạch San San.”

Video này là video Bạch San San “cứu” chó săn ngày hôm qua.

Trong video, Bạch San San vô cùng lo lắng, không ngừng xin giúp đỡ.

Nó thật đáng thương! Ngài có thể giúp tôi một chút không… Giúp tôi đưa nó đến bệnh viện với!

Ai có thể giúp tôi một chút không, nó nặng quá tôi ôm không nổi…

Cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, chú chó toàn thân bẩn thỉu đang sùi bọt mép.

Người xung quanh ghét bỏ và cô gái trẻ tuổi xinh đẹp cầu xin.

Hai hình ảnh hoàn toàn trái ngược càng làm nổi bật lên sự lương thiện của cô gái kia.

Tô Tử Du nhìn dáng vẻ hoảng sợ khóc lóc của cô ta, nếu không biết từ trước thì cậu cũng nghĩ cô gái này đang thật sự lo lắng.

Lúc này, một tiếng cẩn thận vang lên…

Hình ảnh nhanh chóng thay đổi, Mộc Quy Phàm xuất hiện trong màn hình hai giây. Cũng vì hai giây này mà video này lập tức hot, lượt chia sẻ qua trăm vạn, trong bình luận đều là tiếng kêu a a a a a long trời lở đất.

Túc Bảo ồ lên một tiếng, bé chỉ vào video: “Ba, hình như có gì đó sai sai!”

Cô bé và chị Tiểu Bát đã nói từ trước, ban nãy ba có nói chuyện, nhưng bé và chị Tiểu Bát lại không thấy ai.

Mộc Quy Phàm nhíu mày: “Cô ta chỉnh sửa.”

Đúng là video đã được chỉnh sửa qua, Mộc Quy Phàm chỉ xuất hiện với câu nói “cẩn thận” kia, phía sau không còn gì.

Hình ảnh tiếp theo không được cố định, một bóng người mơ hồ bế một chú chó đến bệnh viện, bác sĩ nói không cứu được nữa.

Sau đó Bạch San San khóc lóc cả đường, cô ta tìm một cái cây, tự mình đào hố, đặt chú chó đã cứng đơ người xuống hố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK