Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tuyết Anh không khỏi tưởng tượng tới cảnh tình cờ gặp gỡ Tô Nhất Trần trong thang máy, tổng tài cao ngạo lạnh lùng trưng ra bản mặt không chút cảm xúc trước sự chào hỏi của đám nhân viên, nhưng lại bất ngờ cụp mi nhìn cô nàng, đáy mắt thoáng hiện sự kinh ngạc bởi vẻ đẹp của cô nàng….

Lâm Tuyết Anh đang đắm chìm trong tưởng tượng thì nghe Du Sâm Miểu nói: “Không, Tô tổng và một số cán bộ cấp cao sẽ có lối đi Vip riêng. Đằng kia chính là thang máy của họ.”

Tập đoàn Tô Thị rất lớn, trải rộng khắp toàn ngành, Du Sâm Miểu chỉ là một nhân viên tiêu thụ trong ngành thời trang.

Văn phòng tổng giám đốc và văn phòng chủ tịch đều ở tầng 66, người làm việc ở lầu 66 đều là người của ‘công ty mẹ’, quản lý các công ty con của họ.

“Tô tổng không phải kiểu người sống tách biệt, không dùng thang máy riêng mà dùng chung thang Vip với nhân viên của công ty mẹ.”

Có điều những nhân viên thuộc công ty con như Du Sâm Miểu cũng không thể vào thang máy Vip được.



Sóng nước khẽ gợn trong đôi mắt Lâm Tuyết Anh, cô nàng kinh ngạc: “Lợi hại quá!”

Hóa ra tập đoàn Tô Thị còn phân chia ra công ty mẹ và các công ty con trong hệ thống.

Nếu đã là công ty mẹ thì chắc chắn có bộ phận thuộc tính.

Tỷ như nhất định có bộ phận trợ lý, vừa hay cô nàng không muốn tiếp tục đi làm ở mầm non nữa, cô nàng có thể đi ứng tuyển vị trí thư ký trong văn phòng tổng giám đốc hoặc văn phòng chủ tịch ở tập đoàn Tô Thị”

Đến lúc đó thiếu gì cơ hội gặp gỡ Tô Nhất Trần! Lâm Tuyết Anh lại bổ não kịch bản tình yêu ngọt ngào giữa tổng tài và cô thư ký yểu điệu….

**

Sau khi kết thúc cuộc họp, Tô Nhất Trần tiếp tục xử lý công việc ở văn phòng chủ tịch như thường lệ, nhưng hôm nay mí mắt anh cứ giật lia lịa.

Anh không khỏi day ấn đường, kỳ lạ, có chuyện gì sắp xảy ra ư?



Lúc này cánh cửa bỗng bị đẩy ra, một cái đầu nhỏ thò vào.

“Cậu cả!” Giọng nói non nớt của Túc Bảo vang lên.

Túc Bảo mặc một chiếc áo phông sọc xanh trắng, kết hợp với một chiếc quần yếm denim. Lưng đeo chiếc túi hình thú cưng trong suốt, bên trong có Tiểu Vũ và cụ rùa.

“Túc Bảo?” Tô Nhất Trần lập tức đứng dậy: “Sao con lại đến đây?”

Phía sau Túc Bảo là bà cụ Tô. Bà đang ôm một hộp cơm, nói: “Con bé nói bấm ngón tay bói được một quẻ, hôm nay chuyện gì của con cũng không thuận lợi, cho nên muốn đến chỗ con xem thử.”

Bà cụ Tô tin rằng bên Túc Bảo có một người sư phụ.

Nhưng lại không tin chuyện Túc Bảo có thể bốc quẻ, vì cô bé còn quá nhỏ, bà cụ Tô chỉ nghĩ lần này lại là người sư phụ kia dạy linh tinh.

Tô Nhất Trần không nói gì, nhưng trong lòng đã thầm quyết định tạm thời dừng những việc anh dự định làm trong hôm nay.

Tiểu Túc Bảo nói mọi chuyện đều không thuận lợi, vậy thì anh sẽ không làm việc gì hết.

“Thế Túc Bảo định dẫn cậu cả đi đâu nào?” Đáy mắt Tô Nhất Trần nhuốm ý cười.

Túc Bảo nghiêng đầu, nghiêm túc nói: “Dẫn cậu cả đi mua thuốc nha!”

Tô Nhất Trần hơi khựng lại, nhớ tới tờ giấy Túc Bảo đưa cho anh lần trước.

Trên giấy vẽ một con heo trắng được chiên trong nồi (Bạch Truật chiên), một anh trai nhỏ đang duỗi chân và chặn nước, Túc Bảo nói đây là vị thuốc Đảng Sâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK