Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Mộc Quy Phàm năm lần bảy lượt cản trở chuyện cứu người, ông ta tức giận mắng: “Mạng người quan trọng, rốt cuộc anh đang làm cái gì thế hả?”

Đám người vây xem cũng cuống lên: “Đúng nha, chú này biết bơi thì anh cứ để chú ấy xuống nước!”

“Ôi mau lên, người kia sắp chết đuối rồi!”

“Làm sao thế không biết! Con gái làm loạn rồi ông ba cũng làm loạn, chuyện không xảy ra với người nhà mình nên không sốt ruột phải không!!”

Thấy người đàn ông trung niên không nghe lời khuyên, Mộc Quy Phàm dứt khoát quét chân cho ông ta ngã xuống bên bờ, sau đó nói với Túc Bảo: “Bé con, giữ chú này cho ba!”

Túc Bảo lập tức xông lên— đặt mông ngồi lên lưng người đàn ông trung niên.



Người đàn ông trung niên: “…”

Ông ta giãy giụa một hồi mà không thể ngồi dậy.

Mộc Quy Phàm quét ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người vây xem, nói: “Tôi nói rồi không được xuống sông, ai cũng không được phép!”

Đám người nhất thời câm nín, vừa tức giận vừa lo lắng, nhao nhao mắng Mộc Quy Phàm.

Mộc Quy Phàm dứt khoát ngó lơ.

Anh gọi luôn vài cuộc điện thoại.

Chiếc thuyền trục vớt thi thể gần nhất trên sông nhanh chóng đi tới.

Mộc Quy Phàm dùng mắt đo khoảng cách của con thuyền, xác định thuyền sẽ đến trong vòng hai phút nữa.



Thời gian giải cứu hiệu quả sau khi một người rơi xuống nước là 4 đến 6 phút và thời gian giải cứu hiệu quả sau khi bị đuối nước là 1 đến 2 phút.

Dù người phụ nữ trung niên kia ngừng giãy giụa trên sông thì chỉ cần được cứu trong vòng hai phút sau thời điểm đuối nước, tỷ lệ cứu hộ thành công có thể đạt 100%.

Nói cách khác, chỉ cần thuyền trục vớt tới kịp trong vòng 2 phút, người phụ nữ trung niên sẽ sống sót, chỉ sặc nước và khó chịu một lúc là ổn. . Bạn‎ đang‎ đọc‎ tru𝘺ện‎ tại‎ ﹙‎ T𝚁uMT𝚁𝗨𝘠‎ EN﹒Vn‎ ﹚

Lúc này ánh mặt trời vừa vặn chiếu lên người người phụ nữ trên sông, mối nguy duy nhất mà Mộc Quy Phàm nghĩ đến là: Lệ quỷ sẽ kéo người phụ nữ trung niên xuống dưới—-

Nhưng bà ta có bị lệ quỷ kéo hay không, Mộc Quy Phàm chẳng quan tâm.

Nói anh thờ ơ cũng được, máu lạnh cũng chẳng sao. Dựa vào cái gì mà yêu cầu người dân vô tội phải nhảy xuống cứu một người phụ nữ năm lần bảy lượt không nghe lời khuyên lơn.

Lúc này, đám Streamer vẫn đang chỉ trích Mộc Quy Phàm: “Người này quá hờ hững với mạng người! Chả trách con gái anh ta cũng vậy, đúng là ‘dột từ nóc nhà dột xuống!’”

“Anh ta có lương tâm không thế! Sao có thể máu lạnh tới mức này nhỉ!”

“Nói thì hay lắm, bảo là sợ người khác gặp nguy hiểm nên cấm xuống nước. Nhưng mạng người quan trọng, lẽ nào phải trơ mắt nhìn một người sống sờ sờ chết ngay trước mắt thì anh ta mới vui sao?”

“Đúng là giả dối! Anh ta tưởng ngăn người khác xuống nước với cái cớ lo người khác gặp nguy hiểm thì anh ta sẽ nổi tiếng đây mà!”

Trong đám Streamer chỉ có Thượng Thanh Bắc không lên tiếng, nhưng ánh mắt gã đang kìm nén sự phấn khích.

Ngay khi có tiếng kêu cứu: ‘có người rơi xuống nước’ vang lên, gã đã chớp lấy cơ hội, lấy ra hai chiếc điện thoại di động. Chia 3 ống kính về phía Túc Bảo, Mộc Quy Phàm và người phụ nữ dưới sông.

Thu thập tài liệu từ mọi hướng!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK