Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Tử Du và Hân Hân bị dọa sợ, xoay người bỏ chạy theo phản xạ.

Trước khi Tô Tử Chiến bỏ chạy cũng không quên bế Túc Bảo lên rồi co cẳng phi nước đại.

Túc Bảo: “???”

“Anh cả, anh thả em xuống!” Túc Bảo bị chọc cười, cười ha ha nói: “Em muốn bắt quỷ nha!”

Tô Tử Chiến lúng túng, lúc này mới nhớ đến tám mươi tám thập đại chùy của Túc Bảo, cậu thả cô bé xuống.

Chuyện này làm tốn không ít thời gian, lệ quỷ nhỏ đã nhào đến trước mặt, Tô Tử Chiến bị dọa lần hai, ánh mắt co lại.

“Em… em gái!” Tô Tử Chiến hoảng sợ lắp bắp.

Một giây sau… cậu lập tức thấy Túc Bảo đánh một tay ra.

Lệ quỷ nhỏ còn chưa kịp lại gần đã bị một bàn tay đánh cho dính lên tường, cố thế nào cũng không xuống được.

Lệ quỷ nhỏ: o╥﹏╥o

Túc Bảo chống nạnh, khuôn mặt nhỏ vô cùng hung dữ, bé quơ nắm đấm: “Không cho phép làm anh trai ta bị thương!”

Tô Tử Chiến ngẩn người nhìn về phía Túc Bảo, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Em gái nũng nịu quấn người muốn chết vậy mà lại có một mặt đáng yêu thế này…

Thấy lệ quỷ nhỏ bị đánh, một người phụ nữ đột nhiên bay ra ngoài, hốt hoảng kéo lệ quỷ nhỏ đang bị dính lên tường xuống.

Một người đàn ông trung niên cũng xuất hiện, nó tức giận nhìn Túc Bảo, miệng không ngừng gào thét.

Sau đó hai cụ già xuất hiện, ánh mắt thâm trầm đầy oán hận nhìn chằm chằm mấy người họ.

Túc Bảo ngẩn người.

Oa, một gia đình quỷ.

Tô Tử Du dũng cảm run rẩy bước lên mấy bước hỏi: “Em gái, chúng nó là quỷ gì vậy… X hay y vậy…”

Túc Bảo đã không còn nhớ x và y của cậu là ác quỷ hay là quỷ oán hận, bé nói một cách đơn giản: “Chúng đều là lệ quỷ.”

Hai mắt Tô Tử Du lập tức tỏa sáng.

Tô Tử Chiến không còn gì để nói, cậu đã từng thấy người sợ quá mà bỏ chạy, cũng đã gặp người to gan không sợ quỷ, nhưng người sợ quỷ mà lại sáng mắt khi thấy quỷ cũng chỉ có em trai cậu mới có.

Một gia đình quỷ gào thét, Tô Tử Chiến không hiểu chúng đang kêu gào cái gì.

Túc Bảo lại nhíu mày, đương nhiên bé hiểu.

Một nhà quỷ này nói chúng chết rất oan ức.

Nhất là người đàn ông trung niên, nó nói mình thấy tình trạng tinh thần của em trai mình không ổn nên chủ động đưa em trai đến sống chung với gia đình mình.

Rõ ràng là lòng tốt mà cuối cùng lại có kết cục không tốt.

Nó chết thì thôi đi, đằng này còn liên lụy đến cha mẹ vợ con, hơn nữa con của nó mới có ba tuổi!

Ánh mắt mẹ lệ quỷ nhỏ cũng vô cùng oán hận, nó trách móc Túc Bảo đánh lệ quỷ nhỏ dính lên tường.

Mẹ lệ quỷ nhỏ: “Tại sao lại bắt nạt con gái ta!”

Túc Bảo lý luận: “Là nó muốn mạng chúng ta trước!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK