Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong bóng tối, một người đàn ông mảnh khảnh lạnh lùng nhìn Cố Thịnh Tuyết rời đi.

Hắn đi từ phía nam Phúc Kiến về phía Bắc, thu thập quỷ binh quỷ tướng cùng những kẻ bị khống chế và nguyền rủa.

Chỉ cần kiểm soát được âm vật thì có thể làm được rất nhiều thứ có lợi cho mình. Tỷ như, một tên nhà giàu nào yếu sinh lý nên chi nhiều tiền để cầu cho thận khỏe mạnh, hắn có thể phái dâm quỷ đến thấu chi tính mạng của tên nhà giàu, còn tên nhà giàu thì nghĩ rằng anh ta lại cường tráng khỏe mạnh trở lại.

Một ví dụ khác nữa là, một số nữ diễn viên trong giới giải trí muốn nổi tiếng, khi đến cầu hắn thì hắn sẽ tặng một tiểu quỷ. Cũng có một số nữ diễn viên muốn giết người nhưng lại sợ bị pháp luật trừng phạt, hắn cũng có thể làm giúp, nhưng giá sẽ tăng gấp đôi…

Về sau, ngày càng có nhiều người tới cầu xin hắn, hắn mỗi lúc một nhiều tiền, nhưng hắn cũng thiếu thuộc hạ một cách trầm trọng.

Một lần nọ, hắn gặp một người đàn ông có tài gấp giấy ở một ngôi đền hoang, hắn đã nhận tên đó làm thuộc hạ, đồng thời tặng tên đó một nữ quỷ tân nương.

Tên đàn ông hói đầu đó coi hắn như sư phụ, cũng coi hắn như chủ nhân. Tên đàn ông hói đầu là thuộc hạ rất quan trọng của hắn, giúp hắn kiếm tiền và tiếp nhận các nhiệm vụ.

Lần này, hắn đến nhà ma để tìm kiếm tung tích, nhưng không tìm thấy bất cứ thứ gì, kết quả lại trông thấy Cố Thịnh Tuyết.

“Gần đây có một người rất giỏi bắt quỷ… Rốt cuộc người đó là ai…” Người đàn ông cau mày, mắt dõi theo bóng lưng của Cố Thịnh Tuyết, trực giác nói cho hắn biết, người lợi hại đó không phải là Cố Thịnh Tuyết.

Mỗi lần người đó bắt xong quỷ hồn thì mọi dấu vết đều bị xóa sạch, dù là camera hay dấu vết để lại tại hiện trường đều hoàn toàn trống trơn.

Tâm tư kín đáo như vậy thì không thể là một đứa trẻ được. Vậy thì, người lợi hại mà hắn tìm chắc chắn không phải Cố Thịnh Tuyết.

“Kiểu gì ta cũng tìm ra ngươi…”

Dù là người hay vật, đã lợi hại thì nhất định sẽ thuộc về hắn, để hắn sử dụng, nếu không sẽ là kẻ thù của hắn——

Bởi vì làm cái ngành này chỉ có chính hoặc tà, người đàn ông này biết rất rõ hắn đang ở phe ‘tà’, ắt có một ngày phe của hắn bị phe ‘chính’ bóp nghẹt, cho nên hắn phải dập tắt mọi nguy cơ từ trong trứng nước.

Người đàn ông trở về nơi ở của mình – một biệt thự rất sang trọng.

Một đệ tử đến thay quần áo, rửa tay cho hắn, nói: “Sư phụ, có một cô gái đã xin bùa hộ mệnh rất lâu rồi. Cô ấy là giám đốc một thương hiệu quần áo nào đó, cô ấy thường xuyên giao quần áo đến những gia đình giàu có. Cô ấy nói ngày mai sẽ đến một gia đình cực kỳ giàu nên muốn xin sư phụ tặng một lá bùa hoa đào.”

Người đàn ông cười lạnh nói: “Bùa hoa đào? Chỉ sợ cô ta còn muốn hơn thế nữa.”

Đệ tử cung kính nói: “Sư phụ nói đúng, cô ta muốn thứ gì đó dính vào đàn ông để người đàn ông yêu cô ta ngay từ cái nhìn đầu tiên, quyến luyến cô ta đến độ không dứt ra được.”

Người đàn ông trưng ra vẻ mặt chán nản, hắn không thích nhận những đơn hàng nhỏ như vậy.

Đệ tử nói thêm: “Cô ta đưa 500 ngàn nhân dân tệ, cô ta nói đó là tất cả tiền tiết kiệm của cô ta…”

Người đàn ông nhấp một ngụm trà, thoải mái tựa lưng vào gối, nhắm mắt lại, lúc gần như chìm vào giấc ngủ mới nói: “Được rồi, đưa lá bùa cho cô ta đi.”

Tiền nhỏ cũng là tiền.

Bây giờ hắn giàu có và được hầu hạ như vậy chẳng phải nhờ tích góp từ những khoản tiền nhỏ hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK