Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Thịnh Tuyết lạnh lùng nói: “Em muốn nói trong búp bê trộn tro cốt hả? Làm gì có chuyện chị không nhìn ra được. Thế nên, em đã đoán sai rồi. Chị khuyên em nên về nhà và nâng cao thực lực đi, đừng có thấy trong búp bê có quỷ hồn thì liền nghĩ tới nguyên nhân vật liệu bị trộn tro cốt, em xem phim quá nhiều rồi đó!”

Bình thường Cố Thịnh Tuyết không nói nhiều như vậy, nhưng hễ thấy Túc Bảo là cô bé lại thấy không vui.

Túc Bảo nhìn Cố Thịnh Tuyết với vẻ thông cảm, nói: “Chẳng trách chị phải cố gắng dùng la bàn để kiểm tra khắp phòng như vậy, hóa ra là do chị quá kém!”

Cố Thịnh Tuyết “…”

Quá đáng lắm rồi nha!

“Thế em nói nguyên nhân xem nào!” Cố Thịnh Tuyết hơi tức giận.

Bình thường, Túc Bảo sẽ không chọc giận người khác. Nếu chẳng may khiến ai đó giận, bé sẽ lập tức phát hiện ra và kịp thời dừng lại.

Lúc này, bé lại không kiềm chế được mà le lưỡi, sau đó nói: “Những con búp bê này đúng thực đã được trộn lẫn tro cốt của con người, nói ra chắc chị không tin.”

Cố Thịnh Tuyết cười lạnh nói: “Kém cỏi!”

Vốn dĩ Cố Thịnh Tuyết luôn tuân theo câu nói ‘không thể trông mặt mà bắt hình dong.’ Nhưng xem ra, Túc Bảo cũng chẳng có gì ghê gớm! .

||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||

Trong người những con búp bê này tuyệt đối không có lẫn tro cốt, cô bé có cách để xác nhận điều đó, nói không có thì chắc chắn không có!

Túc Bảo có thể bắt quỷ hồ đồ, nhất định là có người giúp Túc Bảo, hoặc là chơi ăn gian.

Túc Bảo nghe vậy, lập tức phản bác: “Chị mới kém, chị mới kém, chị là Chân Cơ vào vườn rau để hái rau!” [1].

[1]: Câu nói phổ biến trên mạng, chỉ những người chơi game quá kém!

Cố Thịnh Tuyết: “….”

Muốn đấm một cái thật mạnh!

Túc Bảo đang thách thức sự nhẫn nại của cô bé đấy!

Túc Bảo chỉ tay vào búp bê, nói: “Trong con này có tro cốt, chị xem đi, đã kém còn không cho người khác chê!”

Cố Thịnh Tuyết nói: “Không có, chị nói không có là không có!”

Cô bé không tin ngay cả điều này cô bé cũng không nhìn ra được.

Túc Bảo: “Có, em nói có là có!”

Cố Thịnh Tuyết: “Không có!”

Túc Bảo: “Có!”

Hai cô bé bắt đầu cãi nhau, chị một câu em một câu.

Khi Tô Lạc đi lên tầng hai thì bắt gặp cảnh này.

“Ừm, đây là sao…?” Anh hỏi: “Tại sao lại cãi nhau như vậy?”

Túc Bảo bĩu môi nói: “Con nói chị ấy kém, chị ấy lại không chịu thừa nhận.”

Cố Thịnh Tuyết càng tức giận càng trở nên lạnh lùng, cười mỉa nói: “Em không kém, em là giỏi nhất được chưa!”

Túc Bảo “Cảm ơn chị~!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK