Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên, nếu mấy lời của mẹ Tuyết Nhi vẫn chưa đủ để chứng tỏ điều gì thì hiện giờ đã có Vân đại sư đóng dấu chứng thực rồi…

Vậy cứ phải làm quen đi đã rồi nói tiếp!

Thoáng chốc, cả nhà Tuyết Nhi và Vân đại sư đều bị nâng lên tít tận trời cao.

Lúc này nhân viên công tác cầm theo hương nến và tiền giấy đi tới, và cả một đoạn lụa đỏ.

Tuyết Nhi tỏ vẻ ngây thơ, hỏi: “Vân đại sư phụ, mấy thứ này là gì vậy ạ?”

Vân đại sư nhàn nhạt nói: “Đây là hương nến, tiền giấy.”



Tuyết Nhi chớp chớp mắt: “Oa, thật là lợi hại, chúng được dùng để làm gì thế ạ?”

Khi là một đứa trẻ, sẽ rất dễ để làm quen và tiếp cận người khác.

Thường thì sẽ không có người lớn nào đối xử lạnh lùng với trẻ con.

Tuyết Nhi rất cố gắng phát huy thế mạnh của mình, nắm chặt cơ hội làm quen với Vân đại sư.

Vân đại sư chỉ vào bục sân khấu ở bên ngoài, nói: “Được dùng để khai trương…”

Đúng lúc này, ông ta bỗng nhiên nhìn thấy quả cầu khánh thành vừa được kéo sang phía đông lại bị dịch trở về.

Vân đại sư không khỏi nhíu mày.

Trường Phong lập tức nói: “Sao vậy hả? Không phải đã bảo mấy người kéo quả cầu khánh thành sang phía đông một thước sao?”

Nhân viên công tác phụ trách bố trí hiện trường đã đi tới, cười làm lành nói: “Đúng là như vậy, nhưng vị lãnh đạo lớn ở bên trên nói phải kéo trở về…”

Trường Phong không vui nói: “Tôi mặc kệ lãnh đạo lớn của mấy người là ai, nếu đã mời sư phụ tôi tới thì phải tuân theo sự sắp đặt của sư phụ tôi! Đây đều là vì muốn tốt cho mấy người! Người bảo mấy người di chuyển quả cầu khánh thành có biết phong thuỷ là cái gì không hả?”

Anh ta vừa dứt lời, chợt nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Tô Nhất Trần vang lên: “Là tôi bảo dịch đấy, anh có vấn đề gì?”

Nhìn thấy Tô Nhất Trần, Trường Phong lập tức im bặt!

Túc Bảo trông thấy cảnh tượng ở hậu trường thì khuôn mặt nhỏ không khỏi sửng sốt.

Chỉ thấy một nữ quỷ sắc mặt tái nhợt đang nhảy qua nhảy lại trên đầu của Vân đại sư và Tuyết Nhi!

Cảm thấy cảnh tượng này thật giống cảnh một con chó đang chọn nơi để phóng uế vậy…

Nghĩ đến đây, Túc Bảo lập tức nhớ tới lời thề ăn năm kí phân mà Trường Phong đã nói ngày hôm qua.

Bé lập tức hỏi: “Anh trai này, ngày hôm qua anh nói sẽ trồng cây chuối ăn năm kí phân, lúc trở về anh đã ăn chưa ạ?”

Trường Phong: “…”

Túc Bảo tò mò: “Anh ơi, trồng cây chuối ăn phân có bị dính lên mặt không? Có thể nuốt được không vậy? Liệu có bị no căng bụng không á?”

Trường Phong: “…”

“Ngày hôm qua Túc Bảo hỏi có hỏi anh Tử Du, anh ấy nói năm kí phân là khoảng một thùng lớn á!”

Ừm… Gì mà 1.2 nhân với 10 cái thùng sắt… Túc Bảo không nhớ rõ cụ thể anh Tử Du đã nói cái gì.

Bé vươn tay khua khoắng ra hiệu: “Là một thùng lớn như này nè!”

Nếu anh trai này ăn hết được thật, thế thì anh ta thật là lợi hại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK