Trong số đó chỉ có một người đàn ông trẻ tuổi ngập ngừng nói: “Bác hai, tại sao đột nhiên thủ trưởng Mộc lại đồng ý đến đây ạ, bác không cảm thấy có gì đó kỳ lạ sao?”
Người đàn ông trẻ tuổi này là Mộc Thanh Lâm, con trai của em trai ông cụ nhà họ Mộc, lúc ra đời thầy bói có nói anh ta có mệnh khuyết mộc, thế nên tên của anh ta mới toàn liên quan đến mộc.
Mộc Thanh Lâm tới thủ đô phát triển, bởi vậy nên sống trong nhà họ Mộc.
Ông cụ Mộc vuốt râu, chẳng mảy may để ý nói: “Đã mang họ Mộc thì đều là người một nhà cả, thủ trưởng Mộc đến đây cũng là chuyện hết sức bình thường.”
Quan tâm lý do người ta tới làm gì, cứ tới là được!
Mộc Thanh Lâm lại lắc đầu: “Cháu cứ cảm thấy có gì đó lạ lắm, thủ trưởng Mộc kia là người còn chẳng thèm nể nang cấp dưới của mình.”
Bà cụ Mộc trừng mắt: “Mộc Thanh Lâm, cháu không thấy được điểm tốt của nhà họ Mộc chúng ta à? Sao thủ trưởng Mộc lại không thể tới chúc thọ bác?”
Bọn họ là người nhà của công thần số một đấy, chẳng phải đối phương nên tới chúc thọ bà ta à?
Con trai lớn của nhà họ Mộc cũng nghiêm túc nói: “Thanh Lâm, đã không biết gì thì đừng có đoán mò, làm như mình hiểu rộng lắm vậy.”
Mộc Thanh Lâm lập tức ngậm miệng, trong lòng lại khó giấu được sự bất bình.
Anh ta cảm thấy cả nhà bác hai đều là kẻ bất tài, cũng do bọn họ quá may may, giành được vinh dự của nhà bác cả thôi.
Nếu, nếu công lao hạng đầu của nhà bác cả rơi vào tay anh ta thì anh ta đã thăng quan tiến chức từ lâu rồi. . truyện teen hay
Mộc Lập Quần, cháu trai của nhà họ Mộc đảo mắt.
Tuy thi cử vài năm không đỗ đạt nhưng anh ta biết người anh họ ăn nhờ ở đậu ở nhà mình này là một người có bản lĩnh.
Thế nên anh ta mới giả vờ suy tư một lúc rồi nói: “Ông nội, cháu cũng cảm thấy có gì đó lạ lắm, chúng ta nên thận trọng một chút sẽ tốt hơn đấy ạ.”
Ông cụ Mộc thấy cháu trai của mình cũng nói như thế thì thấy cũng có lý: “Thằng hai đi điều tra đi.”
Lão nhị nhà họ Mộc gật đầu đồng ý.
Không biết phải nhờ vả bao nhiêu mối quan hệ, đi rách bao nhiêu đôi giày, cuối cùng nhà họ Mộc cũng nghe ngóng được tin tức…
Không ngờ chiến thần Mộc Quy Phàm lại là người của nhà họ Mộc bọn họ!
Cả nhà họ Mộc đều thấy choáng váng bởi tin tức này.
Ông cụ Mộc lẩm bẩm: “Là cháu trai của anh cả thì cũng là cháu trai của tôi thôi! Nhà họ Mộc chúng ta có tiền đồ rồi, có tiền đồ rồi!”
Bà cụ Mộc kích động đến nỗi gò má đỏ bừng: “Thảo nào! Thảo nào! Thảo nào nó lại muốn chúc thọ người làm bà nội như tôi!”
Con trai cả của nhà họ Mộc đột nhiên bừng tỉnh: “Đồng ý đến chúc thọ nhưng lại không nói tại sao, đây chẳng phải là muốn cho mẹ một bất ngờ à!”
Mộc Thanh Lâm: “…”
Nếu như anh ta không nhớ nhầm thì người ta cũng đâu phải là cháu ruột, cùng lắm cũng chỉ là cháu họ thôi, tuy cảm thấy có gì đó bất thường nhưng anh ta không nói gì nữa.